Trích đoạn: nha uyen
TÌNH THIÊN THU !
Vẫn là một chút nhớ nhung,
Mà sao khóe mắt rưng rưng giọt sầu..
.Mà sao dạ xót lòng đau,
Mà sao suối lệ tuôn trào chẳng vơi !
Người giờ nơi ấy xa xôi,
Có nghe trong gió những lời yêu thương ?
Tơ tình ai thả mà vương !
Lưới trời ai dệt trói buồn riêng ai !
Tình ơi sao mãi xa xôi,
Để bao thương nhớ rụng rơi theo mùa..
Để sàu héo úa trang thơ,
Đê đêm khắc khoải nổi chờ nỗi mong.
Gửi ai ước hẹn tình chung,
Thiên thu muôn kiếp tình nồng - thiên thu !
nha uyen
TÌNH ANH
Vo tròn bao nỗi nhớ nhung
Bờ mi lau sậy khép chung giọt sầu
Vườn xa bướm mõi cánh đau
Phấn hoa nào gió thổi vào đầy vơi
Nhuỵ mầm đã chốn xa khơi
Ai người chia xẽ những lời yêu thương
Trời xuân tơ trải nghìn vương
Lần tay khẻ gở sợi buồn cùng ai
Dệt thành dải lụa vàng trôi
Đón tình yêu ấy kẻo rơi sang mùa
Sầu chi héo úa thơ ơi
Để hoa hồng thắm dâng mời người mong
Cách ngăn nào thể đếm đong
Kho đời nào chứa hết lòng Tình Anh.
Nguyên Hải
Tình thương nhớ
Lòng đây ray rức nhớ nhung
Tình em bên đó mắt rưng hoen sầu
Đừng vì yêu quá mà đau
Để đời cô quạnh tím màu chơi vơi!
Tình anh cánh nhạn xa xôi
Tình em buốt giá đợi người yêu thương
Gặp làm chi để vấn vương
Bóng hình khắc giữa tim thương bồi hồi
Tình chia hai ngã xa xôi
Vọng về Cố quốc buồn rơi bốn mùa
Nơi đây nhớ dáng ngây thơ
Saigon thiếu một, em chờ em mong
Người ơi! Chớ nản, xiêu lòng
Thiên thu vẫn đợi tình nồng thiên thu!
Thanh Huy
TÌNH XA XÔI !
Ai ươm thương nhớ lên cành
Ai xây hồ mộng để trăng rơi vào
Ai làm sợi nắng xôn xao
Hoa bay bướm lượn ngọt ngào lời thơ
Tình ơi chẳng dám ước mơ,
Chẳng trông chẳng ngóng chẳng chờ chẳng mong
Chỉ là một thoáng nhớ nhung
Chỉ là một chút bâng khuâng trong chiều
Chỉ là ...chỉ ngỡ là yêu
Nên tương tư chút với chiều thế thôi
Người xa cũng đã xa rồi
Tình xa cũng đã về nơi vĩnh hằng.
Bận lòng chi hỡi người dưng
Trăm năm nào biết vuông tròn hỡi ai
Tháng năm vẫn tháng năm dài
Hoa tàn phán nhạt hương phai mất rồi
Còn đây héo úa nụ cười
Ngậm ngùi một khúc ru hời riêng ta !
nha uyen
Ngậm ngùi
"Ngậm ngùi một khúc ru hời riêng ta!"
Sao buồn như kẻ lạ xa
Bâng khuâng nhớ chút cũng là bâng khuâng
Hoa tàn phấn nhạt hương lòng
Người ơi sao nỡ ngại ngần dấu duyên
Hỡi em cô gái thuyền quyên
Trâm cài lược chải tóc huyền hong mơ
Yêu người trao gởi vần thơ
Trăm năm xanh đậm mối hờ nào không
Tình yêu thật chẳng dối lòng
Thật lòng gặt hái mênh mông nỗi sầu
Ngồi đây chẳng biết em đâu
Mặt chưa chạm mặt nhớ sâu riêng mình
Ngày mai ai biết mà tin
Riêng mình chỉ có con tim với người!
Thanh Huy