Kinh thư về Quan từ nhiệm Họ từ bỏ quan trường
Đâu phải chỉ tại đồng lương ít ỏi
Sống lay lắt trong cuồng quay bão giá thị trường
Mà còn tại môi trường
Nếu sống trong sạch
Suốt đời nghèo túng
Mọi người nhìn họ như những kẻ bất tài
Con cái chịu nhiều thua thiệt về sau
Họ là những người có đức, có tâm
Công sức bỏ ra nhưng nhận về chưa thỏa đáng
Và họ chọn con đường ra đi
Để khỏi chịu mỏi mòn trong uất ức
Họ là những con người dũng cảm
Không chịu cảnh theo đóm ăn tàn
Kết bè kéo cánh
Miệng thì thao thao bất tuyệt
Nói hay như những nhà hùng biện
Nhưng việc làm mưu mô tối tăm
Bóc nơi khố rách
Đãi nơi quần hồng
Dùng quyền của dân trao để làm điều ngang trái
Danh
công bộc nhưng thực quyền
phụ mẫu Họ là những người chân chính
Họ ra đi là một tín hiệu mừng
Về một xã hội trên đà phát triển
Nhưng họ cũng là những người cảnh báo
Về thực trạng đáng lo ngại của xã tắc non sông
Thì đấy: Quan ở Đồ Sơn, Phú Quốc chia nhau ăn đất Phó tổng cục mua dâm trẻ vị thành niên Thầy giáo một trường cao đẳng ép sinh viên đổi điểm lấy tình Tổng giám đốc mang cả triệu Đô la đi đánh bạc Con quan tỉnh ngang nhiên múa kiếm ở sân bay Cảnh sát giao thông mãi lộ lái xe như cướp cạn Viện trưởng kiểm sát tỉnh suýt ngồi nhầm ghế khi chưa có bằng tốt nghiệp phổ thông Còn bao nhiêu vụ báo chí nêu mà chưa kể hết Chúng ta nên nhiệt liệt hoan nghênh
Những con người dũng cảm ấy
Dám từ nhiệm để khẳng định chính mình
Dù thách thức biết trước là không nhỏ
Và càng thấy nhói lòng
Khi chứng kiến còn bao kẻ: ăn rồng cuốn, nói rồng leo , làm thì mèo mửa
Chỉ cốt vinh thân phì gia khi chiếm được ghế quan
Cải cách cấp bách là mong muốn của toàn dân ta
Mọi chức quan phải trải qua thi tuyển
Người có đức đủ tài có tấm lòng cống hiến cho dân
Phải được dân trao quyền xứng đáng
Chứ không nên bàng quan ấu trĩ
Khoác áo QUAN là giỏi nhất ta đây ./.
TÂM SỰ CỦA BAO CÔNG Đêm qua mơ gặp Bao Công
- Thái bình thịnh trị gọi Ông làm gì?
Ông giờ cũng chẳng còn chi
Mấy cái "đầu trảm " vứt đi mất rồi
Triển Chiêu thì bặt tăm hơi
Vương Triều Mã Hán ngậm cười đớn đau
Trương Long Triệu Hổ đi đâu
Từ bỏ nhiệm sở mặc dầu quyền trao
Bao Chửng ta giỏi cỡ nào
Không người tâm đắc làm sao bây giờ
Ngày xưa làm việc như mơ
Phò mã phạm tội cũng giơ đầu vào
Chỉ hô một tiếng : Kha...i... đ...a...o
Một tia máu phụt đầu nào cũng bay
Bây giờ thôi chịu mặt dày
Đơn thân độc mã Đao đây trả trời
Lưỡi cùn còn chém được ai
Chả nhẽ chém mỗi mấy người tép riu./.
Muối ơi Một đất nước có hàng ngàn cây số bờ biển
Nắng quanh năm
Có tiềm năng tài nguyên muối lớn vô cùng
Nhưng ngày càng phải nhập thêm nhiều muối
Chát đắng thay hạt muối quê mình
Người ta thường nói: Rẻ như muối
Nhưng có biết đâu
Muối quan trọng đối với sự sống nhường nào
Muối chỉ đứng sau không khí và nước
Nhớ hồi năm 1945
Khi cách mạng vừa thành công
Để chuẩn bị cho cuộc kháng chiến trường kỳ
Việc được ưu tiên hàng đầu
Bác Hồ cho bí mật lập các kho trữ muối trên chiến khu
Nhiều người sau mới hiểu việc này
Chính những kho muối ấy góp phần cho thắng lợi
Nhớ cuộc đấu tranh của đồng bào Tây Nguyên
Dưới sự chỉ huy của Anh Hùng Núp
Kẻ thù không khuất phục được bằng quân sự
Chúng dùng muối là biện pháp cuối cùng
Hòng khuất phục đồng bào ta
Nghề làm muối cơ cực vô cùng
Mỗi ngày Diêm dân chỉ ngủ có hai tiếng đồng hồ
Mỗi hạt muối thấm đẫm mồ hôi của người làm ra nó
Vậy mà khi muối rẻ không bán được
Cuộc sống Diên dân không đủ gạo ăn
Trẻ em bỏ học vì cuộc sống khó khăn
Chắc chả khi nào mơ hai từ : giàu có
Vậy mà nay
Nhiều cánh đồng muối đang có nguy cơ xóa sổ
Và muối thiếu thì phải nhập
Diêm dân bỏ làm muối sinh nhai bằng kế gì?
Chỉ có những người được giao việc nhập muối
Càng nhập nhiều càng giàu
Biển mặn mòi vì hòa tan nhiều muối
Muối sát vào lòng người xót lắm muối ơi ./.