Nguyễn Hoàng
-
Số bài
:
487
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.07.2006
- Nơi: Hà Nội
|
RE: Tủ thơ lưu Nguye_Hoang
-
06.01.2007 01:15:10
Người đàn bà ảo Người đàn bà của thế giới ảo Em đến trong tôi như một cơn bão. Người đàn bà từ thế giới ảo Em khiến tôi đam mê biết bao. Em sáng trong như một vì sao. Khiến tôi ước trở lại ngày nào, Tôi còn trẻ và luôn khao khát Một tình yêu như nắng xôn xao. Biết là em không thể ngọt ngào Biết là em dỗi hờn như trẻ. Tôi vẫn yêu lặng thầm như thế Dẫu trái tim đau đớn nhường nào. Biết rằng em sẽ không thể trao, Một chút thôi dù chỉ là ảo giác. Tôi lặng bước với con tim tan nát Nhớ về em như sóng tuôn trào. Hà nội, 18/05/2006 Bóng em qua đường Khổ đau đã bước qua Hạnh phúc mon men lại Xua tan bao sợ hãi Chờ đợi câu yêu thương. Thoáng bóng em qua đường Tôi ngoái nhìn lặng lẽ Biết là mình không thể Được nhận câu yêu thương. Cay mắt vì bụi đường Ngại ngùng không dụi nhẹ Cứ để nhoà như thế Cho đời bớt vấn vương. Em khuất cuối nẻo đường Chỉ mình tôi đứng lại Nụ cười em đọng mãi Thoáng vọng quanh đâu đây. Hà nội, 15/06/2006 Tôi cầu xin tôi Tôi xin tôi đừng nhớ Tôi xin tôi hãy quên Tôi xin em dịu hiền Đừng làm tôi tan chảy. Tôi đã ao ước đấy Tôi đã từng mong chờ Tôi đã có giấc mơ Được yêu em tha thiết. Tôi giờ đây đã biết Thêm một vị đắng cay Khi nhớ bóng em gày Khi chờ mong tin nhắn. Tôi xin tôi đừng giận Tôi xin tôi thứ tha Trái tim của mình mà Tội gì khi yêu nhỉ. Thôi cứ đập như thế Trái tim của tôi ơi Dẫu một lần trong đời Vì em mà loạn nhịp. Hà Nội, 20/06/2006 Tôi ru em ngủ Đêm đã khuya rồi em ngủ đi Cho tôi ru em lời thầm thì Lời yêu không nói xin giữ lại Sợ thốt ra rồi gió cuốn đi. Đêm đã sâu rồi em ngủ đi Đừng ưu tư nữa để làm gì Cho tôi ve vuốt làn tóc rối Lén nhặt ưu phiền mang ném đi. Em ngủ say đi em dấu yêu Gửi giấc mơ xanh lên cánh diều Lặng lẽ dõi theo tôi níu giữ Để đọng trong hồn tiếng sáo yêu. Tiếng sáo vợi xa biết bao nhiêu, Nhường tôi hát nhẹ thay sáo diều À ơi em ngủ say em nhé Cho đời thanh thản hỡi em yêu. Hà nội, 26/06/2006 Tôi đành xa em Thôi tôi đành xa em. Không còn nhớ nhung và khao khát nữa, Không còn thắp mãi thêm ngọn lửa Của đam mê khắc khoải đợi chờ. Thôi đành thức tỉnh giữa cơn mơ Góp nhặt lại những điều dịu ngọt Cất dấu đi lửa lòng thiêu đốt Để nhớ mong đọng lại trong lòng. Thả nỗi buồn vào gió Sông Hồng Vào tĩnh lặng bên hồ câu vắng. Em yêu kiều mỏng manh như nắng Đốt tim tôi mà chẳng xót xa. Tình yêu rồi cũng sẽ nhạt nhoà Lửa đam mê tàn theo năm tháng. Bóng em mờ theo hoàng hôn chạng vạng. Chỉ còn tôi lặng lẽ dõi theo. Hà nội, 01/07/2006 Uớc gì Uớc gì cho thời gian trở lại Để tôi được yêu em mãi mãi Để đợi chờ mong manh khắc khoải Để trĩu lòng trong những giấc mơ. Tôi ước gì sẽ viết những câu thơ Chỉ ngọt ngào mà không cay đắng Chỉ êm đềm như Hồ Tây phẳng lặng Đang vỗ về những cánh vạc xa xôi. Tôi ước gì chỉ có em thôi Ở bên tôi những đêm thao thức. Cho vợi đi bao nhiêu buồn bực Của hôm qua, hiện tại và ngày mai. Tôi ước ao xây một lâu đài Nơi tình