KHÔNG DÁM ĐÂU
Em không dám nữa đâu anh...
Bởi vì...một chút lòng thành mà thôi.
Mưa tuôn ướt áo anh rồi...
Tại em vô ý để rơi vào lòng...
Ướt rồi...anh có lạnh không
Thương nhau chỉ để trong lòng mà thôi...
Ai đưa một giọt mưa rơi...
Để cho cái áo anh tôi lỡ làng...
Ước gì có vạt nắng vàng
Hong khô sơi nhớ để càng yêu thêm...
Nhưng trời cứ đổ mưa tuôn...
Nên em lấy áo đem luôn về nhà...
Một lần xin được anh tha...
Tại em nên áo anh ra thế này...
Cho em xin được giải bày
Mưa đâu dám đến vương đầy mắt anh...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2008 17:50:33 bởi giotnangmuathu2007 >