Trích đoạn: Nhân Sơn
GIỌT BUỒN
Thôi anh mình chẳng chung đường
Em đi nuốt lệ đoạn trường từ ly
Thương gì kẻ đã ra đi
Tiếc gì ngày ấy mà chi, thêm sầu
Đời gây nên cuộc bể dâu
Để người chong mắt đêm sâu thương người
Đã đành duyên phận lả lơi
Làm ta gãy cánh rã rời uyên ương
Tàn canh bao nỗi vấn vương
Mà người ươm giấc nhớ thương não lòng
Đành thôi những ngọn gió đông
Đành thôi duyên phận không mong sum vầy
Một lần em tạ tình này
Một lần xin gửi nơi đây giọt buồn....
Thuỵ Du
TẠ TỪ
Vẫy tay giả biệt nghẹn ngào
Không duyên chẳng nợ gặp nhau được gì
Con đường em chọn cứ đi
Anh về khép kín tình si trong lòng
Tan rồi ước mộng diêu bông
Mịt mờ ảo ảnh mênh mông xa vời
Túi thơ bầu rượu rong chơi
Gieo vần thả chữ cho đời lãng quên
Nỗi buồn trở giấc không tên
Lãng mạn nên chịu lênh đênh tình sầu
Đợi chờ chi nữa mưa ngâu
Sông sâu ngăn cách nhịp cầu gảy đôi...
Mặc Nhân Sơn
THÌ THÔI
Thì thôi một chữ chia phôi
Trả cho nhau những xa xôi đôi bờ
Thì thôi là giọt thu hờ
Ai đong cho trọn đợi chờ phôi pha
Thì thôi là những phong ba
Cuộc đời đã chọn cho ta bây giờ
Anh ơi ngăn cách hững hờ
Con đường em bước thẩn thờ ước mơ
Thì thôi ươm những vần thơ
Để đêm gối mộng bơ vơ một mình
Thì thôi là những ân tình
Em xin trả hết...chuyện mình ngày qua....
Thì thôi đường đẫm mưa sa
Em giờ dấn bước xót xa cũng đành
Thì thôi trời đã riêng dành
Một đời phận bạc....để thành tình nhân....
Thụy Du