Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Giấc mơ.
(...)
Trong những lần câu chuyện chúng mình xưa
Em nhắc đến loài cỏ may trắng lối
Của những chiều triền đê mùa nông nổi
Của khát xanh, mắt biếc, miệng cười...
Anh chợt về trở lại lối mòn xưa
Nghe thao thức một vùng mơ mờ lối
Anh đã tưởng những trinh nguyên rất thật
Thoảng qua đi, để ôm ấp bản ngã lòng
Chợt nhận ra hối hả giữa phố đông
Những ngả rẽ người và anh vẫn gặp
Bước ngược đường nao đâu để chung giấc
Em vội về, bỏ lại khúc mơ xưa...
Cỏ may găm vẫn trắng lối vô tình
Vẫn khó gỡ dường như hơn níu kéo
Anh buông mình nghiêng vạt chiều gió vội
Nắng ngập lòng trong nhức nhối cỏ may...
Lạnh-ktq
Hơn một lần.
(...)
Hơn một lần mình đã giữ trong tay.
Giấc mơ xanh còn vương đầy hoa cỏ.
Bến sông trăng hoa lau vờn cùng gió.
Anh ngập ngừng một lời ngỏ...trót trao...
Hơn một lần mình sóng gió chênh chao ,
Ngỡ lạc nhau giữa xôn xao biển rộng.
Giấc mơ xưa , tưởng vỡ như bọt bóng.
Rồi tan chìm trong ngàn sóng biển xô....
Hơn một lần mình lạc lối ngẩn ngơ.
Em né tránh...có đâu ngờ...Anh đợi.
Giữa phố đông...anh khiến em bối rối.
Ánh mắt nhìn buồn vời vợi...dõi theo...
Hơn một lần...Nỗi nhớ cứ đậu neo.
Giữa bến Thương...ánh trăng treo đơn độc.
...
Hơn một lần...anh khiến em thầm khóc.
Giấc mơ xưa cỏ may...tóc còn vương...
Kiev 30/11/2010-TG
Một lần...
Anh trách mùa mưa ấy về nhanh
Để mảnh mai dáng ngoan hiền ướt vội
Gió đầu mùa, lạnh... trăng mờ giăng lối
Anh ngập ngừng...* bước... phía không em
Anh trách mình không níu thuở hờn ghen
Để chênh chao gió ru biển trời rộng
Lạc mất nhau giữa muôn ngàn tiếng sóng
Giấc mơ xưa... thôi... về nữa, bao giờ...?
Anh trách mình hoài nợ một áng thơ
Cái ngoảnh mặt... mà nhìn nhau... chới với...
Giữa phố đông...* Tim mình nghe thật tội
Ai dõi tìm trong khao khát... Về nhau...
Để một lần, môi trót vướng... ưu sầu
Muốn đậu neo... giữa giận hờn, mong nhớ
Bến yêu thương, còn... nghe trăn trở
Anh ngập ngừng..., thầm nhắc... Biết, yêu em...
lanh.ktq