giúp mình phân tích câu này đi mọi người

Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 125 bài trong đề mục
Tác giả Bài
lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 01.08.2009 16:00:13
cô giáo của lovely bắt phải phân tích và cảm nhận cái đẹp của đoạn văn sau
Thoắt cái, lác đác lá vàng rơi trong khoảnh khắc mùa thu. Thoắt cái, trắng long lanh một cơn mưa tuyết trên những cành đào lê, mận. thoắt cái, gió xuân hây hẩy nồng nàn với những bông hoa layon màu đen nhung quý hiếm
mọi người tận tình giúp mình nhé
đa tạ mọi trước



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

Yến Trang Châu
  • Số bài : 4718
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.07.2006
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 02.08.2009 14:23:14
Trời, bài cô giáo cho mà không chịu cố suy nghĩ mà làm, không hiểu thì hỏi lại cô giáo, chứ sao lại kêu mọi người giúp được? như vậy thì bài viết của bạn sẽ không còn là thành quả của bạn rồi ! Không giúp
 
Thỏ Hồng có suy nghĩ gì thì tự phân tích và làm thử đi, sau đó đưa lên đây để mọi người vào góp ý thêm cho bạn !  

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 03.08.2009 14:15:50
vậy mình làm thử nhé
trong đoạn trích trên tác giả đã sử dụng nghệ thuật điệp ngữ vô cùng đặc sắc. Từ "thoắt cái" lặp lại ở đầu mỗi câu khiến người đọc cảm thấy sự đôt ngột đến ngỡ ngàng. Mới ngày nào còn tháy lá vàng rơi lác đác mà giờ đây trước mắt đã là một cánh đồng tuyết trắng xóa, rồi như trong chớp mắt chúng ta đã cảm nhận được huơng vị nồng nàn hây hẩy của gió xuân. Cách viết của tác giả khiến lòng chúng ta như dâng lên một cảm xúc luyến tiếc đến khó tả, rồi tự hỏi sao lại qua nhanh thế. Xinh đẹp nhưng thoáng ẩn thoáng hiện, mỗi mùa lướt qua như một cơn gió nhẹ, để lại cho ta nhưng cảm xúc bồi hồi xao xuyến. đọc đoạn trích trên mỗi chúng ta đều có chút gì đó ngưỡng mộ, chút tiếc nuối và có cả chút rung động
bài mình làm đó nhưng mình thấy chưa đủ ý, bởi ở câu"lác đác...mùa thu", "trắng long lanh...đào lê mận" còn có cả nghệ thuật đảo ngữ nhưng mình chưa bik viết như thế nào, mọi người góp ý sôi nổi nhé
YTC cũng vậy nhé
cảm ơn các bạn nhiều



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 03.08.2009 18:54:39
HU HU MÌNH SẮP NỘP BÀI RÙI MÀ KO THẤY AI BÌNH LUẬN GÌ HẾT VẬY ĐAU LÒNG QUÁ
YTC ƠI BẠN Ở ĐÂU VẬY MAU RA GIÚP MÌNH ĐI
THẤY YTC MÀ SAO KO VÀO GIÚP MÌNH VẬY
TỦI THÂN WA
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2009 20:43:21 bởi lovely_rabbit >



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

Minh Xuân
  • Số bài : 1139
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2009
  • Nơi: Hà Nội
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 04.08.2009 03:19:18

Trích đoạn: lovely_rabbit

cô giáo của lovely bắt phải phân tích và cảm nhận cái đẹp của đoạn văn sau
Thoắt cái, lác đác lá vàng rơi trong khoảnh khắc mùa thu. Thoắt cái, trắng long lanh một cơn mưa tuyết trên những cành đào lê, mận. thoắt cái, gió xuân hây hẩy nồng nàn với những bông hoa layon màu đen nhung quý hiếm
mọi người tận tình giúp mình nhé
đa tạ mọi trước

Nhìn theo con mắt của người làm thực vật thì câu này không ổn. Lý do là hai câu đầu với lá vàng rụng mùa thu và tuyết rơi cành đào lê mùa đông thì rõ ràng là ở xứ lạnh. Trong khi đó câu cuối cùng lại mọc ra hoa layon, là loại hoa xứ nóng. Chắc là dịch nhầm loại hoa khác rồi! Và "màu nhung đen" chẳng hợp gì với "gió xuân' cả. Giá mà bảo cành đào, lê, mận ra hoa thì đúng hơn về mặt địa lý.
Trái tim anh chia ba phần tươi đỏ
Anh dành riêng cho vợ phần nhiều...

Đường đời http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=431926
Bút Tre http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=450048
Giao duyên http://diendan.vnthu

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 04.08.2009 10:07:38
nhưng đây là văn học chứ đâu phải địa lí đâu Minh Xuân, với lại đoạn văn này miêu tả các mùa ở đà lạt hay sao ấy
chỗ ấy cũng trồng nhiều cây layon lắm



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

ms.witch
  • Số bài : 5854
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.11.2008
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 04.08.2009 14:54:12

Trích đoạn: Minh Xuân


Trích đoạn: lovely_rabbit

cô giáo của lovely bắt phải phân tích và cảm nhận cái đẹp của đoạn văn sau
Thoắt cái, lác đác lá vàng rơi trong khoảnh khắc mùa thu. Thoắt cái, trắng long lanh một cơn mưa tuyết trên những cành đào lê, mận. thoắt cái, gió xuân hây hẩy nồng nàn với những bông hoa layon màu đen nhung quý hiếm
mọi người tận tình giúp mình nhé
đa tạ mọi trước

Nhìn theo con mắt của người làm thực vật thì câu này không ổn. Lý do là hai câu đầu với lá vàng rụng mùa thu và tuyết rơi cành đào lê mùa đông thì rõ ràng là ở xứ lạnh. Trong khi đó câu cuối cùng lại mọc ra hoa layon, là loại hoa xứ nóng. Chắc là dịch nhầm loại hoa khác rồi! Và "màu nhung đen" chẳng hợp gì với "gió xuân' cả. Giá mà bảo cành đào, lê, mận ra hoa thì đúng hơn về mặt địa lý.

 
Cí nì là sự chuyển đổi của thời gian không gian. Nói túm lại đơn giản dễ hiểu, thu qua, đông tàn , xuân tới...rồi thời gian thấm thoát trôi qua, hay là thời gian cứ âm thầm lặng lẽ trôi qua...hay thời gian vô tình trôi qua...gì gì...đó. Túm lợi là như dzị á.

