Vu Vơ Sắc Màu - Thơ Hà Linh
- Nhạc Trung Kim
- Ca sĩ Nam Hải
- Phối khí Vĩnh Hà
****
Bài thơ:VU VƠ SẮC MÀU (Kính tặng anh Phạm Ngọc San)
Gam màu nào để vẽ cho mình
hồng rồi xám ngã từ mây xuống đất
xanh rồi úa từ ngọn chò xuống cỏ lấm lầy
đỏ nguyên sơ rã mình cơn lũ chảy
từ đỉnh non về bãi nhạt hạ lưu
gam màu nào để vẽ cho nhau
mái rơm vàng bỗng mục hoang trong bão
bạc biển mù khơi lạc cánh thuyền nâu
màu mắt ướt chia nhau muối gạo
xác xơ bờ, lành rách vá thương đau
thế giới lẫn màu, người lẫn vào nhau
Màu bạc tiền, màu thờ ơ trộn màu vàng mã
Màu đói nghèo, màu mưa, màu gió
Buồn đổ chiều thành đêm loang lổ
Đom đóm đốt mình, sáng miệng lũ chim đêm
trộn xin, cho, thiền tịnh, khát thèm
tìm thấy gì giữa mịt mù thế giới
chuông buông thõng vào xe hơi, khói bụi
lời ru dạt xa xăm nguồn cội
màu sim mua, hoa đồng nội khuất xa rồi
ly rượu nhỏ nuốt suốt một đời
trắng buốt hoá huyết hồng trong mắt
màu nụ cười lẫn với màu nghẹn nấc
màu ngợi ca lẫn màu đồng xu bạc
giao màu đâu phải mãi cầu vồng
ở trên đầu màu bão, màu giông
trong lòng người màu tắc kè, kính vạn hoa đảo cọ
Hạnh phúc, cây cầu chợt thăng bằng, chợt nghiêng chợt ngả
một người đứng lên, một người bệt ngã
vẽ cuộc chơi trên mặt đất chẳng đủ màu
vẽ mặt người một nét khó gì đâu
vẽ ngực không tim lệch run cây cọ
vẽ trống vắng rách toang như ngọn gió
vẽ khói nhang nghĩa trang màu rễ cỏ
lệch bên trời hun hút khoảng vô màu
Hà Linh (Hà Đông, 23/8/2008)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 20:47:58 bởi trungkim >