quote:
NHỚ NGƯỜI!
Nhớ người em nhỏ quê nhà,
Thượng nguồn chiều xuống mưa sa đầy trời.
Mình anh ở chốn xa khơi,
Trông về bến cũ nhớ lời hẹn xưa.
Nhớ người,lặng ngắm sao thưa,
Còn đây nỗi nhớ vẫn chưa phai mờ.
Thương người mãi ngóng trông chờ,
Chân trời,góc biển,đôi bờ xa xăm.
Nhớ người lặng lẽ âm thầm,
Ngày đêm mong đợi,tháng năm lạnh lùng.
Hai đầu xa cách nghìn trùng,
Ước mơ sẽ được tương phùng em ơi!
Thi Nang
NHỚ NGƯỜI ...2...!
Anh ơi ,em ở thị thành
Đèn đô hoa lệ …sài thành đón đưa
Xa rồi cái thửơ ngày xưa
Đâu còn bến cũ ..cơn mưa hẹn hò
Nhớ người …nỗi nhớ phai mờ
Chân trời màu tím ..trông chờ xa xăm
Đời người qua mãi tháng năm
Mãi hòai thương nhớ âm thầm lẻ loi
Nhớ người …người ở mù khơi
Mơ chi cái cảnh …người ơi tương phùng
Nợ duyên phải chịu lạnh lùng
Tôi – Người xa cách …nghìn trùng xót xa
Chân Trời Tím
NHỚ NGƯỜI...2...!
Em ơi!Anh ở rừng xanh,
Nhớ về em gái Hồ thành năm xưa.
Gió lay cành lá đong đưa,
Gợi thêm nỗi nhớ thuở vừa mới quen.
Nhớ đường xưa,nhớ ánh đèn,
Vào giờ tan học,người chen nhau về.
Nhớ ngày mưa bão dầm dề,
Cùng nhau đứng ở trên lề đợi xe.
Nhớ chiều ngồi ngắm lá me,
Lời em thỏ thẻ,anh nghe mát lòng.
Bây giờ cách núi,ngăn sông,
Mà hình bóng cũ vẫn không phai mờ.
Thi Nang
Ngàn xưa mãi đến ngàn sau,
Bể dâu mấy cuộc,thương đau mấy lần?
Thi Nang