TÌNH LẠNH
Hoa xuân đua nở trên cành
Chim kêu ríu rít chuyền cành líu lo
Khi yêu anh chẳng đắn đo
Đem trao người hết xin cho một đời
Tình yêu sao cứ xa vời
Mà tôi lại cứ đời đời nhớ mong
Đời tôi sao mãi long đong
Yêu người người lại để lòng vấn vương
Cô đơn vì cạn tình thương
Yêu đương nửa gánh giửa đường gãy đôi
Nhớ sao ánh mắt làn môi
Tại sao em nở từ chối cho đành
Tình yêu thì vốn mong manh
Nắm chặt là vỡ tan tành mất thôi
Tình yêu giữ hợt giữ hời
Cũng không thể tránh nó rời bỏ ta.
HKBT.
HKBT138@
Anh
có em nhiều đến nỗi
Trước niềm vui,
Anh ngây ngất,
Quên tên em không gọi tới
Nhưng trong nỗi đau,cô đơn và thất bại...
Em lại là
Nỗi nhớ đầu tiên.