Lửa / Khói
Không có lửa thì làm sao có khói?
Em hỏi anh, anh biết nói làm sao...
Chuyện viển vông, tán hươu vượn tầm phào
Sao tin được, chắc là tiêu thóc giống
Chuyện hư thực phải xét suy để sống
Nghe tin đồn mất vốn mất lời, thơ
Nát trái tim, rạn vỡ sập mộng mơ
Đôi mắt biếc sương sa mờ cách mạc
Không, vẫn không, anh vẫn không đổi khác
Một niềm tin vững chắc, chẳng thay lòng
Ngày đêm mơ chờ đón một rạng đông
Em sẽ đến hương nồng theo ánh sáng
Anh vẫn thế, một đời thơ phiêu lãng
Lửa hồng soi, sương khói phủ lên mây
Một trời mơ, vì Em đó, ngất ngây
Hương trầm ngát, sắc cầu vồng hy vọng
Nguyên Đỗ