Minh Xuân
  • Số bài : 1139
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2009
  • Nơi: Hà Nội
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 04.08.2009 17:32:15
Tất nhiên Minh Xuân đùa thôi. Nhưng phân tích những gì ngược đời mới thấy được hết ý của người viết. Ví dụ, thường nói tới mùa xuân thì người ta nói đến hoa đào, hoa mận ra hoa trắng hay hồng. Ở đây lại dùng hoa lay ơn màu đen, màu không phổ biến của mùa xuân. Tác giả dùng hình ảnh như vậy là muốn nói lên điều gì? đem lại cảm xúc gì cho người đọc?
Người làm văn không chỉ biết chữ là đủ mà phải có hiểu biết về thiên nhiên, xã hội, lịch sử, địa lý. Ví dụ trong câu trên sao không thấy nói gì đến mùa hè? Có bốn mùa mà tả có 3 mùa là để làm gì? Rồi tại sao tác giả dùng những hình ảnh của xứ lạnh? Phải chăng câu chuyện tác giả định nói đến là ở xứ này?...
Tóm lại nếu chỉ phân tích một câu văn không rõ đầu đuôi, nguồn gốc thì phân tích sẽ bị hời hợt, không hiểu hết ý của người viết.
Trái tim anh chia ba phần tươi đỏ
Anh dành riêng cho vợ phần nhiều...

Đường đời http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=431926
Bút Tre http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=450048
Giao duyên http://diendan.vnthu

Yến Trang Châu
  • Số bài : 4718
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.07.2006
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 04.08.2009 21:33:32
ihihi...từ hôm qua chiều tới nay YTC cứ bị nhảy mũi hoài, tưởng đâu H1N1 hoành hành chớ, ai dè đâu là tại thỏ hồng ở đây nhắc hén 

Hồi đó YTC học môn văn dở lắm à, lúc nào cũng 5 hoặc 6 điểm thì làm sao mà có khả năng giúp thỏ được !

Mà theo hồi đó YTC học á thì muốn phân tích một đoạn văn thì trước tiên là tách từng chữ ra phân tích, sau đó là phân tích một câu, rồi sau nữa mới phân tích tới hết tổng thể nguyên một bài!

Vậy thì mình cứ đưa từng chữ quan trọng ra phân tích trước, chẳng hạn như "thoắc cái" là thể hiện sự nhanh chóng qua mau về khoảng thời gian không bao giờ chịu dừng lại. rồi khoảnh khắc thay đổi giữa các mùa từ cái mùa Thu lá vàng rơi buồn bã chuyển đến cái lạnh giá của mùa Đông mang đến cái màu trắng buồn tẻ tang tóc che đi các màu sắc tươi mới của đào lê mận, rồi thời gian cũng không dừng lại, cái buồn rồi cũng sẽ qua đi, và nhường chỗ cho cái ấm áp đầy màu sắc của mùa xuân với gió xuân hây hẩy và với những bông hoa quý hiếm cũng xuất hiện tranh đua sắc thắm........ Và nhiều từ đặc biệt diễn tả cái chính của các mùa cần phải được đem ra phân tích và khai thác nữa nhé Thỏ!
Sắp nộp bài rồi, cố lên nhe!!!

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 04.08.2009 22:45:05
Chào thỏ!
Gió không học giỏi văn, nhưng cũng muốn "thoắt cái"thử coi.
Từ"Thoắt cái"được gọi như là một liên từ vậy,bởi thế mà khi đọc toàn bộ đoạn văn,người đọc có thể có được một liên tưởng tượng...dài dài...và không cảm thấy bị ngắt quãng.Tự nhiên cảm thấy nó như một mạch trải dài và xuyên suốt...
Đối với một bài văn tả cảnh,những liên từ thực sự đóng một vai trò quan trọng,cho phép người viết có được một bố cục trọn vẹn hơn.
Gió có thể lấy một ví dụ về tả cảnh có sử dụng những liên từ để tả cảnh:
"Những cơn gió thổi nhẹ nhàng mang theo mùi hương thơm thoảng dịu dìu,nồng nàn của hoa sữa.Đêm thu_khoác cho mình chiếc áo trầm lắng_nhẹ nhàng_một chút man mác_một chút xao xác...và một nỗi nhớ triền miên mãi ở trong tim.Tiếng nhạc khe khẽ...bay vút lên tầng không với những cung bậc sâu lắng..."
 
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 05.08.2009 11:29:20
 cảm ơn mọi người nhiều nha, Lovely_rabbit có đáp án rùi nè, mọi người tham khảo thử nha
thứ nhất nghệ thuật tiêu biểu của đoạn văn là điệp ngữ thoắt cái, bên cạnh đó là đảo ngữ có tác dụng nhấn mạnh, gây bất ngờ. tác giả sử dụng câu đơn ngắn thể hiện sự vội vàng đến đột ngột, tốc độ của thời gian và sự nhanh chóng chuyển biến của các mùa.Sử dụng từ láy lác đác, long lanh, hây hẩy nhằm tôn lên cái vẻ đẹp của mỗi mùa. đó cũng chính là vẻ đẹp của thiên nhiên vùng cao,cũng là vẻ đẹp của thiên nhiên đất nước. Qua đó thể hiện tình yêu quê huơng đất nước da diết của tác giả, tác giả chỉ nói 3 mùa vì đây là khí hậu ở xứ lạnh nên ko co mùa hè. Đơn giản vậy thui
Vì vội nên mình chỉ viết ý chính chứ ko viết thành văn mọi nguơi thông cảm nha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2009 16:45:16 bởi lovely_rabbit >



