NỖI NHỚ
Nhớ lắm lắm nhớ nhiều nhiều lắm lắm
Nhớ âm thầm nhớ ầm ỉ trong tim
Nhớ quá đấy thôi biết ngỏ nào tìm
Trời viễn xứ nỗi niềm triền miên nhớ
Em nhớ lắm nhớ qua từng hơi thở
Nhớ nhung đầy chất chứa tận buồng tim
Nhớ ôi chao não nuột buốt con tim
Nhớ nôn ruột gan bào se thắt nhói.
Nhớ lắm lắm ngày thơ chưa kịp nói
Và bây giờ chẳng có dịp nói đâu
Nhớ bóng hình tiếng nói khắc đậm sâu
Nhớ quay quắt cả lên màu mắt biếc.
Nhớ lắm lắm nhớ ôi thôi da diết
Nhớ cánh buồm vôi trắng biếc màu thương
Nhớ cố hương cách biệt mấy trùng dương
Cánh nhạn trắng mang yêu thương đến đấy.
Trắng đêm thâu nỗi nhớ bừng trỗi dậy
Tiếng quê hương sóng biển bọt vây sầu
Áng mây trôi lơ lững phối nhiều màu
Họp nhung nhớ đến khi nào hội ngộ.
Nhớ nhớ quá con đường qua phố cổ
Chợ hoa mơ nở rộ bốn mùa mơ
Nhớ từng giây từng phút tháng năm chờ
Nỗi nhung nhớ vô bờ...Ôi ! Nhớ quá !!!
Nhã Trân
Chị Trần Nhã Trân
Tuy xa mà gần
Tuy gần mà xa
Mặt chị như hoa
Hồng nắng chan hoà
Em thích lắm nha
Chị về lại nhà
Chúng em đàn ca
Cho chị cười xoà
Vui há...Vui há
La la lá la...
Hàn Băng
ĐỢI CHỜ
Chờ người đi đã mãi xa rồi
Biết bao kỉ niệm vẫn trong tôi
Con thuyền không bến vẫn nổi trôi
Thì đâu là lối rẽ cho cuộc đời.
Ước mong sao giờ được những lời
Thẹn thùng e ấp buổi đầu tiên
Thầm cảm ơn tơ nguyệt đã se duyên
Cho ta gặp rồi nhớ thương từ đó.
Chiều thả bộ trên cánh đồng đầy cỏ
Gió vi vu thổi vẫn dạt dào
Hương cỏ say lẻn vào trong áo
Đêm trăng thanh ta ngủ nhớ người.
Nhớ sao từng ánh mắt nụ cười
Ngày bên nhau, đẹp rạng ngời em trao
Giờ đây hai đứa đã xa nhau
Em đi, anh ở lòng đau vẫn chờ.
Hãy mau về đây chớ hửng hờ
Tình người vẫn vẹn dạ trước sau
Không hề thay đổi bao khổ đau
Đời lao đao, anh vẫn mãi cứ chờ.
HKBT.