Nguyen Gia Linh
-
Số bài
:
3895
- Điểm: -16
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 25.03.2008
|
RE: Góc Thơ Tứ Linh
-
27.07.2012 23:49:31
Bài Xưóng Nắng Sài Gòn của Hư Trúc cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ Đào, Thanh Điền, Lam Vân, Mẫn Hồ, Minh Tâm, (Phần 2) Đong đưa nỗi nhớ Nhớ lời cha suốt đời con cố học Dù công thành danh toại vẫn thấy chưa Chẳng biết đâu là thiếu hay dư thừa Trên đường đời cho vừa không chậm trễ Hãy luôn giữ gìn giáo điều nghĩa lễ Với mọi người không để mất lòng nhau Sống làm sao thuận thảo thêm sắc màu Cho toàn vẹn đi vào đường chánh đạo Cõi trần gian mọi thứ đều huyền ảo Hợp rồi tan, gây bão tạo đơn côi Vui lẫn buồn vòng quanh quẩn hoài thôi Bên số kiếp nổi trôi đau khổ quá Giọt lệ sầu mãi lăn tròn trên má Thân tha phương lưu lạc mấy mươi năm Đến khi nào hết cảnh ngóng xa xăm Mỏi mòn đợi ngày về tan nỗi nhớ Cha Mẹ ơi! Đã bao mùa mai nở Con kiếm tìm vui ở chốn quê xưa Đâu còn nghe pháo nổ phút giao thừa Nhờ tiếng gió mang đưa lời viễn xứ ! Minh Hồ Đào 25.05.12 Nắng quê Mẹ (họa bài Nắng Sàigòn của TH Hư Trúc) Nắng ơi nắng! Nắng hong làn mái tóc Tuổi học trò bị trêu chọc : yêu chưa? Chỉ làm dáng khi tản bộ chiều trưa Rủ ăn hàng, chờ nhau nào biết trể Nơi xóm đạo, mỗi lần khi thánh lễ Lúc chuông ngân, sao thế? Đợi mong nhau Đức Cao Minh soi sáng vạn sắc màu Của tuổi trẻ trong niềm vui hướng đạo Thôi xa rồi, tình bạn đầu đã tạo Mỗi phương trời khi bước dạo đơn côi Trái đất tròn, còn gặp lại nữa thôi? Thời gian trôi, vẫn bồi hồi, nhớ quá ! Nắng rọi chiếu mộng đầu hồng đôi má Thương làm sao kỷ niệm đã bao năm Còn hình ảnh, hương đất Mẹ xa xăm Trong trí ức của một thời mãi nhớ Nắng xuân nay, ửng vàng hoa lá nở Trên đường làng mà lại ngỡ đường xưa Hai đất nước hai nơi, có dư thừa? Tiếng Mẹ gọi ấm lòng người xứ lạnh. Ngày 26/05/2012 Thanh Điền Chuyện ngày xưa Bốn mươi năm nhớ khung trời đại học Mối tình đầu ngà ngọc ngỡ rằng chưa… Luyến thương nhau ánh mắt nói thêm thừa Theo ngày tháng nắng mưa mùa thi trễ Chúa nhật nào đến cùng em xem lễ Dưới tàng cây ngồi kể chuyện bên nhau Nắng xuân ươm hương sắc ửng tươi màu Xoa dịu mát tâm hồn người ngoan đạo Những đêm hè trăng ngà soi diệu ảo Bước đường khuya rong dạo gót chân côi Biết khi yêu dệt mộng hảo huyền thôi Sao nhớ mãi đôi môi hồng xinh quá ! Buổi chiều đông lạnh vờn quanh trên má Giấc mơ hoa bút họa mộng trăm năm Dìu nhau đi vào tận cõi xa xăm Quên thế tục thăng trầm trong tưởng nhớ Bóng thời gian lắng dần hoa tâm nở Mấy vần thơ dang dỡ chuyện ngày xưa Mãi trong ta thoảng nhẹ chút hương thừa Ru giấc ngủ xa đưa đời viễn xứ Lam Vân Thưa qúy thi hữu, Nắng Sài Gòn, Trúc quên sao được, Mãi nhớ về Thiên Phước ngày xưa ? Áo Hồng sở cậy gió đưa Mấy vần thơ nhỏ xin thưa cùng chàng . Xin góp vui qua bài thơ họa dưới đây, xin gởi đến qúy thi hữu tường lãm. Thân kính, Man Ho Bài họa : THƠ NGƯỜI EM ÁO HỒNG (Viết thay lời người em Thiên Phước) Thơ anh viết nhớ về thời tuổi học Hỏi em quên màu nắng ấy hay chưa ? Nhớ hay quên, nói mấy cũng bằng thừa Trong tình ta, em là người đến trễ... Em vẫn nhớ một hôm vào dịp lễ Chúng mình cùng dạo phố cạnh bên nhau... Nào ngờ đâu tình có lúc phai màu Khi hai đứa không cùng chung một đạo. Nay chia xa, duyên xưa là mộng ảo Theo dòng đời em vẫn kiếp “mồ côi ” Khi hoa lòng chỉ nở một lần thôi Anh yêu ơi, sao còn thương nhớ qúa ! Có nhiều đêm, lệ lăn dài trên má Thương cuộc tình đeo đẳng biết bao năm Em gom nắng thuở nào qúa xa xăm Gởi qua anh có kèm thêm chút nhớ... Có bao giờ đóa hoa tình lại nở Để cho mình tìm lại thoáng hương xưa Mang niềm vui khỏa lấp kiếp sống thừa Thân cô lữ trót yêu người viễn xứ ? Man Ho 120526 HƯƠNG XƯA Nón lá nghiêng che, dịu dàng chân nhẹ bước, Cửa lớp lén nhìn nàng có biết hay chưa? Tà áo phất phơ, làn gió trêu đùa, Hồi trống điểm, vội bước mau kẽo trễ. Ôi, rung động đầu đời quên chẳng dễ, Lòng ngượng ngùng ánh mắt khẽ trao nhau Mà hồn xiêu phách lạc tận phương nào, Như nhấp phải men nồng, thân lảo đảo... Thời gian qua, giữa cõi đời hư ảo, Người xa người, cuộc sống cứ dần trôi, Bốn mươi năm, mỗi kẻ một phương trời Nay tóc bạc da mồi...trông khác quá. Mặt nhìn mặt, cùng nhăn da hóp má, Ký ức hiện về, ôi giờ đã xa xăm, Nhắc thầy xưa bạn cũ bấy nhiêu năm, Lòng cũng thấy rộn niềm thương nỗi nhớ. Nhớ nắng hạ, rực sắc hồng phượng nở, Bước chân ai còn rạng rỡ đường xưa, Giọng ve buồn trao khúc nhạc tiễn đưa, Xin giữ mãi hương xưa thời tuổi ngọc. Minh Tâm
|