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 05.08.2009 12:44:54
Haỹ phân tích quan niệm của Khái hưng về sự sống và cái chết thông qua đoạn văn sau
         Mỗi chiếc lá có một linh hồn riêng , một tâm tình riêng, một cảm giác riêng. Có chiếc tựa mũi tên nhọn, tự cành cây rơi phập xuống đất cho xong chuyện, cho xong một đời lạnh lùng, thản nhiên, không thương tiếc, không do dự vẩn vơ. Có chiếc lá như con chim bị lảo đảo mấy vòng trên không, rồi cố gượng ngoi đầu lên, hay giữ thăng bằng cho chậm tới cái giây nằm phơi trên mặt đất. Có chiếc lá nhẹ nhàng khoan khoái đùa bỡn, múa may với làn gió thoảng, như thầm bảo rằng sự đẹp của vạn vật chỉ ở hiện tại: cả một thời quá khứ dài dằng dặc của chiếc lá trên cành cây ko bằng một vài giây bay lượn, nếu sự bay lượn ấy có vẻ đẹp nên thơ. Có chiếc lá như sợ hãi, ngần ngại rụt rè, rồi như gần tới mặt đất, còn cất mình muốn bay trở lại cành. Có chiếc lá đầy âu yếm rơi bám vào một bông hoa thơm, hay đến mơn trớn trên ngọn cỏ xanh mềm mại
      Theo mình nét đặc biệt của đoạn văn trên là biện pháp nghệ thuật so sánh và nhân hóa, nhưng mình ko bik phân tích quan niệm về cuộc sống và cái chết của KH như thế nào và cũng ko bik 2 nghệ thuật trên có tác dụng như thế nào đố với đoạn văn. Vì vậy mọi người giúp mình nhé, đặc biệt là vũ phong đấy, bởi mình thấy tâm hồn bạn hơi lãng mạn nên chắc có thể giúp mình phân tích được đấy. mà lạ nhỉ, đặt tên là Vũ phong mà lại thích sự yên bình. Kì lạ quá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2009 16:47:40 bởi lovely_rabbit >



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 06.08.2009 23:04:17

mà lạ nhỉ, đặt tên là Vũ phong mà lại thích sự yên bình. Kì lạ quá

 
ai cũng nói Bão là một khái niệm mạnh mẽ bởi sự kết hợp của Mưa,Gió...tùy vào cường độ mạnh hay nhẹ mà làm nên một cơn bão...Bão thường gắn liền với viễn cảnh là sự tàn phá,những thiệt hại những mất mát lẫn đau thương...Còn P,trong P hiện giờ đang là những cơn bão...bão không tan...hình thành...cơn bão trong trái tim...!bởi vậy P thường mong có được sự Bình Yên!


Mỗi chiếc lá có một linh hồn riêng , một tâm tình riêng, một cảm giác riêng

 
Đọc hết đoạn văn,Gió cũng thấy mơ hồ và mông lung giữa hiểu và không hiểu,chỉ có thể cảm nhận chút gì đó mơ hồ,nhưng Gió xin "mạnh dạn" chia sẻ với Thỏ
 
Theo Gió thì đoạn văn không thể hiện quan niệm về sự sống và cái chết của tác giả,mà là cảm nhận của tác giả về sự sống và cái chết,
Tác giả đã đưa cuộc sống của từng con người khác biệt vào cuộc sống của từng chiếc lá,những chiếc là được so sánh,nhân hoá thành những đan xen vui,buồn,đau khổ,nuối tiếc,sung sướng...những cung bậc cảm xúc của con người  và được thể hiện một cách đầy uyển chuyển và xúc cảm...
Mỗi một con người sinh ra thường có quá nhiều những trăn trở băn khoăn...những cuộc đời được trải nghiệm trên từng nấc thang thời gian...vui buồn oán giận...tất cả dường như là điều tất yếu đối với một đời người hoặc đối với chính bản thân của một con người thì phải?????
Sự sống và cái chết...chẳng phải đã làm nên một đời người đó thôi???
 Thế giới này luôn có hai thế lực đối lập nhau cùng tồn tại bên nhau
Sinh và Tử
TRời và Đất
Sáng và Tối
Vô hình và Hữu hình........
Thoạt nhìn thì chúng là những hình thái đối lập và đầy mâu thuẫn nhưng chúng luôn có chung một nguồn gốc_là hai mặt của một thể thống nhất
 
.............giữa cái sống và cái chết đó là đời người
................giữa sáng tạo và huỷ diệt là sự tái sinh
...............giữa trời và đất là nhân gian
.............có ánh sáng thì mới biết thế nào là bóng tối và ngược lại.............
thân thể là thứ hữu hình_tâm hồn là thứ vô hình
..................linh hồn sinh ra sinh mệnh_sinh mệnh lại biến thành linh hồn mới....

 
 


Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 07.08.2009 19:30:14
p đã nghe câu " nắng trong mắt bão chưa", đôi khi lúc con người đau khổ tuyệt vọng tột cùng lại là lúc họ khám phá ra hạnh phúc đích thực của mình. Đúng cuộc sống luôn tồn tại những điều trái ngược, chúng luôn đồng hành cùng nhau và ko bao giờ đi riêng lẻ
Cám ơn bạn về sự gợi ý đó nhé, nó thật sự là một nguồn tư liệu tốt đấy



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 07.08.2009 22:53:16
   Nói đến sự sống thì Gió cũng muốn gửi đến Thỏ một câu chuyện nho nhỏ của một hạt mầm để Thỏ có thêm nhiều tư liệu tham khảo nhé.
 
"NGứa quá!...!ngứa quá...! ôi!...Lắc lư!!!lắc lư!!!lắc lư!!!...
- Sao Tôi lại ở đây?
- Tôi là ai?
- Ai là Tôi?...
Hì!umm!...Tôi là tôi mà thôi...!!!
- Tôi vừa trải qua một giấc ngủ dài...!cảm giác lâng lâng,khoan khoái làm sao...Ở đây ấm áp quá...!
- Sao mình lại ở đây nhỉ?
- hì..hì...có lẽ ở đây chật chội quá...!ôi!ngứa ngáy,chỉ muốn được cử động quá!
- Nhựa sống đang chảy trong người Tôi!Tôi đang lớn lên...!lưng Tôi đang dàiiiiiiiiiiiiiii ra...Chân Tôi đang dàiiiiiiiiiiiii ra...!
- á! một ngày Tôi lớn lên...Mau lớn nhanh!Chui ra nào...!
- Ngoài kia có bầu trời xanh và mây trắng. Cả mặt trời nữa...!
- Hzaay dzaaa!
- Tôi muốn tới thăm ông mặt trời!
-Ủa!(ngạc nhiên)...Sao mình lại biết nhỉ?...Mình đã nhìn thấy đâu?Lạ quá!
(trầm ngâm)...- cũng không rõ nữa,chỉ mơ hồ cảm nhận được...hình như từ trước khi tỉnh dậy...!tại sao lại thế nhỉ?(băn khoăn...)
 
