Em... Em không thể giống người ta
Lời yêu dễ dãi trút ra ào ào...
Thơ tình lả lướt trăng sao
Còn em mộc mạc...thơ nào ra chi...
Anh đừng hờn tủi ,so bì:
_Người ta say đắm ,em thì khô khan...
"Mật ngọt ruồi chết cả đàn"
Những lời hoa mỹ...nhân gian rất nhiều
Dễ dàng buông những lời yêu
Còn em không thể nói điều ấy ra...
Nữ nhi thụ động... kia mà... ,
Nào dám dễ dãi...dù là câu thơ...?
Đừng buồn đừng giận đừng ngờ...
Hương thơm thoang thoảng...bao giờ cũng say...
Thương Giang
Em ơi Thu về thoảng chút heo may
Ai xui nỗi nhớ dâng đầy lòng anh.
Đường chiều nắng úa mong manh
Anh như chiếc lá lìa cành vì đâu
Tình yêu đâu thể đôi câu
Ân tình trao gửi thẳm sâu nghĩa nồng
Xa nhau những ngóng cùng trông
Mơ ngày hội ngộ tơ hồng nên duyên
Đường đời vạn nẻo chuân chuyên
Bên nhau sánh bước ưu phiền sẽ qua.
Yêu em tình mãi thiết tha
Phải đâu ong bướm phù hoa mà ngờ
Ân tình đẹp vạn lời thơ
Em ơi đừng có hững hờ nghe em..