Trích đoạn: Biển Xanh
PHƯỢNG NHỚ
Trưa hè mắc võng đong đưa
Hiu hiu gió thổi bóng dừa nghiêng che
Tiếng ve kêu báo vào hè
Âm vang nức nở sao nghe bồi hồi
Thời gian như bóng mây trôi
Dĩ vãng chôn lấp xa xôi hiện về
Thức giấc sau cơn ngủ mê
Kỷ niệm sống lại buồn tê tái lòng
Nhìn hoa phượng rụng xác hồng
Tâm tư sâu lắng mênh mông nỗi sầu
Bạn bè thất lạc từ lâu
Kẻ còn người mất biết đâu mà tìm
Tình đầu đã chết nằm im
Hè về khơi dậy nỗi niềm vấn vương
Chia tay cách biệt đôi đường
Bao năm không gặp nhớ thương muộn phiền
Em đang có cuộc sống riêng
Vui trong hạnh phúc ấm yên gia đình
Nhìn lại còn sót mỗi mình
Trót mang thân phận lục bình lênh đênh…
Biển Xanh
=Hạ Buồn=
Buồn như giọt nước đầu ghềnh
Của người lữ thứ mông mênh nhớ nhà
Bao lần mùa Hạ đi qua
Tã tơi cánh Phượng quê nhà ngày xưa...
Đưa tay hứng lấy giọt mưa
Mà nghe nỗi nhớ cho vừa trong ta
Nhớ lại chiều xưa chiều xa
Phượng hồng trong nắng bóng tà áo bay...
Mân mê cánh Phượng trong tay
Và tập lưu bút mang đầy nhớ thương
Xa rồi...áo trắng sân trường
Mỗi lần Hạ đến Ve vương tiếng sầu...
=hongsang=
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2009 10:03:26 bởi hongsang >
http://www.lehongsang.blogspot.com Mời Đến Thăm Vườn Trầu
Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .