Nhớ Người Dưng
Đêm nào cũng thức khuya như vậy đó
Nhớ nhung, buồn, đôi mắt đỏ rưng rưng
Vì nỗi buồn rưng rức nhớ người dưng
Ở tận cuối chân trời quê hương cũ
Từng đêm dài, ngồi ngẩn ngơ, mất ngủ
Nhớ về nhau qua năm tháng bể dâu
Nét thủy chung năm tháng có phai mầu
Đèn dầu cháy có bao giờ phải cạn
Nửa trái tim, nửa mối tình, mảnh ván
Cứ lênh đênh trên biển rộng bao la
Biết khi nào mới được cập bến nhà
Vui hội ngộ cùng nhau đôi trang lứa
Vâng phút giây thắm tình quê, hương lửa
Sẽ thơm nồng ghi khắc đậm trong tim
Ở phương nào anh cũng chỉ yêu em
Dù xa cách hay là đang giáp mặt
Nguyên Đỗ