CẢNH BUỒN cung nguyệt cảnh buồn không lẽ người tươi hoang vu tuyết lạnh cố cười được sao bến sông mộng thả hôm nào theo từng chiếc lá...thơ trao tiếng lòng. lá vàng còn xếp bên trong hành trang còn thắm những dòng lưu ly từ ngày em bước chân đi nơi quê hương cũ...ai vì ta mong...? bao đêm thổn thức tiếng lòng vầng trăng chú Cuội còn mong được gì cung Hằng khóa mãi lối đi tường cao nhà nguyệt...lạnh thì mãi theo người trần...ai có mà theo.... YeuDieuLong Nu
CẢNH BUỒN TRẦN GIAN
Ngươi trần...ai có chịu theo
Nên ta cứ phải cheo leo vách tình
Tỏ lời với chị Trăng xinh
Để rồi tỉnh mộng chỉ mình với ta
Lối xưa người chẳng ghé qua
Để một người nhớ diết da một người
Một người gượng nụ cười tươi
Một người hờ hững một người lại đau
Bao ngăn cách giửa đời nhau
Bấy nhiêu thương nhớ đêm thâu ngậm ngùi
Dối lòng để cố mà vui
Dối lòng để cố chôn vùi tình yêu
Người trần...hiểu được bao nhiêu....
Xin lỗi tiểu thư YDLN mấy hôm nay bận quá ko trả lời kịp ,thông cảm nha !