ái đơm hoa kết trái Nơi thời gian như đang ngừng lại Để tình yêu sẽ không tàn phai. Hà nội, 04/07/2006 Tan chảy Rồi một ngày em nói chia tay Thế giới ảo tan như tuyết chảy Cố tìm lại nhưng không tìm thấy, Nick của em ở chatroom nào? Như thiên hà muôn triệu vì sao, Ngôi sao em ở đâu lấp lánh? Để mình tôi cô đơn giá lạnh Nhớ về em trong giấc chiêm bao. Tôi lục tìm kí ức ngày nào, Lời dịu dàng em thường nhắn đến Chút dỗi hờn khi tôi lỡ hẹn, Màn hình kia chỉ có lời chào. Bàn phím này đáng ghét làm sao? Câu yêu thương giờ không thể gõ. Thế giới kia như vừa sụp đổ, Tan chảy ra dưới nhạt nhoà ánh sao. Có còn không thế giới thực nào? Em là thực với tình yêu tôi thực? Với tâm hồn tổn thương, đau nhức Tôi bay lên cùng với trời sao. Hà nội, 25/05/2006 Nhìn vào mắt em Tôi nhìn vào mắt em Kiếm tìm điều siêu thực Như chợt vừa tỉnh thức Trước rộn rã yêu thương. Khoé mắt không hề vương Chút ưu tư khắc khoải Không chút nào sợ hãi Chỉ dịu ngọt ắp đầy. Em và tôi ở đây Chân thành và cởi mở Nghe cả từng hơi thở Nghe cả từng nhịp tim. Những kí ức êm đềm Ùa về trong ánh mắt Như một sự sắp đặt, Của số phận lạnh lùng. Tôi mỉm cười bao dung Em mỉm cười bẽn lẽn Như chưa từng hò hẹn Mà sao thấy bồi hồi. Thôi cứ để mình tôi, Được yêu em như thế. Vì biết em có thể Dấu diếm cuộc đời em. Bước một mình trong đêm Tìm mắt em soi rọi Để tôi không lạc lối Tìm về chốn mộng mơ. Hà nội, 07/07/2006 Không có em Kể từ hôm hai đứa chia xa, Thế giới quanh tôi như xa lạ quá Cây phượng vĩ chỉ trơ trọi lá Hoa đỏ đam mê lẩn trốn đâu rồi. Vậy là còn chỉ mình tôi thôi, Thế giới ảo bơ vơ lạc lối. Em ở đâu? Ngàn lần tôi hỏi, Câu trả lời: chỉ còn Nick của em. Nhớ về em, mở Archive ra xem, Những giận hờn còn nguyên ở đó. Tình yêu như trang Word bỏ ngỏ, Chưa bao giờ viết kí tự nào. YM giờ chẳng có lời chào, Chẳng còn báo có New messages Em ở đâu nào em có biết Không có em, thế giới chảy tan. Hà nội, ngày 14/07/2006 Ngày mưa nhớ em Những giọt mưa tí tách Mang đến sự trong lành. Mang đến sự mỏng manh Của tình yêu trở lại. Xua đi bao sợ hãi Xua đi bao đắng cay Khi hình bóng em gày Thoáng hiện trong mưa ướt. Tôi ước ao có được Em ở trong vòng tay. Để nỗi nhớ lấp đầy Khoảng trống nơi tim nhỏ. Em vẫn như còn đó Đợi tôi đến trong mưa. Dù chẳng trẻ con nữa, Vẫn thoả thuê nô đùa. Chỉ đùa thôi với mưa Tình yêu đâu đùa được. Nên âm thầm mong ước, Yêu em trong ngày mưa. Hà nội, 29/07/2006 Em có vui Em xa tôi rồi em có vui? Mưa vẫn mưa rơi, mưa khắp lối Ngơ ngác tôi tìm nơi trú vội Cả dãy phố dài chỉ mình tôi. Ôm cả thế giới vẫn thế thôi Vì mưa nên lạnh con tim rồi Em thoáng quay về trong chốc lát Rồi lại bỏ tôi, em có vui? Em muốn quên tôi để em vui? Tôi muốn có em nên chờ đợi Như sau cơn mưa chờ nắng tới Sưởi ấm con tim đang rối bời. Dẫu chẳng có nhau trong cuộc đời Chỉ là bạn lớn của nhau thôi Cũng nên quay lại cùng chia sẻ Nhìn thấy tôi cười em có vui? Hà nội, ngày 31/07/2006 Sắc màu tình yêu. Tình yêu như mây trôi Lang thang tôi tìm kiếm Dẫu chỉ còn hoài niệm Vẫn nặng lòng nhớ thương. Đã