- Đúng rồi...(phát hiện ra...)Mẹ đã nói cho mình ...trong vòng tay của Mẹ...Mẹ luôn ôm ấp mình,dạy cho mình tất cả...!giọng của Mẹ thật nhẹ nhàng...truyền cho mình sức sống và hiểu biết,từ trước khi thức giấc...!Anh Cà Chua,Chị Dưa nói:- Mặt đất tuy đáng sợ...nhưng cũng rất đẹp!Hạnh phúc và đau khổ!Đáng sợ và tươi đẹp!...Ông Chuột cũng bảo với mình như thế!Mình rất muốn lên xem thế giới này,một thế giới muôn màu muôn vẻ...!Có Gió thổi,Mưa rơi...!Không như nơi đây_Bình yên nhưng Tối Tăm...Chán quá...!!!(thở dài...)
-(băn khoăn...) LẠNH là gì?
- Nóng là gì?
- Vui vẻ nhưng đấu tranh.... cái nào tốt hơn?
- Vui chơi cùng cây cỏ, côn trùng...ôi!rất nhiều bạn bè....
Haydzaaaaaaaaaaa!!!náo nhiệt nhung căng thẳng.Mình phải lên xem...!
-Hây zaaaaaa!Hayzaaaa!Bám chặt rễ nơi này...rồi lớn lên thật nhanh...!
- Lên mặt đất nào...!
- Để thấy ánh nắng mặt trời!Có mây trắng bồng bềnh,trời cao trong xanh...!Tắm với Gió Mưa...!Chơi cùng chúng bạn...!
- Dù có sợ hãi,có đau khổ cũng không sao...!!!KHU VƯỜN HẠNH PHÚC...!
 
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 08.08.2009 10:46:03
CẢM ƠN VŨ PHONG ĐÃ TẬN TÌNH SƯU TẦM GIÚP LOVELY
MÌNH ĐÃ HOÀN THÀNH RẤT TỐT BÀI LÀM, MÌNH CÓ BÀI MỚI NÈ
VP, YTC có thích đọc thơ ko, mình rất thích đọc thơ đặc biệt là của Tố Hữu. Các bạn đã đọc bài theo chân bác của ông chưa?. Trong đó có một đoạn tả cảnh nhà của Bác (làng Kim Liên_Nghệ An) như thế này
                                  Ba gian nhà trống ko hương khói
                                  Một chiếc giường tre chiếu chẳng lành
Nhưng sau đó một thời gian tác giả lại viết
                                  Ba gian nhà trống nồm đưa võng
                                  Một chiếc giường tre chiếu mỏng manh
các bạn có nhận ra sự thay đổi của đoạn văn trên ko, sự thay đổi đó đã tạo nên cái hay cho tác phẩm, có ai bik cái hay đó là gì ko?????
mình nghĩ có thể trong đoạn một thể hiện sự vắng lặng lạnh lẽo cô đơn của căn nhà còn đoạn hai thể hiện một ko gian ấm áp, tràn đầy hơi ấm của con người. Nhưng mà đề yêu cầu làm dài 1 trang giấy học nên chắc chắn ý mình làm chưa đủ. Mà mình cũng ko hiểu tại sao nhà thơ phải thay đổi làm gì, mục đích của việc thay đổi này là gì????? Mà thay đổi như vậy có gì hay ko?????? Ai biết xin trả lời giúp mình nhé, chứ mình nghĩ hoài ko ra được thêm gì nữa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2009 10:55:55 bởi lovely_rabbit >



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
RE: giúp mình phân tích câu này đi mọi người - 08.08.2009 22:38:00
đêm nay Gió lại cõng thơ về
Cánh Gió bềnh bồng trêu suối tóc
Tóc dài sao thả nhớ trong thơ
Rồi khi Gió xếp từng con chữ
Chữ rối tìm đâu giữa mịt mờ

 
thơ biết Gió nhưng Gió lại không  nó,Nhưng...Gió thích sự tranh luận,mà sao Thỏ sưu tầm đâu ra nhiều đề tài thú vị như vậy nhỉ?đúng là "nguồn tài nguyên phong phú"
 
 
Khi bắt đầu phân tích thì nên tập chung vào ý tưởng chủ đạo xuyên suốt của toàn bài thơ thì mới dễ dàng hiểu và phân tích được đầy đủ,còn ở khổ thơ đây có thể nói đến sự thay đổi của căn nhà xưa và nay,cũng có thể nói đến tâm tư tình cảm,cảm nhận của con người xưa và nay,thậm chí là sự thay đổi của cả đất nước xưa và thời điểm tác giả muốn thay đổi(hoành tráng chưa)
Thỏ ơi!nếu muốn biết nhà thơ tại sao thay đổi thì chỉ có thể hỏi chính nhà thơ thôi ah!
 
 
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

Thanh Công
  • Số bài : 94
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.03.2008
RE:Vì sao Tố Hữu sửa hai câu thơ - 09.08.2009 11:03:12
     Trong Trường ca “Theo chân Bác” có hai câu thơ, lúc đầu Tố Hữu viết là:
                                "Ba gian nhà trống không hương khói
                                Một chiếc giường tre chiếu chẳng lành"
     Nhưng sau đó một thời gian tác giả sửa lại:
                                "Ba gian nhà trống nồm đưa võng
                                Một chiếc giường tre chiếu mỏng manh"
       Sỡ dĩ có sự thay đổi đó là do nhà thơ đã nhận được sự góp ý phê bình của độc giả. Nói căn nhà: "không hương khói” là nói đến sự thờ ơ, lạnh lẽo, bị bỏ quên. Nói: “chiếu chẳng lành” là nói đến chiếu rách nát, cũ kĩ. Nếu vậy, thì vô hình dung dân tộc Việt Nam là một dân tộc vong ơn, bội nghĩa với Người đã đi năm châu bốn bể tìm đường cứu nước cứu dân, giành lại độc lập cho nước nhà. Mặt khác, cách nói như vậy không phù hợp với truyền thống:"uống nước nhớ nguồn”, “ăn quả nhớ người trồng cây” của dân tộc ta. Vì vậy, Tố Hữu đã sửa hai câu thơ đó thành:
                                 "Ba gian nhà trống nồm đưa võng
                                Một chiếc giường tre chiếu mỏng manh"
      Hai câu thơ sửa không chỉ diễn tả được cái đơn sơ, giản dị, hết mình cho Tổ quốc, cho nhân dân mà quên bản thân của lãnh tụ Hồ Chí Minh mà còn rất hay. Căn nhà Bác đầy nắng gió, đơn sơ mà ấm cúng. Đúng như bạn đã suy nghĩ: “đoạn một thể hiện sự vắng lặng lạnh lẽo cô đơn của căn nhà còn đoạn hai thể hiện một không gian ấm áp, tràn đầy hơi ấm của con người".
         Người ham học hỏi và luôn trăn trở suy nghĩ như bạn sẽ thành công. Chúc bạn học giỏi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2009 11:07:03 bởi Thanh Công >
Thah

