THÀ LÀM SỢI NẮNG....
 
Xuân qua rồi hạ sắp sang
Để tơ vương  lại ngày càng vương tơ
PơLang dệt mộng vào thơ
Kơnia rủ bóng lặng chờ đầu non
Bao giờ mình ngỏ câu thuơng
Duyên tình xa...giấc mộng trường bên anh
Xa PơLang...dạ chẳng đành
Nhớ chiều đổ bóng bên anh...em cười
Nhớ em trong dạ khôn nguôi
Mang hình em...sải cánh...trời mênh mông
Lời thề ghi tạc trong lòng
Biết rằng hoa nở PơLang...mong anh về
Núi rừng rừng núi sơn khê
Chim trời được ánh sao khuya soi đường
Chơrao làm sợi nắng vương
Sưởi lòng em ấm...đoạn trường cách xa
Một ngày sẽ đến với ta
Suối mơ mình hát câu ca đời đời 
   
  Công Hoà 
   
   
  
 
    ĐẸP MÃI TÌNH THƠ           Chiều nay bên suối nhớ chàng     Pơ Lang nhỏ lệ đôi hàng rưng rưng     Hoàng hôn phủ tím khói sương     Vần thơ dệt sợi tơ vương gửi người     Tiếng đàn ai gảy chơi vơi     Để em tấc dạ bùi ngùi ngóng trông     Đất trời cao rộng mênh mông     Chơrao xa cách núi sông nơi nào     Nghe lời chàng nói ngọt ngào     Chàng làm sợi nắng gieo vào mắt em     Ấm lòng bởi giọt nắng êm     Tình ta muôn thuở càng thêm mặn nồng     Ngày mai chàng sẽ làm chồng     Pơ Lang làm vợ - tim hồng bên nhau     Dù nghèo , khoai sắn , cháo rau     Trăm năm đẹp mối tình sâu vô bờ...  
     
   Chàng ơi ! Em mãi đợi chờ   
   Một ngày soi bóng suối mơ cùng chàng...           11-4-2009     Pơ Lang 
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 10:21:43 bởi Pơ Lang >