Trích đoạn: SuongAnh
QUÊN SAO ĐÀNH
Một lần đủ nhớ đến ngàn sau
Làm sao có thể em quên mau
Anh hỡi! Chuyện mình từ thuở đó
Tâm trí in rồi đã đậm mầu
Quên sao đành khi từng bên nhau
Một phút yêu thương để vạn sầu
Thề non hẹn biển rồi xa cách
Hai nưả tách rời tim nhói đau!
Làm sao...để trở về ban đầu?
Anh đời phiêu lãng - Em chim câu
Mỗi người một hướng đời trôi mãi
Thương nhớ chỉ làm mỏi mắt sâu
Hoa trôi nước cuốn dưới chân cầu
Lục bình chẳng biết tắp vào đâu?
Từ nay tình lỡ chôn tim mộ
Bên cầu ô thước đợi mưa Ngâu.
Sương Anh
Cần chi ai đến đi tìm - Đôi tim ta đã lặn chìm biển yêu - "Sương" anh nâu tóc thiệt nhiều - Từ nay vạn nẻo dắt dìu nhau đi ....hihihihihi....[sm=love2.gif]
TÌNH CÔI
Đã bao con nước chảy qua cầu,
Đã bao mùa lá rụng vàng mau,
Và đã bao mùa sương tuyết trắng
Mỗi lần nhắc đến vẫn thấy đau!
Ngày ấy chia tay, nói những gì?
Em buồn lệ thấm ướt bờ mi...
Anh đau xót quá... đành câm lặng,
Quay mặt, dối lòng...lạnh lùng đi!
Mình đã cho nhau, cho rất nhiều
Tưởng tình thơ mộng chẳng cô liêu
Tưởng tình muôn thuở không trăn trở
Ai ngờ giá đắt... Ôi, tiếng yêu!!!
Đã vỡ cả rồi... đã vỡ đôi!
Làm sao hàn gắn một nửa rời?
Làm sao tương ngộ trong ngăn cách?
Ô Thước - Mưa phùn - Em và tôi!
Muốn nói yêu em cả một đời...
Nhưng tình dang dở chửa lên ngôi
Và ta phải tìm chôn... mộ tối
Thôi đành suốt kiếp kẻ tình côi!!!
Tóc nâu.
R
Dắt dìu nhau ở cõi thi - Mặc cho thế sự so bì duyên thơ - Miễn sao tình chẳng phai mờ - Thứ tình tri kỷ, tri thơ...hai mình!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2007 01:46:01 bởi Viet duong nhan >