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: RE:Vì sao Tố Hữu sửa hai câu thơ - 09.08.2009 11:36:26
VP nói đúng nếu ko được đọc toàn bài thơ thì mình ko thể nhận ra được cái hay của tác phẩm, nhưng mà lovely lại ko bik được hai câu này nằm trong bài thơ nào. Ai bik nhớ bảo với lovely để mình tìm đọc nha. À mà bài thơ của VP mang ý nghĩa gì vậy, mình do quá ngu muội nên ko hiểu được nội dung vủa bài thơ này, VP giảng giải để mình thêm kiến thức nha
Cảm ơn vì sự giúp đỡ tận tình của VP
 



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: RE:Vì sao Tố Hữu sửa hai câu thơ - 09.08.2009 11:43:04
và tất nhiên lovely ko thể ko nhắc đến sự giúp đỡ của CT, cảm ơn bạn nhiều nhé. Nhưng mà lovely vẫn chưa hiểu rõ cách lí giải của CT cho lắm, nếu ko phiền thì CT giải thích rõ ràng hơn cho lovely nha. Còn nếu ko có rảnh thì CT chỉ cho lovely tập thơ đó để đọc tham khảo nha
Cảm ơn CT nhiều



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
RE: RE:Vì sao Tố Hữu sửa hai câu thơ - 09.08.2009 22:51:49
P đã nói từ lúc đầu rồi mà,thơ biết P còn P thì không biết,nên P không thể giúp Thỏ được rồi.
P chỉ biết có mỗi tập trường ca:theo chân Bác của Tố Hữu thôi,còn mấy đoạn mà Thỏ hỏi P không nhớ nó được nằm ở "vị trí"nào
Bài thơ P viết chỉ là mang ý nghĩa "tức cảnh" thôi.Bởi đối với một người không biết thơ nhưng lại thích tranh luận thì phải làm nhiệm vụ"cõng"thơ,cõng đến,cõng đi,cõng về...để rồi vẫn mù tịt về thơ ca.thế mới buồn chứ
 
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: RE:Vì sao Tố Hữu sửa hai câu thơ - 09.08.2009 23:09:36
chỉ cần có sự nhiệt tình là được rùi, mà thấy mấy bài thơ P viết nghe rất hay. Nhưng mà nghe buồn làm sao ấy , Thỏ đọc thấy muốn rơi lệ luôn. Mà trang thơ chính của P ở đâu dị, nếu có thì gửi link cho Thỏ nha, để Thỏ mở mang tầm mắt
   chào P nha
 



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: RE:Vì sao Tố Hữu sửa hai câu thơ - 10.08.2009 17:12:55
ĐÂY LÀ TRƯỜNG CA THEO CHÂN BÁC, MÌNH CUNG CẤP ĐỂ MỌI NGƯỜI THAM KHẢO ĐÂY
 
Theo chân Bác


Tố Hữu


Nhớ lời Di chúc, theo chân Bác

Tháng năm ơi, có thể nào quên
Hàng bóng cờ tang thắt dải đen
Rủ giữa lòng đau. Ta nhớ mãi
Cuộc đời như ngọn lửa đầu tiên.

Tôi viết bài thơ mừng thọ Bác
Năm nay vừa tuổi tám mươi tròn
Chắc như thường lệ. Người đi vắng
Để mọi lời ca tặng nước non.

Tôi viết bài thơ cho các con
Mai sau được thấy Bác như còn
Phơ phơ tóc bạc, chòm râu mát
Đôi dép mòn đi, in dấu son.

Xin nhớ từ đây, nhớ lại ngày
Bác Hồ từ giã cõi Hôm nay
Bảy mươi chín tuổi xuân trong sáng
Vào cuộc trường sinh, nhẹ cánh bay...

Lạ thay, sức mạnh của tâm hồn
Mắt vẫn tươi như suối tận nguồn
Tay nhịp cho đời cao tiếng hát
Trời thu xanh ngát sáng Tuyên ngôn.

Như thế, Người đi... Phút cuối cùng
Nhẹ nhàng, thanh tịnh, rất ung dung
Lời Di chúc gửi, êm bên gối
Quên nỗi mình đau, để nhớ chung.

Bác ơi!
Thôi đập rồi chăng? một trái tim
Đỏ như sao Hoả, sáng sao Kim!
Muốn oà nức nở bên em nhỏ
Nước mắt ta đành nuốt, lặng im.

Cứ nghĩ: Hồn thơm đang tái sinh
Ngôi sao ấy lặn, hoá bình minh
Cơn mưa vừa tạnh. Ba Đình nắng
Bác đứng trên kia, vẫy gọi mình.

Súng hãy gầm lên, nén xót đau
Hãy lau ráo lệ, ngẩng cao đầu!
Chỉ xin nhớ để lời đêm trước:
Đốt pháo hoa mừng, đến lễ sau.

Bác đi... Di chúc giục lòng ta
Cho cả muôn đời một khúc ca
Lẽ sống, niềm tin, mong ước lớn
Và tình thương, ơn nghĩa bao la.

*

Tôi trở về quê Bác, làng Sen
Ơi hoa sen đẹp của bùn đen!
Làng quen như thể quê chung vậy
Mấy dãy ao chua, mảnh đất phèn.

Thăm lại vườn xưa, mái cỏ tranh
Thương hàng râm bụt, luống rau xanh
Ba gian nhà trống, nồm đưa võng
Một chiếc giường tre, chiếu mỏng manh
.


Ôi sáng hè vui, Bác trở về
Vẫn không quên lối cũ, tình quê
Bạn xưa, còn nhớ khi câu cá
Nhớ quả cà ngon, nhớ gốc chè....

Nhớ những năm nao... Máu Cửa Rào
Thân yêu hai tiếng gọi "đồng bào"
Phận nghèo, nước mấtt, dân nô lệ
Đêm tối, trời mây, chẳng ánh sao.

