Nhớ cái thuở oẳn tù tì lúc bé Có món gì em cũng muốn hơn anh
Có cái chi em cũng muốn trọn dành
Anh không chịu thôi oẳn tù tì nghe nhỏ
Em gật dầu miệng trách yêu nho nhỏ :
Lớn hơn em mà sao thich dành phần
Rồi giả bộ đưa nét mặt phân vân
- Lỡ em thua anh có nhường phân nửa ?
Anh lườm em lắc đầu rồi không hứa
Oẳn tù tì làm gì có chia hai
Ỉ nhỏ hơn ăn hiếp người ta hoài
Không ưng thuận mắt giọt dài giọt ngắn
Tuy nói thế nhưng hai ta cùng oẳn ( tù tì )
Nhịp nhàng tay xem ai thắng ai nè
Anh coi nè nhất định là em nha
Em tinh nghịch dơ tay ra cái đục
Anh cũng thế ra nắm tay cùng lúc
Thế là huề.. em giành cả phần anh
Biết tính em anh giựt lại thật nhanh
Thôi ta hãy ” tù tì” thêm lần nữa
Tuy gật đầu nhưng em đòi anh hứa,
Lần nầy thua anh cũng phải chia hai
Thấy được chìu người ta nhõng nhẻo hoài
Anh do dự thôi để rồi sau tính
Biết em khóc dỗ dành hoài không nín
Anh âm thầm tìm kiếm kế chịu thua
Bởi làm anh đành thua thiệt nhận phần
Em mà thắng vui cùng em cũng được
Vi nghĩ thế anh dành ra tay trước
À! “ cái bao” em đắc chí cười khì
Ra “ cái kéo” sẽ cắt được tức thì
Anh cam nhận thôi làm người thua cuộc
Chuyện bí mật oẳn tù tì thuở trước
Anh luôn nhường em nào biết nào hay
Ta bên nhau qua tháng rộng năm dài
Đủ những trò thơ ngây thời để chởm
Em giờ má thêm hồng trong nắng sớm
Theo dòng đời chúng ta lớn lên nhanh
Những trò chơi xếp ký ức để dành
Anh cũng xếp hành trang vào cuộc sống
Cuộc mưu sinh giửa đời luôn xao động
Chuyện ngày xưa đôi lúc ngẩn ngơ lòng
Hỏi bây giờ em con nhớ hay không
Kỷ niệm xưa vẫn trong lòng anh mãi
Thời gian trôi biết bao giờ dừng lại
Mình cùng nhau lần nữa oẳn tù tì
Đã qua rồi từ thuở bước chân đi
Là xa mãi tuổi thơ ta ngày ấy.