thaianh49
-
Số bài
:
2120
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 22.07.2007
- Nơi: Hà Nội
|
RE: mua hoa dai -
-
03.08.2011 00:21:25
TIẾNG CƯỜI CỦA EM Anh đã quen nghe giọng nói tiếng cười Mỗi ngày không gọi nhau vài lần thì nhớ Thu Sài Gòn sáng ra đường nhiều gió Chỉ lo em dễ cảm lạnh giống mình Giọng nói em thanh như ngọc, lung linh Tiếng cười em quá hồn nhiên trong sáng Nghe em nói nơi lòng anh chợt ấm Để lại sau lưng bao lo lắng thường ngày Em cứ hồn nhiên như cỏ như cây Như mưa hạ, như chiều thu ngập nắng Cầu cho em dù ngọt ngào, cay đắng Nụ cười hiền vẫn ấm áp trên môi Cám ơn em, cám ơn cuộc đời Cho anh gặp uống say lời thơm ngọt Để đêm đêm trong cơn mơ bất chợt Bỗng mỉm cười như đang được bên em! 10- 2006 Thơ Nguyên Hùng (Rút từ Cánh buồm thao thức) Thơ cảm tác sau khi đọc " TIẾNG CƯỜI CỦA EM" EM HỎI ANH Sài Gòn hôm nay có nắng không anh Cơn mưa từ đâu có về bất chợt Cây bàng còn xanh hứng tia nắng rớt Hay đã vàng cho mùa lá thu bay ? Lối xưa về vẫn đẹp hàng cây Phố vẫn bình yên dưới hàng cây đại thụ Anh đi dạo hay là anh đang ngủ Có giấc mơ nào tình đến long lanh ? Anh đừng lo em cảm lạnh giống anh Em vẫn khỏe và hay cười như thế Em vẫn nói cái giọng trầm quê mẹ Vẫn yêu thương chờ đón anh trở về Mưa Sài Sòn có giống hạt mưa quê Có rơi vào vai làm anh ướt áo Anh có nép vào nơi nào táo bạo Làm quen cô nàng như ngày ấy tránh mưa ? Anh muốn nghe em cười âu yếm như xưa Nghĩa là trái tim anh vẫn còn thương nhớ Tình mặn nồng bên nhau một thưở Em vẫn cười dẫu tim có lúc đau Sài Gòn vào thu hoa lá thay màu Anh đi giữa phố phường tráng lệ Thì anh nhé biết rằng em vẫn thế Sẽ cười cùng anh trên lối ta về 31/7/2011 Thái Anh **************** NẮNG CỦA TÌNH ANH (Sau khi đọc Cảm tác của Thái Anh) Đường Sài Gòn bất chợt lá thu bay Thao thức đêm đêm về những ngày xưa cũ Lo em lạnh nên bồn chồn không ngủ Hạt mưa nào rắc nhớ một miền xanh Đừng nghĩ rằng em sẽ mất anh Kể cả lúc anh tránh mưa bên người bạn gái Nếu em yêu anh bằng mối tình bỏng cháy Sợ gì em vệt nắng cuối ngày Cũng như anh tin em sẽ chẳng đổi thay Dẫu người khác nhiều vi la biệt thự Bởi em biết trong tình yêu giầu không đủ Và anh yêu em người khác chẳng thể bằng Sài Gòn vào thu mưa ngâu cứ giăng giăng Để sơi nhớ như tằm đang vào kén Anh bọc trăm thương vào trong lời nguyện Em của anh về trọn vẹn giữa miền anh. 03/6/2011 VŨ QUỐC KHÁNH ............................... SÀI GÒN - NỖI NHỚ ( Mến tặng Thái Anh, nhân đọc bài "Em hỏi Anh" ) Có phải em muốn nhắn gửi Sài Gòn. Nơi đau đáu một tình yêu mãnh liệt Qua lời thơ với tâm tình tha thiết Thương nhau rồi, xa cách chẳng hề phai Sài Gòn vào thu se lạnh những ban mai. Nhè nhẹ gió xạc xào qua kẻ lá. Thu Sài Gòn, lòng người man mác lạ . Nhớ nắng quê mình, một nỗi nhớ khôn nguôi. Sài Gòn đầu thu rộn rã tiếng cười Đã dần vắng những cơn mưa bất chợt Nỗi nhớ mơn man dội vào đêm từng đợt . Giấc ngủ không tròn, vương nỗi nhớ thương ai Có phải lâu rồi, nơi xa cách người ơi. Vẫn ngóng đợi một ngày về, vơi nỗi nhớ. Có phải tình yêu chúng mình luôn dang dở . Ở hai đầu như Chức Nữ, Ngưu Lang Có phải em từng nhớ bến đò ngang Nơi hai đứa chờ nhau khi tan trường xuống lớp Tàu lá sen hai mái đầu chung một Che nắng quê mình , che cả một miền xanh. Để hôm nay em lại gặng hỏi anh . Cơn mưa Sài Gòn có làm anh ướt áo , Giữa thành phố Sài Gòn có cô nào táo bạo Xin nép mình, như che nắng ngày xưa. Giữa Sài Gòn tráng lệ, kiêu sa Lại nhận được những vần thơ rất thực Mùa thu Sài Gòn trở về trong háo hức . Đọc thơ em rồi anh thức suốt đêm nay 03/8/2011 Thơ Lương Đức Kỷ( Lèn Dặm)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2011 01:45:57 bởi thaianh49 >
THÁI ANH
|