Rồi đến lúc
(Họa bài Có những lúc của HNTB)
Rồi đến lúc đường xa mệt mỏi
Vẫn tận tâm tìm cõi đi về
Đường trần chẳng đắm say mê
Chỉ mong xóa những ê chề trong mơ
Mùa đông lạnh xác xơ gác trọ
Bên đèn khuya nhìn rõ song thưa
Hiện lên hình ảnh người xưa
Mà sao mới thấy lại vừa biến trôi
Vòng tay ấm thương đời biến cải
Đường thênh thang vướng mãi tịnh biên
Tránh xa những bóng lụy phiền
Không nghe tan vỡ như viên đá sầu
Lên đỉnh núi vọng đầu hướng thượng
Lấy tâm hồn rộng lượng sớt trao
Dù trong cảnh khổ cùng nhau
Niềm tin bến giác mai sau theo về
Nơi núi thẩm sơn khê gió tuyết
Tránh đi đâu trăng khuyết trời tròn
Trên đồng nhiều đám cỏ non
Bước chân thanh thản chưa mòn tuổi xuân
Nguyễn Gia Linh
Ki'nh họa bài thơ của anh Gia Linh
Rồi Có Lúc...
Có những lúc nhìn vào bức hoạ
Đẹp yên vui ánh tỏa hào quang
Trên đồi ngắm cảnh thu sang
Bên sông mấy nhánh hoa vàng trổ bông
Ngồi quán chiếu trần hồng ngẫm nghĩ
Người dương gian sở dĩ buồn phiền :
Là do Tứ Khổ ngang nhiên,
đi vào cuộc sống triền miên buộc ràng
Có chổ trụ Không màng bám trụ
Dính trần duyên khổ đủ trăm điều
Sanh tâm chấp tướng càng nhiều
Càng xa Phật pháp cao siêu nhiệm mầu
Túi thử thách dầy sâu nước mắt
Dây tu hành thắt chặt tâm ma
Nương về cõi Phật tầm ra
Tùy duyên phương tiện Pháp Hoa để dùng
Rồi có lúc sau cùng sắc tướng
Chẳng còn duyên để vướng hồng trần
Rã tan Tứ Đại phân thân
Luân hồi chuyển kiếp về gần Phật Tiên dieutam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2009 01:44:02 bởi DieuTam >