Đã tắt lâu rồi, lửa nghĩa quân
Phan Đình Phùng đó, Tống Duy Tân
Nguyễn Trung Trực lại Hoàng Hoa Thám
Đầu dám thay đầu, chân nối chân!

Muôn dặm đường xa, biết đến đâu?
Phan Chu Trinh lạc lối trời Âu
Phan Bội Châu, câu thơ dậy sóng
Bạn cùng ai, đất khách dãi dầu?

Cha đã đi đày, đau nỗi riêng
Còn nghe tiếng gót nặng dây xiềng...
Mẹ nằm dưới đất, hay chăng hỡi
Xin sáng lòng con ngọn lửa thiêng!

Từ đó, Người đi... những bước đầu
Lênh đênh bốn biển, một con tàu
Cuộc đời sóng gió. Trong than bụi
Tay đốt lò, lau chảo, thái rau.

Mở mắt trông quanh, màu sắc mới
Những bờ bến lạ, nước nông sâu
A', Âu đâu cũng lòng trong đục
Vàng máu chia hai cảnh khổ giàu.

Muôn nỗi đời như ảnh trắng đen
Bâng khuâng đêm lạnh, thức bên đèn
Một hòn gạch nóng nung tâm huyết
Mẩu bánh mì con nuôi chí bền.

Bao nẻo người đi, bước trước sau
Một câu hỏi lớn: Hướng về đâu?
Năm châu thăm thẳm, trời im tiếng
Sách thánh hiền lâu đã nhạt màu.

Găng-đi, quay lại chiếc xa xưa
Dệt tấm lòng nhân đựng gió mưa!
Nghiệp lớn, Tôn Văn vừa dựng đó
Trăm năm tay lái vững vàng chưa?

Ôi nhân loại! Địa cầu cháy bỏng
Lò sát sinh ngập máu xương rơi
Lũ đế quốc như bầy quỉ sống
Nướng người ăn, nhảy nhót, reo cười.

Bỗng sấm nổ, Rạng Đông chớp giật
Hoan hô Cách mạng tháng Mười Nga!
Tủ sắt ngai vàng quăng xuống đất
Công nông ta làm chủ đời ta,

Xóm thợ Pa-ri nghèo cuối ngõ
Tưng bừng gác trọ đón bình minh
Mác - Lê-nin đến... Từng trang đỏ
Chân lý đây rồi, lẽ tử sinh!

Đứng dậy! ơi Người cùng khổ ơi!
Tiếng chuông ta đánh, giục liên hồi
Hãy bay đi, hãy bay qua sóng
Về nước non xa, thức tỉnh đời...

*

Tháng Giêng, Mạc-tư-khoa tuyết trắng
Một người đi, quên rét buốt xương
Từ xa đến... Lòng đau trĩu nặng
Giữa dòng người im lặng trên đường.

Anh tìm ai? Lê-nin vĩ đại
Tinh hoa trái đất, chất kim cương
Con người đẹp nhất trong nhân loại
Trí tuệ, tình yêu của bốn phương.

Lê-nin ơi, Người Thầy, Người Cha
Niềm tin trong sáng mãi lòng ta
Đêm nay nằm đó, mà thanh thản
Vầng trán mênh mông toả chói loà.

Tưởng nghe tiếng Người vang giục bước
Hãy trở về châu A' trẻ trung
Hỡi người trai Việt Nam yêu nước
Thổi bùng lên ngọn lửa anh hùng!

Về phương Đông, ta về phương Đông
Cùng phương Tây, giương ngọn cờ hồng
Đi ta đi, anh em đồng chí
Chặt xiềng gông, chặt hết xiềng gông!

Chào Trung Quốc trào sôi sức sống
Chào Quảng Châu công xã chính quyền
Đất tươi tốt. Đây mùa gieo giống
Hỡi Thanh niên cách mạng, vùng lên!

Hồn Nước gọi. Tiếng bom Sa Diện
Trái tim Hồng Thái nổ vang trời
Máu thơm tưới mầm non xuân đến
Vui lại rồi, Tổ quốc ta ơi!

Bác về kia! Đảng đã ra đời!
Trải mấy phong trần tuổi bốn mươi
Tay Bác cầm tay đồng chí trẻ
Tiến lên! Thời đại giục chân người.

*

Ôi sức trẻ! Xưa trai Phù Đổng
Vươn vai, lớn bổng dậy nghìn cân
Cưỡi lưng ngựa sắt bay phun lửa
Nhổ bụi tre làng, đuổi giặc Ân!

Như thế, buổi xuất quân hùng vĩ
Chúng ta đi, quyết chí, tự hào
Đường Kách mệnh sáng ngời chân lý
Đảng cầm cương lịch sử lên cao.

Hãy nghe khúc nhạc đầu hùng tráng
Bản trường ca chiến đấu Việt Nam
Trống Xô-viết rung trời Cách mạng
Cờ búa liềm đỏ đất Hồng Lam!

Khủng bố trắng. Máu dầm mặt đất
Chật Côn Lôn, Lao Bảo, Sơn La
Muôn chiến sĩ, một lòng bất khuất
Chỉ thương người sương tuyết bôn ba.

Nguyễn A'i Quốc. Ôi tên tha thiết
Của đời ta. Người ở phương nào?
Gió ơi gió, ơi chim có biết
Một người tù cất cánh bay cao?

Ta lại dấn chân vào trận mới
Sóng người dâng ngập lối, biểu tình
Rầm rộ cuộc diễu binh vĩ đại
Vì tự do, cơm áo, hoà bình.

Và những ngày qua, những tháng qua
Thư về từng lá, ấm lòng ta
Đường dài nẻo ngắn, lời khuyên dặn
Trăm nỗi buồn vui, việc nước nhà...

Chiến tranh nổ. Gần xa hùm sói
Cắn cổ nhau. Pháp bại, Nhật vào.
Thân một cổ hai tròng buộc trói
Phải vùng lên, này súng này dao!

Bắc Sơn gọi, Nam Kỳ nổi dậy
Sống một ngày hơn mấy mươi năm
Lửa căm giận sôi dòng máu chảy
Sức mỗi người bỗng hoá thành trăm!

*

Chiều mùa thu ấy... Đến Diên An
Có một Hồng quân, tay nóng ran
Đẩy chiếc xe bò lên với bạn
Rồi đi.... Lần bước xuống phương Nam...

Ôi sáng xuân nay, Xuân 41
Trắng rừng biên giới nở hoa mơ
Bác về... Im lặng. Con chim hót
Thánh thót bờ lau, vui ngẩn ngơ...

