Phố Gầy
Hạ tuần le lói ánh trăng côi
Một bóng quạnh hiu đi giưã trời
Phố cũng ngậm ngùi nghiêng dáng đứng
Hoang mê thảng thốt gọi : Tình ơi!!!
Phố vẫn còn đây, người ở đâu?!
Hàng đêm dõi bóng kẻ giang đầu
Mong ai về ngắm Trăng Thu đẹp
Kẻo ánh Nguyệt tàn lặn khuất sâu
Phố trông phố ngóng phố hao gầy
Đêm lạnh trăng tàn gió lắt lay
Phiến lá đong đưa hồn rét buốt
Ngoài hiên ngóng đợi phút sum vầy
Thu đến mang về những dịu êm
Nhưng sao má đẫm giọt châu mềm
Người đi phố đợi từng giây phút
Biết đến khi nào yên giấc đêm ?
Sương Anh
======
Mộng gầy
Thượng tuần trăng lộng chiếc thuyền côi
Sóng sánh dưới sông có gió trời
Có cả mây trong và suối tóc
Của người ở chốn cửu tuyền ơi!
Hoa vẫn còn đây, hương ở đâu?
Đàn trơ lạnh ngắt nhạc cung đầu
Baì thơ đang phổ còn dang dở
Mà nốt nhạc sầu đã khắc sâu
Trăng sáng trăng nghiêng trăng lại gầy
Trăng mờ trăng tỏ tại mây lay
Gió mây muôn thưỏ trăng là bạn
Sao kiếp nhân sinh chẵng được vầy?
Sóng gợn trong lòng , mủi lái êm
Dạ sao thật nặng gió hiu mềm
Gió ơi cứ thổi hồn ta nhé
Để nhẹ vào mơ đúng giữa đêm.
cosiaus
VÂNG LỜI
Chú bảo cháu sang nhà của cô
Post thơ cảm tạ tình thân giờ
Cháu lo bị nạt ! ... không cho đến
Nhưng phải vâng lời chú đấy cơ
Hic ... run quá ! Hic ... sợ quá !