đến cuối con đường Băn khoăn tìm hướng rẽ Dù biết là có thể Sẽ lạc lối suốt đời. Tình yêu ơi đâu rồi Sao lặng thầm mãi thế. Đừng trốn tìm như trẻ Khiến con tim vỡ oà. Kìa thấp thoáng sắc hoa Vàng tươi nơi bên trái Cho tôi nhìn kĩ lại Phải màu tình yêu không? Màu của những nhớ mong Màu của Em tuổi trẻ Sao dịu dàng đến thế Ôi sắc màu tình yêu! Hà nội, ngày 31/08/2006 Hương vị tình yêu Mùa thu đang đi qua Hương vị Na phảng phất Em nửa đùa nửa thật Khiến cho tôi chờ mong. Phải vị tình yêu không Sao ngọt ngào đến lạ Thấm sâu và nhanh quá Vào góc nhỏ tim tôi. Tôi đã nếm trải rồi Hương tình yêu tuổi trẻ Vẫn ngỡ ngàng đến thế Hương vị tình yêu Em. Tôi sẽ ngủ êm đềm Trong hương thơm Na ấy Để ngày mai thức dậy Vẫn đọng vị tình yêu./. Hà nội, ngày 01/09/2006 Tôi mơ về Em Vội vã quay lại, vội vã bỏ đi, Em vẫn thế vẫn như bao lần trước. Những dịu dàng mà tôi có được, Cũng rời xa theo bước chân Em. Khẽ trở mình vào lúc nửa đêm, Giấc mơ qua Em còn vương lại Để cho tôi cứ khao khát mãi Được ôm Em nồng ấm vòng tay... ... Nhẹ vuốt ve đôi bờ vai gày, Thầm thì nói những lời ân ái. Xua hết mọi ưu phiền trở ngại Tôi và Em hòa với trời mây... Tôi còn đây, Em vẫn còn đây Hai đứa ở hai đầu nỗi nhớ. Duyên kiếp này thôi đừng lầm lỡ, Chỉ có nhau trong những vần thơ. Hà nội, ngày 7/09/2006 Tự cảm Em Vụt đến như sao băng Rồi Em lại lẳng lặng Dựng bức tường vô hình. Tôi Vào thế giới lung linh Dẫu biết phía sau Em Là biển cấm một chiều. Em và Tôi Muốn nói biết bao điều Mà sao không dám nói Chắc sợ mình phiêu lưu. Hà nội, ngày 13/09/2006 Trăng khuyết Dấu vội nửa vầng trăng Cất vội đi nỗi nhớ Để khiến Em đừng sợ Tình yêu muộn quá Rằm. Trăng khuyết vẫn âm thầm Trôi qua nơi bến vắng Cho đò kia im lặng Đợi một người qua sông. Người rồi cũng qua sông Đò tình rồi hoang vắng Đêm sông thu phẳng lặng Giát bạc bằng ánh trăng. Hà nội, ngày 15/09/2006 Mùa thu vàng của tôi Mùa thu vàng Em ơi đừng lặng lẽ Có lẽ nào vô tâm như thể Chưa gặp nhau một giây phút nào. Chưa thầm thì những điều khát khao. Một giờ thôi ta không thể trao Để suốt đời mãi còn nhung nhớ. Như thế giới kia sẽ luôn rộng mở Đón tình yêu vào những vần thơ. Biết là sẽ còn mãi đợi chờ Dẫu mùa thu vàng thêm nỗi nhớ. Thôi đừng buồn và đừng than thở Chiếc lá cuối cùng chưa rụng đâu Em. Tôi ngước nhìn, chợt nhớ Em thêm Mùa thu bỏ đi mình tôi ở lại. Nhưng màu vàng vẫn ở bên trái Nhắc tôi rằng đã từng có mùa thu. Hà nội, ngày 21/09/2006 Giã biệt Tôi khép lại những cánh cửa Của một thế giới thật diệu kì. Cái thế giới, trong đó, tôi mải miết đi Vắt kiệt tình yêu cho người tôi yêu quý. Để lại bao yêu thương tôi lặng lẽ ra đi Không ngoái lại vì sợ không thể bước. Chỉ mang theo một điều ao ước: Chân trời xa nơi ấy cũng có Em. Hà nội, ngày 22/09/2006 Lặng lẽ Tôi lặng lẽ bước chân vào đây Chợt bắt gặp biết bao nỗi nhớ Anh nhớ về Phượng thời xa cũ Em nhớ về tia nắng ngọt lành. Thoáng bắt gặp sợi nắng thu hanh Nơi góc phố em từng qua đó Bỗng dưng thấy lòng bồi hồi nhớ Thế giới này buổi mới quen em. Hãy cho tôi nán ở lại