Bác đã về đây, Tổ quốc ơi!
Nhớ thương, hòn đất ấm hơi Người
Ba mươi năm ấy, chân không nghỉ
Mà đến bây giờ mới tới nơi!

Ai đã đến, ai chưa đến đó
Có hòn núi Mác, suối Lê-nin
Hãy về thăm quê ta Pác Bó
Nơi Bác về, nguồn nước mới sinh.

Hỏi dòng khe ấy, hỏi tre lau
Những tháng ngày xưa.... Bác ở đâu?
Núi vẫn nghiêng đầu nghe vách đá
Hát cùng cây lá gió ngàn sâu...

Hát rằng:
Sáng ra bờ suối, tối vào hang
Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng
Bàn đá chông chênh, dịch sử Đảng
Cuộc đời cách mạng thật là sang!(1)

Hang lạnh nhớ tay Người đốt củi
Bập bùng lửa cháy suốt đêm thâu
Ai hay ngọn lửa trong hang núi
Mà sáng muôn lòng, vạn kiếp sau!

Ngày hội lớn. Trung ương quanh Bác
Lán tre vừa lợp, ấm tình thương
Lịch sử hôm nay, đầu ngọn thác
Gọi toàn dân cứu nước, lên đường.

Việt Minh, hai tiếng dậy chiến khu
Truyền khắp dân gian, đuổi giặc thù
Cây đá mừng reo theo mỗi bước
Sớm hôm xóm núi bóng Già Thu....

*

Lam Sơn dậy một vùng Núi đỏ(2)
Du kích quân rộn rã thao trường
Cao-Bắc-Lạng khơi dòng thác đổ
Chảy về xuôi, mở lối đại dương.

Lại thương nỗi: đoạ đày thân Bác
Mười bốn trăng tê tái gông cùm
Ôi chân yếu, mắt mờ, tóc bạc
Mà thơ bay... cánh hạc ung dung!

Xta-lin-grát. Đất trời vang động
E'n thu sang. Mừng Bác lại về!
Hoan hô Đội Tuyên truyền giải phóng
Buổi ra quân, gươm nóng lời thề!

Già nào
Trẻ nào
Đàn ông nào
Đàn bà nào
Kẻ có súng dùng súng
Kẻ có dao dùng dao.
Thấy Tây, cứ chém phứa
Thấy Nhật, cứ chặt nhào!

A`o ào ào... ào ào ào 3)
Đường tiến công, sông núi xôn xao
Bác đã về xuôi. Chào Đại hội
Tiến quân ca sôi nổi Tân Trào!

Tổng khởi nghĩa! Lệnh truyền đêm trước
Sáng quân ra giải phóng Thái Nguyên
Hà Nội, Huế, Sài Gòn, cả nước
Đứng lên ta giành hết chính quyền!

*

Việt Nam, ta lại gọi tên mình
Hạnh phúc nào hơn được tái sinh
Mát dạ ông cha nghìn thuở trước
Cho đời, hai tiếng mới quang vinh!

Hôm nay sáng mồng hai tháng chín
Thủ đô hoa, vàng nắng Ba Đình
Muôn triệu tim chờ... chim cũng nín
Bỗng vang lên tiếng hát ân tình

Hồ Chí Minh! Hồ Chí Minh!

Người đứng trên đài, lặng phút giây
Trông đàn con đó, vẫy hai tay
Cao cao vầng trán... Ngời đôi mắt
Độc lập bây giờ mới thấy đây!

Người đọc tuyên ngôn.... Rồi chợt hỏi:
"Đồng bào nghe tôi nói rõ không?"
Ôi câu hỏi, hơn một lời kêu gọi
Rất đơn sơ mà ấm bao lòng!

Cả muôn triệu một lời đáp: "Có!"
Như Trường Sơn say gió biển Đông
Vâng, Bác nói, chúng con nghe rõ
Mỗi tiếng Người mang nặng núi sông.

Trời bỗng xanh hơn, nắng chói loà
Ta nhìn lên Bác, Bác nhìn ta
Bốn phương chắc cũng nhìn ta đó
Nước Việt Nam dân chủ cộng hoà!

Ta đứng đây, lẫm liệt đường hoàng
Như Thạch Sanh, khí phách hiên ngang
Lưng đàn, tay búa, tay giương nỏ
Chém Mãng xà vương, giết đại bàng.

Chúng đến đó. Cả bầy hùm sói
Pháp theo Anh, một giống thực dân
Máu đã chảy. Miền Nam đã gọi
Những chuyến tàu hối hả ra quân...

Ghê thay lũ ô binh thổ phỉ
Kéo vào ăn, miền Bắc xác xơ
Nguy vận nước mong manh đầu chỉ
Sức toàn dân quyết giữ cơ đồ!

Bác Hồ thức. Năm canh không ngủ
Nghe phong ba gào thét đá ghềnh
Vững tay lái. Ôi người thuỷ thủ
Đã từng quen bốn biển lênh đênh!

Người trông gió bỏ buồm, chọn lúc
Nước cờ hay, xoay vạn kiêu binh
Lòng nhẫn nhục quyết không khuất phục
Yêu hoà bình, đâu sợ chiến chinh!

Giặc đã đánh. Thì ta quyết đánh!
Thà hy sinh tất cả, không nao
Lời Bác gọi, nửa đêm vang lệnh:
"Hãy xông lên, chiến sĩ đồng bào!"

Cả nước đáp một lời: Quyết thắng!
Phố phường giăng chiến luỹ, vươn cao
Xóm thôn dựng pháo đài, đứng thẳng
Tre thành chông, người hoá anh hào!

Trải chín năm trường, đi kháng chiến
Gót chân trơn càng luyện tinh thần
Con suối nhỏ cũng mang hồn biển
Mỗi đời riêng lớn giữa lòng dân.

Ta có Bác dẫn đường lên trước
Bác cùng ta, mỗi bước gian lao
Vui sao buổi hành quân nắng lửa
Bỗng gặp Người, lưng ngựa đèo cao...

Thương sao, sáng lên đường ra trận
Người đến thăm ta, vượt lũ nguồn
Nhớ sao giữa chiến trường lửa đạn
Người đứng trông ta đánh diệt đồn!

