Nguyen Gia Linh
-
Số bài
:
3895
- Điểm: -16
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 25.03.2008
|
RE: THƠ ĐƯỜNG LUẬT (Truyện thơ - Song Linh)
-
15.10.2008 19:31:20
Tình Người Trung Hậu Đây là một câu chuyện cổ tích VN nói về lòng trung hậu của một nông dân trẻ nghèo, chưa vợ. Một hôm anh ta đang đốn củi trong rừng, thấy có con quạ đen, miệng đang cắn con chim se sẻ nhỏ, nổi lòng hào hiệp, anh ta lấy cục đá liệng con quạ, quạ đành bỏ miếng mồi ngon bay đi và thề sẽ báo oán. Anh đến săn sóc con chim se sẻ, vuốt ve, ấp û chim sẻ lần lần tỉnh lại, trước khi bay đi chim sẻ còn dặn anh ở lại chờ, chim sẽ trở lại đền ơn. Một lúc sau, chim sẻ bay lại và miệng còn đang ngậm một lọ nhỏ chứa đầy nước thần, có thể biến già thành trẻ, xấu thành đẹp, mùi thơm thoang thoảng khó quên. Anh cầm cái lọ và nghĩ rằng mình chắc không bao giờ dùng tới, đem về nhà treo trên cây kèo ở giữa nhà. Anh lại tiếp tục lam lủ làm ăn, nhờ để dành tiền và sau cùng, anh cũng cưới được một người vợ nghèo, xấu xí và cũng làm nghề nông. Hai vợ chồng thương nhau rất mực, hoặc cùng làm việc chung với nhau, hoặc chồng làm ruộng, vợ ở nhà dọn dẹp trong ngoài. Một hôm chị vợ nhìn lên trần nhà, thấy bình lọ quý, đem xuống và ngửi thấy mùi thơm khó quên, vội mở nút, thoa đầy nguời, cảm thấy mình trẻ lại, thơ thới trong lòng nhưng vì mùi thơm quá nhiều, chị đi tắm, nước chảy qua qua những luống hành mà chồng chị đã trồng. Hành cũng lớn như thổi và tốt tươi kỳ lạ. Anh chồng đi làm về, thấy người đàn bà quá đẹp, tưởng là ai khác, đến chừng nghe tiếng nói, biết là vợ mình, anh càng mừng rỡ quất quýt không rời, đến lúc nhiều khi đói quá mới chịu buông ra.Vì mìếng cơm manh áo, anh phải đi làm, nhưng vì nhớ thương quá không chịu nổi, anh mới mướn người vẽ bức truyền thần vợ mình, để đem ra đồng, vừa làm việc vừa ngắm. Một hôm chú quạ đen, nhớ thù xưa, bay qua cánh đồng, nơi anh chồng đang làm việc, cắp bực tranh bay đi và bay đến hoàng cung, nơi vua thường ngự mới thả bức tranh xuống. Nhà vua thấy người đẹp trong tranh, mê mẩn tinh thần, nghĩ rằng trời thưởng cho mình, mới truyền cho quan quân tìm cho ra người đẹp trong tranh để đem vào hoàng cung. Quan quân, đến nơi nào đều mở hội ăn mừng, dân chúng kéo tới xem, khi thấy đông đủ mới mở bức tranh ra, bảo rằng vua muốn thưởng cho người chủ bức tranh nầy. Khi đến làng của người nông dân, quan quân cũng làm như vậy, anh nông dân không nghi ngờ gì cả, chạy ra nhận là của mình, quân lính vây quanh bắt gả dẩn về nhà và sau cùng quân lính đem kiệu rước người đẹp vào cùng. Anh chàng buồn rầu than khóc và chị vợ, nhứt định không nói, không cười, không thay đổi xiêm y cũng không cho ai đến gần, mặc những lời dụ dổ hoặc dọa nạt. Nhà vua , không hưởng được gì, buồn rầu mới truyền lệnh cho ai làm cho người đẹp cười thì sẽ thưởng tiền bạc quan lộc. Lệnh truyền đến tai anh nông dân, nghĩ là vợ mình, mới ra cắt những luống hành rồi gồng gánh lên kinh thành. Khi đi ngang hoàng cung, anh rao hành lớn lên : Dọc bằng đòn gánh Củ bằng bình vôi Ai mua hành tôi Thì mua tôi với Chị vợ nghe qua vài lần, gương mặt tươi tỉnh mới sai thị nữ, xuống mời anh chàng bán hành lên cho chị gặp. Hai người gặp nhau, mừng mừng nói nói, nhà vua nghĩ rằng củ hành kỳ quái mới làm cho người đẹp vui tươi như vậy, liền nảy ra ý nghĩ là mình thay quần đổi áo, làm anh nông dân nghèo, đi rao bán hành, chị vợ nghe cũng cười ngặt nghẻo nhưng khi đàn chó của nhà vua xuất hiện, thấy nhà vua ăn mặc áo nông dân xa lạ, nhảy xổ lại cắn ông vua chết và chị vợ bảo anh chồng đang mặc áo nhà vua, ngồi lên ngôi vua làm Hoàng Đế. Nguyễn Gia Linh
|
|