thêm Thế giới ảo gọi vần thơ da diết Dẫu đã gửi những lời Giã biệt Vẫn không sao cất bước rời xa. Bạn yêu thơ đáng yêu quá mà Thế giới này cũng như thơ vậy Tôi bước vào và tôi nhận thấy Tình yêu luôn tràn ngập nơi đây./. Hà nội, ngày 28/09/2006 Lời cổ tích Khi tình không thể trao, Đừng nói yêu thương nữa Hãy khép lại cánh cửa Trái tim Em lạnh lùng. Biết còn có nhau không? Thế giới này rộng quá. Anh như cơn mưa lạ Làm ướt vai Em gày. Thu vàng gió heo may Làm tóc Em rối đấy. Cổ tích xưa đã dậy: Chớ đứng yên cầu may! Hà nội, 29/09/2006 Cà phê ngoại ô Tôi và Em ngồi đây Quán thì vắng, cà phê thì đắng. Hai tâm hồn bình yên phẳng lặng Hai mắt nhìn nhau, mắt nói gì đâu? Tôi nhìn Em, Em lặng lẽ cúi đầu Em không nói, mà trái tim Em nói. Nó nói điều tôi luôn chờ đợi Rằng Em nhớ tôi trong những đêm thâu. Em nhìn tôi, tôi lặng lẽ ngẩng đầu Tôi không nói, mà chỉ thầm khao khát Được ôm Em thật chặt vòng tay, Được yêu Em suốt tháng năm này. Kí ức cũ ào ạt dâng đầy Thấm thoắt đã nửa năm rồi đấy. Tôi vẫn vậy, Em vẫn đáng yêu vậy Thương nhớ cồn cào dẫu chưa nắm bàn tay. Tôi ngồi đây, Em vẫn ngồi đây Quán thì vắng, cà phê ngọt đắng. Hà nội, ngày 30/09/2006 Bất chợt... Con đường nào Em vẫn ngang qua? Mùa thu nào Em thường vẫn nhớ? Anh một mình nhìn hoa Cúc nở Chợt sót xa mai mốt héo tàn. Nếu mùa xuân được chim én dệt đan, Nếu tình yêu được thêu bằng nhung nhớ Thì Em ơi đừng bao giờ sợ Ngày chúng mình bất chợt gặp nhau. Nếu gặp anh Em đừng cúi đầu Đừng e thẹn và đừng bối rối Đừng âm thầm và đừng chờ đợi Những lời yêu anh chẳng dám nói đâu. Anh sẽ như le lói vì sao Chấp chới ở thiên hà xa tít Bão Sangxan khiến trời mây mù mịt Em kiếm tìm anh suốt cuộc đời em. Anh là bão giông mà em chỉ êm đềm Anh là ảo mà em thì hiện thực. Thôi đừng để con tim đau nhức Vì thu vàng rồi cũng mau qua. Hà nội, 11/10/2006 Trốn chạy Em bỗng lặng lẽ rời xa tôi. Như trốn chạy tất cả ngọt ngào và cay đắng. Trốn chạy tất cả bão giông và phẳng lặng, Ẩn chứa trong tôi đang trực chờ Em. Đừng hỏi thêm và đừng nói thêm Mọi lời nói giờ chỉ là vô nghĩa. Cuộc sống đã ban những nụ cười mai mỉa Không khước từ, tôi âm thầm cất đi. Thôi đừng yêu, đừng nuối tiếc làm gì, Dọn kỉ niệm cất vào ngăn dĩ vãng. Em ở đâu cuối trời thu lãng đãng, Thoáng nhớ về Thế giới tôi không? Có thể làm dịu vết thương lòng, Em đã ban cho tôi ngày ấy? Hay tôi tự chữa cho mình vậy, Biết khi nao tim sẽ lại lành? Phơi hồn mình trong nắng thu hanh, Biết đâu nắng chợt mang Em tới. Lòng buồn tênh, hắt hiu chờ đợi, Câu giã từ, nắng từ chối mang theo. Hà nội, ngày 14/10/2006 Em ở nơi đâu? Tôi đi tìm Em chứ Em ở nơi đâu? Cà phê nguội Tôi gục đầu chờ đợi. Thoáng đâu đây giọng Em vừa nói? Là mơ thôi vì Em đã rời xa... Kỉ niệm cũ vẫn xanh mượt mà Cánh hoa cũ vẫn vàng như lửa. Thoáng bóng ai lướt qua khung cửa Phải Em không? Xin chớ cợt đùa. Em hãy vào lần cuối tiễn đưa Biết khi nao mình còn gặp lại. Xóa yêu thương cho vơi sợ hãi, Bởi biết rằng không có ngày mai. Nuốt ánh mắt để tạc hình hài. Môi câm lặng, nghe tim đau đớn. Thân