RE: Theo Dòng Cơm Áo
-
21.07.2009 06:51:03
Trích đoạn: vũkimThanh
"Theo dòng cơm áo" một đề tài chụp nổ ống kính cũng không hết được ngọn nguồn của thăng trầm và kiếp sống nhân sinh....Xin góp tiếp với Hàn Phong nhé...
Bản tình ca nơi góc phố ...Photo by Vu kim Thanh
Ðây là một anh chàng hát rong , hình như là người Trung hoa , anh đứng hát trong con đường hẻm ở Luân Ðôn để xin tiền khách lại qua. Mái tóc đen xoã xuống quá vai rũ rượi , giọng ca đã khan khan. Tôi không muốn hỏi han vì ngại làm anh ngừng bản tình ca đang hào hứng. Tôi bỏ vào cái hộp dưới đất ít tiền và bấm một kiểu ảnh rồi ra tay ra hiệu byebye...Anh gật đầu vui vẻ và nói Thanh you rồi hát tiếp....Tôi có cái nhìn ấn tượng về bức tường loang lổ nơi anh đứng. Ngón tay anh vung vẩy trên mặt đàn , tuy không hay lắm , chân anh dường như đã mỏi nên một chân chống vào bờ tường. và cái đầu lắc lư theo nhịp phách, tóc tai đung đưa . Dù sao cũng có những nét kiêu hùng của một con người nghệ sĩ yêu cuộc sống. Biết lao động theo bản năng và đam mê của mình để kiếm tìm miếng cơm manh áo.
Vũ kim Thanh
Trích đoạn: vũkimThanh
Tôi có cái nhìn ấn tượng về bức tường loang lổ nơi anh đứng. Ngón tay anh vung vẩy trên mặt đàn , tuy không hay lắm , ...
Ảnh này sẽ bị xem rất thường nếu bàn tay phải vung vẩy bị "bắt cứng" bởi tốc độ 1"/125 trở lên.
Có hai cách mà người xem "đọc được" ảnh này của bạn VKT một cách tích cực:
1/ Nhìn thấy bàn tay vung vẩy trước. Rồi chú ý đến mái tóc bồng bềnh, thậm thượt... của người nghệ sĩ. Sau đó đến gương mặt đầy đam mê theo giọng hát, tiếng đàn... của chính mình...
Vâng, công việc của anh ta là xin tiền của người qua đường. Nhưng dáng mặt không vương một vết tự ti, mặc cảm... nào!
Một công việc trao đổi thẳng thắn và sòng phẳng... cho đời người nghệ sĩ THẬT vốn dĩ rất nghèo vì mấy ai tri âm, tri kỷ?
2/ Cách quan sát thứ hai cho ảnh này của VKT xảy ra với người kiên nhẫn, không vội vã... Người xem thấy được vạt tóc dài, chân mày, hàng ria,... đen xẫm của người Á Đông; theo thứ tự đầu tiên!
(Thú thật, CP từng liên tưởng đến anh chàng giáo chủ đạo Aum gì đó bên Nhật năm nào... đến hãi!
)
Tuy nhiên, nhìn kỹ nét mặt anh chàng thì quả là đam mê chạy theo từng giọt nhạc, câu ca... của chính mình!...
Bức tường gạch loang lổ quả có gây ấn tượng như bạn VKT nói!
Phá bố cục của bức tường chính là việc hướng nhìn của nghệ sĩ hành khất sang phía tay phải của mình, nhưng nghệ sĩ nhiếp ảnh đã cropped bên ấy ngắn hơn phần tường bên tay trái...
Một tương lai nhọc nhằn?...
Đến đây, ảnh của VKT chỉ mang ý nghĩa thâm trầm một cách... tương đối... Vì ít người xem chịu khó phân tích tỉ mỉ hơn...
Bàn tay vung vẩy của chàng nghệ sĩ đem đến nét "động" đã thật sự làm ảnh trở thành "sống" lên!
Tốc độ chậm của màn chập đã đem đến cái "hồn" thật sự của ảnh!
Đây mới chính là climax của tác phẩm...
Và vệt di động của bàn tay phải đó đã là sự phân biệt rạch ròi giữa một "tấm ảnh đẹp" bình thường và "tác phẩm nhiếp ảnh" thật sự!
(Tất nhiên trong những trường hợp này, đòi hỏi sharpness của hình ảnh là điều quá đáng... Nếu chụp được những hình ảnh đáng giá như thế này, CP sẽ không bao giờ phá hoại tác phẩm của mình bằng cách dùng P/S để tăng độ nét hoặc khử noise... ).
Photographers thiếu kinh nghiệm trong trường hợp này dễ mắc phải sơ xuất cho rằng tốc độ cao thì ảnh đẹp hơn.
Khi "bắt đứng" những vật di động, chúng ta dễ dàng "giết chết cái hồn" của hình ảnh mình muốn chụp!
Vài nhận xét đơn sơ và lời chúc mừng đối với bạn VKT.
Thân,
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2009 07:06:53 bởi Chân Phương >