Thì ra có nhiều người có ân tình xứ Nghệ nhỉ.
Có chuyện vui thế này: Hà Tĩnh nhập với Nghệ An thì gọi là Nghệ Tĩnh. Nếu Hà Tĩnh mà nhập với Quảng Bình thì chắc đặt tên tỉnh là Bình Tĩnh
.
Minh Xuân không có ảnh vùng đồng bằng nhiều mà trước hay đi vùng Tây Nghệ An, nhất là Kỳ Sơn. Kỳ Sơn là huyện giáp Lào có cửa khẩu Nậm Cắn. Lần đó đoàn của Minh Xuân thuê một người dẫn đường từ Kỳ Sơn vào Mường Típ. Hỏi anh ta biên giới ở đâu thì anh ta nói xa đây lắm. Nhưng hỏi anh ta Lào ở đâu thì anh ta chỉ ngay sang bên kia sông
. Thì ra đối với người dân thì biên giới hiểu là cửa khẩu, còn Lào thì họ đi hàng ngày, chỉ cần bơi thuyền qua đoạn sông nhỏ là đến. Người sống bên này nhiều khi sang sông làm ruộng ở Lào (xâm canh).
Khu vực này phỉ vẫn hoạt động. Trước hôm đoàn của Minh Xuân vào có một xe tải chở gạch, phỉ tưởng chở thức ăn nên chặn bắn. Bác lái xe của Minh Xuân vì thế rất sợ đi Mường Típ. Vì phỉ bắn thì bắn lái xe đầu tiên, để dừng xe lại. Mường Típ là khu đồi giáp Lào, có cây Du sam rất cao Minh Xuân đã đăng ở trên. Khu này còn có bãi Thông nhựa lớn, cây rất cao và to. Gỗ Thông nhựa của vùng này chính là gỗ hay khai thác ở Lào qua Hà Tĩnh mang về.
Mấy cây Sa mu hôm trước đăng cũng là ở Kỳ Sơn, nhưng trên đỉnh cao Pù Ma, nhiều sương khói, chứ không mọc thấp như Du sam hay Thông nhựa.
Sa mu ở Pù Ma
Thông nhựa Mường Típ
Quốc lộ Bảy thẳng đường Mường Lống
Mờ màn sương hình bóng Sa mu
Rì rào cây lá ngàn thu
Bên đồi Thông nhựa bao mùa vui reo.