xác như hồn ma lởn vởn, Em là ai? Và Tôi sẽ là ai? Tôi sẽ lang thang như kẻ lạc loài Vắng bóng Em Thế giới thành ảo thực. Làm sao quên Em trong tiềm thức Khi hồn Tôi đã hòa quyện hồn Em./. Hà nội, 18/10/2006 Em có về Em đi rồi còn ai nhung nhớ Keyboard kia từng phím rã rời YM giờ đã thành xa xôi Bao Nick kia cũng trở nên vô nghĩa. Biết là thế sao vẫn buồn đến thế Tiếng tim mình chỉ để mình nghe. Mùa đông sang biết Em có về Cho bớt lạnh trái tim Anh mệt mỏi. Em có về cho lòng anh bối rối Chắt chiu từng câu nói vụng về. Chỉ nhìn Em cho mắt thoả thuê Những khát khao đầy theo năm tháng. Em có về mang theo sợi nắng Vun vén từ thu vàng vừa qua. Chỉ chút thôi cũng đủ đấy mà Hồi sinh lại trái tim anh cũ kĩ. Hà nội, 30/10/2006 Bão lòng Hỏi gió cho mây ngàn bay. Hỏi Em cho thời gian quay lại. Hỏi mình sao đắm say mãi Trong mắt Em khi ở bên Em? Tìm lời đáp từ nắng thu êm. Tìm lời đáp từ ngón tay Em mềm Tìm lời đáp từ tim tôi rộn rã Khi ta nhìn nhau mà không nói gì thêm. Gió giúp tôi hôn môi Em ngọt mềm Nắng giúp tôi làm Em hồng bên má Em giúp tôi cầm tay Em thon thả. Tôi giúp tôi dập lửa khát khao. Tôi và Em ở thế giới nào. Tình yêu này thực hay là ảo. Có dìu nhau bước vào tâm bão Cimaron điên cuồng đến với hai ta.* * Bão số 7, hay còn gọi là cơn bão Cimaron Hà nội, 02/11/2006 Khát vọng Rồi nụ cười lại thoáng trên môi, Tình yêu đến thoáng bên cửa sổ Em đón nhận dẫu còn bỡ ngỡ Dẫu con tim mỏi mệt quá rồi. Hãy đón nhận một lần nữa thôi Cho đắng cay ngàn thu quên lãng. Cho khát vọng rực lên như nắng Ấm mềm chăn khi trời bước vào đông. Sẽ đợi chờ, sẽ lại nhớ mong Nụ cười ai đọng bên khung cửa. Cơn mưa muộn không còn rơi nữa, Cho bóng ai đến vội bên Em. Tình yêu ru giấc ngủ êm đềm Môi nồng ấm xua tan lạnh giá. Bao khổ đau như xa lạ quá Chỉ ắp đầy thôi thúc tin yêu. Em hãy yêu, hãy yêu thật nhiều. Bởi năm tháng không chờ không đợi. Hãy yêu thương bằng trái tim tươi mới Ngoài cửa kia hạnh phúc rạng ngời. Hãy yêu đi cho lòng hết chơi vơi./. Hà nội, 08/06/2006 Gửi cho em Muốn gửi cho em mùa thu Hà nội Gửi những điều hương hoa sữa nói. Có nhận không em hay là bối rối Sài gòn ơi, bạn gái tôi ơi. Nắng Sài gòn em có đủ rồi Để tôi gửi màu vàng thu nhé. Cái màu vàng dịu dàng như thể Người Hà thành ở đất Thăng Long. Tôi gửi kèm cả chút nhớ mong Cho Sài gòn và cho em nữa. Dấu nụ hôn vào hương hoa sữa Cho gió mang vào làm rối tóc em. Băn khoăn hoài chợt muốn gửi thêm, Lời cầu chúc an lành hạnh phúc. Mà đôi chân như đang thúc giục Một ngày nào tôi sẽ vào thăm. Sài gòn ơi nỗi nhớ âm thầm./. Hà nội, 11/11/2006 Mong Em về...? Tôi mơ về Em Ở nơi xa lắm. Mắt nhìn ảm đạm Môi ngơ ngác cười. Nét xinh đâu rồi? Sao buồn như thế? Giá tôi có thể Cho Em niềm vui!... Tan giấc mơ rồi. Em về chưa nhỉ? Lòng vui như sẽ Được đến bên Em. Mang theo ngọt mềm Đôi môi chờ đợi. Mang yêu thương tới Dâng Em ngày về... Hà nội, 13/11/2006 Hỏi mình Hỏi mình sao cứ đợi chờ Cứ mơ hoài mãi giấc mơ ngọt ngào? Hỏi mình sao cứ ước ao Ở bên Em mãi như sao trên trời? Hỏi lòng sao cứ chơi