CHỢ HOA XUÂN
Du Xuân đi chợ hoa
Em lộng lẫy mượt mà
Gặp anh đang ngửa nón
Vội vàng bước tránh xa.
Dáng trang đài kiêu sa
Đầy nhung gấm ngọc ngà
Đâu còn Bằng lăng tím
Của núi rừng thuở xa.
Đèn màu rực sắc hoa
Mắt bỗng dưng nhạt nhòa
Nhìn thấy toàn đen tối
Cúi đầu tủi phận ta.
Vui Xuân đông người qua
Bơ vơ kẻ không nhà
Tìm miếng cơm manh áo
Kiếp nghèo lắm xót xa…
-NS-
SANG TRANG
Thương cho cái cảnh trái ngang
Người xưa gặp gỡ vội vàng tránh đi
Phận nghèo có tội tình chi
Một lần tan vỡ chia ly muôn đời...
Chợ hoa thấy được tim người
Xinh tươi, bạc bẽo, buông rơi chữ tình
Bằng lòng với kiếp ăn xin
Ngày mai sẽ hết phận mình, đến ai...
Dẫu cho sống mũi cay cay
Cũng vui với kiếp ăn mày thời gian
Dẫu cho nước mắt hai hàng
Vẫn cười trước sự giàu sang của người...
Chợ hoa ngày tết xinh tươi
Bao loài hoa thắm chào mời khách mua
Dẫu gần... xa lắm tình xưa
Trái tim đã khép như chưa bao giờ...
Người lính - 30.01.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2009 20:28:00 bởi Người lính >