Tiếng mẹ hơn quà xuân Chiều thu say, hoa tuyết rơi
Bay theo cánh lá tả tơi thân tàn
Bao nhiêu chiếc lá úa vàng
Bấy nhiêu hạt lệ ngấn tràn bờ mi
Mấy lần lá đổ biệt ly
Bước chân con trẻ dấu đi lạc loài
Sông sâu, đò vắng, mây cài
Treo trời quê mẹ hình hài bơ vơ
Mẹ ơi ! Nhớ mẹ vô bờ
Trăng thu mờ nhạt, vần thơ đeo sầu
Mực khô nhỏ lệ ủ mầu
Tô từng nét đậm ân sâu sinh thành
Mẹ giờ như chiếc lá vàng
Treo cành thu chết sương hàn mong manh
Cơn gió nhẹ, vội lìa cành
Không con bên mẹ, chít vành khăn tang
Chiều buồn mây trắng giăng ngang
Ngỡ vành tang mẹ, hai hàng châu sa
Nhấc điện thoại, gọi về nhà
Được nghe tiếng mẹ hơn quà ngày xuân .
Vivi
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2007 16:49:30 bởi Huyền Băng >