MƠ…
Ngồi buồn mơ về sông Thương
Cứ nhìn tấm ảnh ngở dường là em
Suốt ngày cứ ngắm nghía xem
Đến đổi nước mắt ướt nhem nhạt nhòa
Ảnh này dù của người ta
Anh vẫn tưởng tượng đây là người thương
Người từng mơ ước chung đường
Tóc mây buông xỏa tơ vương nỗi lòng
Chân dung đẹp lắm phải không ?..
Em gái đất Bắc hằng mong yêu mình
Ước thôi !.. chẳng dám tự tin
Tim em đâu giữ bóng hình của anh
Kẻ đến sau phải cam đành
Mối tình tha thiết có dành cho đâu
Thôi đành ôm mối tình sầu
Tiềm thức vẫn mãi in sâu bóng người
Mặc Nhân Sơn
Bức tranh mơ
Thiếu nữ đang độ trăng tròn
Như nụ hồng thắm vẫn còn nguyên hương.
Dịu dàng ,e ấp,khiêm nhường.
Tuổi trăng ngà ngọc cho vương vấn lòng.
Hình như đã biết nhớ mong.
Chiều hôm tắt nắng mà không vội về...
Bức tranh mang đậm nét quê
Thấp thoáng đồng lúa ,con đê trải dài...
Thiếu nữ dù tuổi "ô-mai"
Khuôn trăng đầy đặn ,trang đài ,các khuê
Yếm đào mềm rủ, hờ che
Búp sen mơn mởn , tràn trề sức xuân
Tóc đen ôm lấy vai trần
Sợi dây chỉ thắm ngang thân buộc hờ...
Người ơi!Sao rõ khéo mơ...
Thôn nữ hiền dịu còn vờ là em...
Suốt ngày ngắm nghía,trộm xem
Rồi thầm ao ước mỗi đêm thấy nàng
Phải đâu mơ tưởng tới Giang
Dẫu người Kinh Bắc ,bỏ làng tha hương.
Tóc giờ đã điểm tuyết sương
Đâu còn má thắm môi hường, hỡi anh..?
Sông Thương con nước trong xanh.
Vỗ về ru giấc mộng lành người ơi!
Mong anh có bước tranh rồi.
Có ngày Bụt giúp thành người thật nghe....
Thương Giang
Dáng Em
Nhìn dáng em thướt tha đầu ngõ
Dải yếm đào nhưộm đỏ không gian
Nét kiêu sa vóc dáng dịu dàng
Làn tóc chảy như mây ngàn suối biếc
Làn môi hồng như nửa vầng nhật nguyệt
Màu da như suối tuyết vào đông
Ngực căn tròn như đóa phù dung
Em nhẹ bươc làm chuyễn rung đối núi
Em tinh anh chưa vướng vào cát bụi...
Nghinh Nguyên
Nếu như....
Nếu em đẹp tựa bức tranh-
Như cô thôn nữ hiền lành đáng yêu...
Chắc hẳn sẽ được cưng chiều
Chứ đâu duyên phận như diều đứt dây...
Em đâu có mái tóc mây,
Khuôn trăng mười sáu tròn đầy sức xuân ?
Đâu môi thắm,da trắng ngần
Dáng đâu như lụa thêm phần kiêu sa... ?
Thôn nữ tuổi đẹp như hoa
Vừa mới chớm nở đậm đà sắc hương...
Bao người thầm nhớ trộm thương
Còn em nhan sắc tầm thường người ơi!
Tạo hóa ban dáng quê rồi
Cục mịch thô ráp cả lời nói cơ...
Làm sao dám mộng dám mơ
Ngắm tranh mà thẹn , đến giờ người ơi!!!
Thương Giang
Cám ơn NN đã ghé thăm và lưu bài thơ họa.Thông cảm cho em bây giờ mới trả lời anh được.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2018 00:51:39 bởi THƯƠNG GIANG >