quote:
Trích đoạn: duyennhan
Mùa hoa dã quỳ
Tôi ở nơi đây chẳng rõ mùa
Chỉ quen cảm nhận nắng và mưa
Nên khi hơi lạnh chầm chậm đến
Có phải mùa đông đã đến chưa
Nghe nói lúc này nơi cao nguyên
Gió đã nhiều thêm lại lạnh thêm
Triền đồi vàng rực màu hoa dại
Khiến hồn xử nữ chập chờn đêm
Em có còn chăng những mộng mơ ?
Dựng lều trên cỏ để tìm thơ
Dã quỳ chắc đã tươi trong nắng ?
Đón bước chân êm thỏa đợi chờ
Cho tôi gửi gắm nỗi yêu thương
Vào thân hoa ấy hóa thành hương
Để được gần em trong giấc ngủ
Bớt đi giá lạnh suốt đêm trường
Tôi ở nơi đây chẳng rõ mùa
Mỗi lần hơi lạnh chợt đong đưa
Là tôi mường tượng màu hoa ấy
Rạng rỡ bên em trong nắng thưa
NB
Dã Quý
Vâng lời người hỏi em xin thưa
Đà Lạt ngập trời sương gió đưa
Khoác áo vàng hoa em đón đợi
Niềm vui phố núi sắp sang mùa
Ai có đùa em khen dễ thương
Lòng này giản dị đâu khoe hương
Khiêm nhừơng lặng lẽ bên dòng suối
Khép mắt mơ trăng trọn giấc trường
Đông lạnh một mình em mộng mơ
Một chàng hoàng tử đẹp như thơ
Giống trong cổ tích nàng công chúa
Có đến ngàn năm đã phải chờ…
Mênh mang trăng sáng rọi cao nguyên
Lặng lẽ rừng hoang huyền bí thêm
Lữ khách vô tình hay quyết đến
Ngẩn ngơ sao lạc giữa trời đêm
Đội nắng phơi sương đã mấy mùa
Cành nghiêng nhánh ngã những khi mưa
Vàng hoa màu áo không vương bụi
Đất mát đa tình bướm đậu chưa ?
Thanh Thanh Khiết
3.12.2010 TTK Cám ơn DN đã vào trang DQ . Chúc vui khoẻ ,