NGÔI NHÀ CHÚNG MÌNH
Nàng có nhớ khi xưa còn bé
Trò xây nhà hai đứa vẫn cùng chơi
Ta thích nhà cao vươn tới tầm trời
Nàng mê mải trồng nhiều hoa thật đẹp
Những giống hoa khoai mướp cải cà
Trong vườn mẹ nàng hái về tất cả
Mẹ thường khen hai đứa này đẹp quá
Mai lớn rồi về ở với nhau thôi…
Tuổi nhỏ qua mau đến đại học rồi
Nàng đã lớn vẻ đẹp ngời thiếu nữ
Nụ cười hiền ánh mắt sâu tình tứ
Ai gặp rồi đâu dễ gì quên
Anh xa nhà sống cuộc sống sinh viên
Trường Kiến trúc thỏa mộng thời con nít
Rồi áo lính mặc vào anh giã biệt
Chốn biên thùy chốt chặn giữ quê hương
Những khi nao rãnh rỗi giữa đêm trường
Lại thiết kế ngôi nhà thầm mơ ước
Ta cùng nàng dựng nhà bên bờ nước
Có thật nhiều hoa đẹp ở xung quanh
Rồi trồng thêm mấy khóm trúc xinh
Vài dàn quả và cau trầu thêm nữa
Anh sẽ vẽ như lòng đã hứa
Nhà của mình đẹp tựa một bức tranh
Giây phút giữa trời tiếng sét đánh nhanh
Tin ập đến trong giờ anh xuất ngũ
Em mệnh mỏng không vượt qua vắn số
Chẳng kịp nhìn bản đồ án dở dang
Xe về nhanh nhà trắng khăn tang
Anh thắp gấp vài nén nhang tiễn biệt
Anh hóa vàng Đồ án mình đã viết
Gửi tặng em ở chốn Vĩnh Hằng
Ngôi nhà chúng mình em có thấy chăng!!!!?
Đuyên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2024 11:19:02 bởi Đuyên Hồng >