Dã từ cuộc chơi...
Sao em đã vội dã cuộc chơi?
Lá Diêu bông vừa hái người ơi
Ai bảo diêu bông không có thật?
Để cho tôi bỏ lỡ một đời
Khi biết diêu bông trong vườn ảo
Tôi đã tìm hái lá tặng em
Lại là lúc cuộc chơi em từ giã
Cành diêu bông héo lá
Lại từ đầu tôi tìm lá diêu bông
Lá Diêu bông
Lá Diêu bông
Cả đời mấy ai đã gặp
Khi đi tìm nó một mình.
Lá diêu bông em đưa tôi cầm
Em bỏ đi lá diêu bông héo quắt
Phải có hai người em ơi có biết
Cùng bón chăm diêu bông mới xanh chồi
Em đi rồi diêu bông sẽ chết
Thơ sẽ buồn
Tôi sẽ mang chôn
Lá diêu bông em trao và tình tôi vào trong kí ức
Và tôi ước
Có một ngày
Chiếc lá diêu bông xanh lại
Sao vội vã bỏ cuộc chơi thế cô bạn. Sao bạn độc ác thế làm chết đi lá diêu bông của tôi