Thất tình còn đỡ phụ tình
Sĩ Đoan nhiễm đấy - rùng mình sởn gai!
Duyên nồng chẳng có cũng hay
Cỏ cây hoa lá vui say đủ rồi
Cớ chi tấc dạ bồi hồi???
Đa mang khổ lụy một thời đắng cay
-HTS-
Cuối cùng anh đã lạc quan,
Đa vương sầu khổ ,héo tàn làm chi?
Đường ai người ấy sẽ đi,
Phụ tình ,tình phụ....lo gì Sĩ Đoan?
Gạt ưu tư,giấu buồn than,
Ngày mai buồn bực tiêu tan thôi mà...
Ngày mai dạo gót quan xa.
Biết đâu sẽ gặp loài hoa chung tình?
Thương Giang,12/6/2009
Tìm đâu dưới ánh bình minh?
Dẫu cho đốt đuốc...khó tin mắt mình.
Phương xa em thấu chơ tình?
Người trai đa cãm vì hình bóng xưa!
Gái thời xoa dịu sớm trưa...
E rằng chớm phải trai vừa bi thương.
Lời thơ...đậm nét tơ vương
Cho ta hương vị như dường...đắm say!
-HTS-
Tìm đâu trong cõi trần ai
Vẫn thơ vẫn mộng vẫn hoài gót mơ
Vẫn như không đợi không chờ
Vẫn còn quanh quẩn hương thơ trữ tình
Ghi vào vết tích lung linh
Niềm thương nỗi nhớ bóng hình không phai
Còn đây những tháng ngày dài
Tô con tim đậm mê say mất rồi!
MT
Lòng ta bất chợt bồi hồi
Thơ lời ngân vọng để rồi...đắng cay!
Đâu đây cơn gió thoảng lay
Đưa hồn phách lạc về ngay...ghép vần.
Từ đây ta mãi ân cần
Hay là phó thác...dần dần nguôi ngoai?
Rối bời biết tỏ cùng ai?
vầng mây xanh thẳm đã bay phương nào?
HTS