Gửi người...
Vườn thơ đông đúc bao người
Sao anh lại nói đơn côi một mình?
Anh chơi đuổi bóng bắt hình...
Cuộc vui kết thúc nhớ tình nghĩa xưa...?
Thương Giang
Vui, buồn- khúc hát say sưa!
Tình thơ còn đó thốt thưa giữ gìn
Làm sao đổi dạng thay hình
Quên ân nghĩa cũ quên tình Thương Giang
-sd-
TRỐNG VẮNG
Vườn thơ bè bạn vui đông
Mà nghe trống vắng vì lòng đơn côi
Nụ cười héo hắt trên môi
Mua vui chốc lát lại rồi buồn hơn
Quen sống khép kín cô đơn
Niềm đau thân phận chập chờn chưa phai…
Anh ơi sao mãi u hoài
Đời người ngắn ngủi ,mấy ai vẹn tròn...
Đừng giữ nụ cười héo hon
Hãy vui khi thấy mình còn ở đây
Chốn hư ảo như cõi mây
Bồng bềnh anh đến chốn này tìm vui
Bài thơ em viết "GỬI NGƯỜI"
Lâu rồi anh ấy ghé chơi ,than buồn
Nhờ em đánh thức khơi nguồn
Tình thơ đã ngủ trong hồn từ lâu
Em vụng về viết mấy câu
Dành gửi người ấy ...Đừng sầu nữa anh!
Biển Xanh-Thương Giang
Đêm đêm gió thoảng thâu canh
Ngủ đi lòng nhé chớ sanh lụy phiền
Phiêu diêu đồi núi dốc triền
Tìm gờ vách đá ngủ liền một hơi.
-sd-