vơi Chìm trong nỗi nhớ như thời trẻ con? Hỏi sao tim cứ mỏi mòn Yêu Em như thể không còn ngày mai? Hỏi ánh mắt tạc hình hài Của Em vẫn mãi không phai trong lòng? Mắt ơi mắt có nhớ không Dáng Em ngày ấy khi đông sắp về? Hỏi hồn mình có thoả thuê Bên Em say đắm giờ về lãng quên? Hỏi Em có nỡ bắt đền Nếu tôi chót đặt môi mềm lên môi? Hỏi thì chỉ hỏi thế thôi Ru lòng lặng lẽ một thời yêu thương. Chờ Em nơi cuối con đường Em ơi có đến cho đường bớt xa? Hà nội, ngày 17/11/2006 Hát cho Em Tôi hát bên Em những lời dịu dàng Lời ca như nỗi buồn mênh mang. Cuốn hồn tôi quên bao ngày tháng Lặng lẽ như cơn gió đi hoang. Tôi hát bên Em những lời đắng cay Câu hát vỡ tan trong trái tim này. Thổn thức nỗi đau vì Em đấy Yêu thương như lẫn vào trời mây. Có thể nào nâng niu bàn tay Của Em ấy đặt vào nơi ngực trái. Nghe con tim đang run lên tê dại Biết làm sao cho nỗi nhớ nguôi ngoai. Tôi hát cho Em để rồi mai xa. Quán vắng mình tôi đợi Em mà. Chua xót biết bao Em không đến. Tàn héo góc bàn vài đoá hoa. Tôi hát cho tôi lòng xót xa. Đường trở về sao mà dài quá. Kỉ niệm nơi đây giờ như xa lạ. Trái tim yêu bỗng chợt vỡ oà. Hà nội, 18/11/2006 Mưa lạ Tối nay mưa rơi Mưa gì lạ thế Ầm ầm như thể Mưa giận người đời. Mưa mãi không thôi Rơi thành đá lạnh Từng viên lóng lánh Như ánh mắt người. Mưa thì từ trời Người thì từ đất Dẫu xa nhau thật Vẫn gần đấy thôi. Mưa ướt mặt người Hay là người khóc. Người đang cô độc Mưa cứ trêu ngươi. Chỉ trách thế thôi Mưa ơi đừng giận Mau mau nhanh tạnh Người sẽ yêu đời. Hà nội, 20/11/2006 Cảm xúc từ mưa lạ Mưa lạ rơi từ bầu trời gần Lời Em lạ từ xa thị trấn. Mảnh đất nào vẫn đang khô hạn, Em có mang mưa đến đó không? Bùi ngùi những cảm xúc trong lòng. Em xa lạ giống cơn mưa lạ, Mà bỗng như bạn gần gũi quá Từ buổi đầu Thế giới khai sinh. Tôi dấu mình, lặng lẽ nín thinh. Nhìn Thế giới ảo như xa lạ. Dẫu quanh tôi vẫn đáng yêu quá, Những vần thơ và bạn yêu thơ. Chưa làm quen đến tận bây giờ Chưa xuất hiện nên còn e ngại. Ước ngày nào nắng lên, thư thái Sẽ gặp nhau không chỉ nơi đây. Mưa rất lạ trong thế giới này./. Hà nội, 21/11/2006 Ngày đông viết cho Em Tôi viết cho Em trong một ngày đông, Trời se lạnh hay trái tim tôi lạnh ? Ghép câu thơ với những vần có cánh Gửi cho Em khi thu muộn đã tàn. Tôi viết cho Em khi sương sớm vừa tan Người hối hả với mưu sinh cuộc sống. Nỗi nhớ bâng quơ ngập ngừng lưu đọng, Trên tán sấu già hiu quạnh đầu đông. Tôi viết cho Em để vơi trong lòng, Những ưu tư vốn già nua cũ kĩ. Khi con tim ngang tàng như thể, Mãi rộn ràng thúc giục nhịp yêu. Tôi viết cho Em như đã viết những điều, Hiển nhiên thế mà làm sao được thế. Câu yêu thương mà bao người không thể, Không nói ra khi tim chết một phần. Tôi viết cho Em như để hoá thân, Vào Thế giới đam mê ngọt đắng. Khát khao tìm dẫu chỉ vài sợi nắng Sưởi lòng mình khi đông mới vừa sang./. Hà nội, ngày 30/11/2006 Đêm Hà nội Hà Nội đã ẩn sâu vào đêm. Những con đường thân quen lặng lẽ. Cái lạnh đầu đông ngấm sâu như thể Sẽ đóng băng ngay cả trái tim. Phố xá chìm trong