Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Một lần...
Anh trách mùa mưa ấy về nhanh
Để mảnh mai dáng ngoan hiền ướt vội
Gió đầu mùa, lạnh... trăng mờ giăng lối
Anh ngập ngừng...* bước... phía không em
Anh trách mình không níu thuở hờn ghen
Để chênh chao gió ru biển trời rộng
Lạc mất nhau giữa muôn ngàn tiếng sóng
Giấc mơ xưa... thôi... về nữa, bao giờ...?
Anh trách mình hoài nợ một áng thơ
Cái ngoảnh mặt... mà nhìn nhau... chới với...
Giữa phố đông...* Tim mình nghe thật tội
Ai dõi tìm trong khao khát... Về nhau...
Để một lần, môi trót vướng... ưu sầu
Muốn đậu neo... giữa giận hờn, mong nhớ
Bến yêu thương, còn... nghe trăn trở
Anh ngập ngừng..., thầm nhắc... Biết, yêu em...
lanh.ktq
Lạc nhau...
Chuyện ngày xưa anh đừng tự trách thêm.
Mình lạc nhau...bởi tại em né tránh.
Ngược phía anh... trong một ngày gió lạnh.
Mong vầng trăng đẹp lấp lánh cùng sen...
Anh đừng trách không níu thuở hờn ghen.
Bởi ngõ hẹp...ngại bon chen.Vì thế...
Gói kỷ niệm...Em dời xa lặng lẽ.
Chịu oan khiên...mà chẳng thể thanh minh...
Phố vẫn đông...ai trăn trở một mình.
Giữa chênh chao biển rộng... tình ào ạt,
Ngàn sóng xô...mãi không thôi bờ cát.
Mà sao lòng khôn nguôi khát ,nhớ sông?
Sợ ngoan hiền ,sẽ lạc giữa chốn đông...
Hay tiếc nuối mùa cải ngồng trổ vội...?
Khiến câu thơ cứ nghẹn ngào ,bối rối.
Giấu ngập ngừng ,chẳng dám nói...Thầm thương!
Kiev 05/12/2010-TG
Tìm về...
Vẫn tìm về một lối nhỏ thân quen
Trót... lạc nhau... Xưa, vì... né tránh
Ngược phía anh... trong một ngày gió lạnh*
Giấu mi hoen, môi mặn... Phút thầm thì...
Anh biết mình, sẽ nguyên vẹn khúc tình si
Bởi mắt tìm dõi về nhau đắm đuối
Con tim yêu... nào... ai có tội...?
Nhịp đập riêng, phía ấy. Một người...
Phố vẫn đông...* riêng, chỉ có em thôi
Giữa ngược xuôi níu hờn về vô cớ
Dòng sông xưa... đôi bờ... bồi lở
Khát... nguyên còn, lời thầm thĩ yêu thương
Bởi ngoan hiền.., môi mắt ấy vấn vương
Mùa cải vàng... nhàu... trong nhau. Thật tội...
Ai nhớ ai..., câu thơ đầu... bối rối...
Nép ngập ngừng, run khẽ... thoảng xa xôi...
lanh.ktq