Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Nghèo
Trở tháng đông về lạnh lắm đây
Mái tranh hư nát gió vào đầy
Một mình vò võ ,trong đêm lạnh
Thân chiếc – bóng côi– phận trắng tay
Ngưới cũ ở đâu nay có biết
Tình xưa dù hiểu ngại tỏ bầy
Nhà nghèo cảnh xác nên im lặng
Để lỡ cành duyên đã nặng đầy
T.T.K.27.11.2008
Nghèo gì cũng chẳng sợ
Sợ mỗi nghèo tình thôi
Tiền mình tôi kiếm được
Tình kiếm đâu mình tôi
Tiền một tháng tiêu hết
Tình bao giờ sẽ tan?
Bầu trời sao nhỏ vậy?
Làm rũ cánh đại bàng
Thanh Thanh Khiết ơi, lâu rồi mình không ghé vào đây, ban có khoẻ không?
Túi em, tiền chẳng một đồng
Nhưng em chan chứa một lòng yêu thương