giấc ngủ êm đềm. Lác đác vài đôi đưa nhau về muộn. Họ thầm thì dăm điều mong muốn, Có lẽ về niềm hạnh phúc giản đơn thôi. Tôi chậm bước nhìn ngắm cuộc đời Vẫn bình yên, đáng yêu như thế. Dẫu đắng cay, nhọc nhằn dâu bể Vẫn ngọt ngào quyến rũ về đêm. Không còn cảnh xe máy như nêm Không còn thấy xe ôm tranh khách. Không còn thấy “xe bus điên” lạng lách, Hà Nội đêm lặng lẽ một bức tranh. Cô hàng phở nhón tay bốc hành Vài khách muộn chúi đầu mà húp. Ả váy ngắn khăn len sùm sụp Điệu đàng búng tay gọi giật Taxi... Chị gom rác đã thu xếp đồ nghề, Anh bảo vệ vươn vai ngáp ngắn. Hỏi bâng quơ ngày mai nếu nắng? Đưa trẻ con đi đạp vịt Hồ Tây. Ôi thân thương Hà Nội đêm nay Lời Em nói như lời ru vọng lại. Như hơi ấm xua mùa đông tê tái. Mang tình yêu đến khắp nơi đây. Hà nội, 04/12/2006 Khác biệt Handphone câm lặng Hộp thư rỗng không YM bất động Trái tim trống rỗng. Người đàn ông tham lam Chỉ muốn phép cộng Không muốn phép trừ Gặm nhấm ưu tư. Người đàn bà vô tư Vươn tay chơi vơi Đón nhận ngọt ngào Tràn về như bão. Người đàn ông điên đảo Chìm trong đam mê. Ru lòng vụng về Bằng thế giới ảo. Người đàn bà khoác áo Ủ ấm tim mình. Chạy trốn bình minh Lạnh lùng, vụt tắt. Người đàn ông vẫn yêu Lòng không sám hối. Ai sẽ cứu rỗi Linh hồn lang thang? Người đàn bà mơ màng Quay lưng lặng lẽ. Vô hồn như thể Khác biệt đất - trời./. Hà nội, ngày 05/12/2006 Nắng cho Em Này Em yêu ơi Xin đừng giận dỗi. Gió mùa cuốn bụi Buồn hoen mi rồi. Chỉ kiêu hãnh thôi Dịu lòng tha thứ Ẩn sau nhung nhớ Dấu suốt cuộc đời. Dù có xa vời Vẫn chờ vẫn đợi. Dù không gần gũi Vẫn khát khao thôi. Này Em yêu ơi Đông đến thật rồi. Gửi Em hơi ấm Từ trái tim tôi. Chỉ chút đó thôi Có làm Em cười? Như là tia nắng Làm mắt Em vui? Hà nội, ngày 12/12/2006 Cú phone dịu ngọt Thôi nào Em yêu ơi Đừng nặng lời như thế Mạng mobi không thể Truyền hết những tin yêu. Biết là nhớ nhau nhiều Sao vội vàng trách móc. Tôi lang thang cô độc Trong thế giới tình yêu. Đam mê biết bao nhiêu Mà vẫn như chưa đủ. Đêm đêm dành giấc ngủ Trăn trở hoài về Em. Hãy nói câu êm đềm Hãy lựa lời dịu ngọt. Giá cước phí chỉ một Có đắt hơn đâu mà? Hà nội, ngày 18/12/2006 Lời người cũ Người đã cũ như những bài thơ cũ Vẫn đam mê hát mãi khúc tình ca. Năm tháng trôi, có lẽ bắt đầu già? Bởi mái tóc thấp thoáng màu sương khói. Đôi tình nhân vẫn kề vai ấp gối Dắt tay nhau qua dâu bể nổi chìm. Tình yêu cũ vẫn như mới trong tim, Dẫu tháng năm chất muộn phiền bên cạnh. Nắng đầu đông như xua tan giá lạnh Bạn yêu thơ gửi tặng lời chân thành. Chỉ đôi lời như sợi nắng vàng hanh, Cũng khiến cho tim ấm nhanh trở lại. Ôi tình thơ nào đâu dễ nhạt phai! Hà nội, ngày 21/12/2006 Đừng trách nhau Đừng trách tôi đây quá hững hờ Là người lữ khách ghé quán thơ. Bất chợt gặp em nơi góc khuất Lòng bỗng nôn nao đến tận giờ. Gặp lại em trong mỗi giấc mơ. Nhớ thương day dứt với đợi chờ. Em ơi có biết từng đêm vắng Lặng thầm tôi viết những vần thơ. Những vần thơ này đầy khát khao Về em tha thiết ở nơi nào? Có nhớ chăng em ngày mới gặp Phố cũng vui cùng nắng xôn xao. Cứ trách cho tim đỡ cồn cào Cứ trách vì tình luôn huyền ảo. Cứ trách vì đời đầy giông bão. Nên mình phiêu bạt mãi phương nao. Đừng dặn lòng mình dấu khát khao! Hà nội, ngày 23/12/2006 Đi tìm mùa xuân Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em? Anh đi tìm mùa xuân êm đềm Gom góp yêu thương dành em đấy Để ngày mai gặp sẽ ấm êm. Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em? Gió mùa còn rít bên ngoài thềm Em ở nơi nao lòng băng giá Có muốn anh mang chút Nắng thêm. Nắng chiều đông nay sao thật mềm? Ấm bàn tay anh vuốt tóc em... Ôi giấc mơ nào vừa chợt đến. Khiến trái tim anh rực cháy lên. Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em. Tiếng mưa oà khóc, như bắt đền. Người ơi xin hãy đừng hờn dỗi. Chót nhớ thương nhiều nên thế thôi. Năm mới đã sang, đọng mi môi. Hà nội, 03/01/2007 Người đi... Người ơi xin chớ trách nhau Nhớ thương ngày ấy ở đâu bây giờ. Người đi ta tỉnh giấc mơ, Lặng thầm nuối tiếc ngẩn ngơ đêm dài. Biết rằng chẳng có ngày mai, Mà lòng khao khát, thở dài đêm nay. Tình yêu vẫn đắp cho đầy, Gửi theo gió lạnh đợi ngày xuân sang. Người đi nước mắt hai hàng ? Còn ta ở lại bàng hoàng nỗi đau. Thôi đành hẹn lại kiếp sau, Vòng tay êm ấm bên nhau mặn nồng. Người đi người có biết không ? Ta thì ở lại mà lòng nát tan. Tìm đâu trong cõi nhân gian ? Những ngày xưa ấy ngập tràn tình yêu. Hà nội, ngày 07/01/2007 Hình dung... Tôi lặng lẽ hình dung về em, Người đàn bà dấu đêm vào tóc. Người đàn bà mím môi kìm khóc, Khi cuộc tình theo năm tháng tàn phai. Em cất bước rời khỏi lâu đài Nơi tình ái chỉ còn là dĩ vãng. Nơi kỉ niệm chôn vùi cùng quên lãng Em âm thầm một nẻo lạnh hoang. Tôi dõi theo lòng thấy bàng hoàng, Ôi đớn đau em góp gom nhiều quá. Dẫu không khóc, lệ vẫn vương đầy má. Để ngày mai, em rộng lòng thứ tha. Một ngày mai sẽ tươi sáng hơn mà, Tôi tin thế và mong em được thế. Mặc trái tim đã nát tan như thể Chẳng khi nao chăm sóc cho lành. Đông sắp qua, em trước gió mong manh Tà áo cũ ấp ủ đầy kí ức. Tôi ưu tư, chỉ ngoái nhìn bất lực. Mong gửi em lời cầu chúc an lành. Hà nội, 15/01/2007 Thế giới ảo Tôi viết cho em về thế giới của tôi Cái thế giới hẳn em đã biết rồi Nơi không có chiến tranh và chết chóc. Nơi con người không bị hận thù đầu độc. Nơi chỉ có yêu thương và nhớ mong. Thế giới của tôi là một cánh đồng Đầy hoa trái và sắc màu của nắng. Một thế giới xoá đi niềm cay đắng Cho tình yêu thấm đậm những ngọt ngào. Thế giới của tôi tràn đầy khát khao Đến bên nhau để cùng nhau chia sẻ Những điều bình thường tưởng như không thể Trong thế giới này sẽ thành giản đơn. Thế giới của tôi nhiều tha thứ hơn Niềm vui nhỏ cũng biến thành hạnh phúc. Tiếng em cười cũng thành như thúc giục Mặt trời lên xua giá lạnh đêm đông. Thế giới của tôi em có biết không Nó hiện hữu và luôn luôn rộng mở. Hãy bước vào dù em còn bỡ ngỡ Thế giới này toàn là những vần thơ. Thế giới này đẹp như những giấc mơ./. Hà nội, ngày 21/01/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2007 12:51:49 bởi Nguyễn Hoàng >
|