Chống gậy lên non xem trận địa
Vạn trùng núi đỡ vạn trùng mây
Quân ta khí mạnh nuốt Ngưu Đẩu
Thề diệt xâm lăng lũ sói cầy(4)

Ôi những chiều mưa đầm lá cọ
Bác vào, tươi mỗi lán lều con...
Bữa cơm muối, măng non bí đỏ
Tháng ngày vui có Bác mà ngon!

Nơi Bác ở: sàn mây vách gió
Sáng nghe chim rừng gáy bên nhà
Đêm trắng một ngọn đèn khêu nhỏ
Tiếng suối trong như tiếng hát xa

Tiếng hát xa đưa... Muôn tiếng hát
Điện Biên! Trời đất dậy tin mừng
Bác Hồ khẽ vuốt chòm râu mát
Gió sớm đưa hương ngát cả rừng...

Điện Biên! Lừng lẫy Việt Nam ta
Vang tiếng kèn vui gọi mọi nhà
Mời bạn gần xa ra tuyến lửa
Mở đường giải phóng A'-Phi-La!

*

Chưa vẹn tròn vui, đã sáng tươi
Đường lên hạnh phúc đỏ chân trời
Bốn nghìn năm cũ, bao mơ ước
Đã dược hôm nay, rạng mặt người!

Chung sức lại, ơi anh ơi chị
Ruộng đồng ta, nhà máy ta đây
Chỉ hai tiếng thân yêu: đồng chí
Đã thương rồi, ấm những bàn tay.

Đơn giản vậy, cơm ăn áo mặc
Của ta nay, nặng biết bao tình
Cả không khí, trời xanh miền Bắc
Cũng trong như lòng Bác thương mình!

Muôn dặm ta đi, mới bước đầu
Nhớ lời Bác dạy, dễ quên đâu!
Nước non còn nỗi đau chia cắt
Nam Bắc hai miền, ta có nhau

Giặc Mỹ ngông cuồng đã đến đây
Hắn thường đem súng doạ Đông Tây
Lương tâm quen thói vàng mua bán
Có chúng ta đây, diệt chúng mày!

Máu đọng chưa khô, máu lại đầy
Hỡi Miền Nam trăm đắng nghìn cay
Hăm lăm năm chẳng rời tay súng
Đi trước về sau, đã dạn dày!

Hỡi Miền Bắc đó, nặng đôi vai
Gánh cả non sông, vượt dặm dài
Xẻ dọc Trường Sơn, đi cứu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai!

Ôi! đất anh hùng dễ mấy mươi
Chìm trong khói lửa, vẫn xanh tươi
Mưa bom, bão đạn, lòng than thản
Nhạt muối, vơi cơm, miệng vẫn cười.

Thời đại lớn cho ta đôi cánh
Không có gì hơn Độc lập Tự do!
Bốn mươi thế kỷ cùng ra trận
Có Đảng ta đây, có Bác Hồ.

Ta hiểu. Miền Nam thương nhớ Bác
Nóng lòng mong đợi Bác vào th
ǎm
Ta hiểu. Đêm nằm nghe gió gác
Bác thường trăn trở, nhớ Miền Nam!

Ai nói giùm ta hết tấm lòng
Bác Hồ thương nhớ mỗi dòng sông
Mỗi hòn núi ở Miền Nam đó
Như thịt da ta rỏ máu hồng!

Bản đồ bên vách treo, không nói
In mãi bàn tay Bác chỉ đường
Tấm lịch ngày ngày nghe Bác hỏi:
Hôm nay, đâu thắng ở tiền phương?

Ơi anh Giải phóng chân không mỏi
Mỗi bước hành quân, mỗi chiến công
Có thấy ấm lòng nghe Bác gọi
Sáng đường, đôi mắt Bác hằng trông!

Các anh, các chị ở trong ra
Những đứa con yêu trở lại nhà
Có phải mỗi lần ta gặp Bác
Bác vui như trẻ lại cùng ta?

Ôi! nụ cười vui của Bác Hồ
"Miền Nam đánh giỏi, Mỹ thua to!"
Bác ơi! Con biết con chưa giỏi
Quét sạch đường đi, để Bác vô!

*

Còn những ai chưa được một lần
Trong đời, gặp Bác? Hãy nhanh chân
Tiến lên phía trước! Trên cao ấy
Bác vẫn đưa tay đón lại gần....

Bác vẫn đi kia... giữa cánh đồng
Thăm từng ruộng lúa, hỏi từng bông
Ghé từng hợp tác, qua thôn xóm
Xem mấy trường tươi, mấy giếng trong....

Bác vẫn về kia... Những sớm trưa
Hỏi lò than, xưởng máy, giàn tơ
Hỏi anh hỏi chị công nhân ấy
Vàng ngọc thi đua được mấy giờ?

Ơi anh bộ đội trên mâm pháo
Mắt lượn trời cao, dõi bóng mây
Có thấy, bốn mùa, quên nắng bão
Bên ta, Bác vẫn thức đêm ngày?

Biết chăng, hỡi mẹ rất anh hùng
Con mấy lần đi lập chiến công
Hỡi chị hằng trông ngày thắng trận
Bác khuyên thương nhớ vững bền lòng.

Và các em, có hiểu vì sao
Lòng Bác mênh mông vẫn dạt dào
Yêu nụ mầm non, yêu tuổi trẻ?
Biển thường yêu vậy sóng xôn xao...

Vì sao? Trái đất nặng ân tình
Nhắc mãi tên Người: Hồ Chí Minh
Như một niềm tin, như dũng khí
Như lòng nhân nghĩa, đức hy sinh.

Đâu chẳng vang lời Bác thiết tha?
Đời vui tiếng Bác ấm muôn nhà
Bác đi... Đâu cũng nghe chân bước
Như gió xuân về, đất nở hoa....

Nếu có hôm nào ta vắng Bác
Chắc là Người bận chuyến đi xa...
Ơi đàn em nhỏ quên ca hát
Hãy lớn ngoan như Bác có nhà!

*

Anh dắt em vào cõi Bác xưa
Đường xoài hoa trắng nắng đu đưa
Có hồ nước lặng sôi t
ǎm cá
Có bưởi cam thơm, mát bóng dừa.

Có rào râm bụt đỏ hoa quê
Như cổng nhà xưa Bác trở về
Có bốn mùa rau tươi tốt lá
Như những ngày cháo bẹ măng tre....

Nhà gác đơn sơ, một góc vườn
Gỗ thường mộc mạc, chẳng mùi sơn
Giường mây chiếu cói, đơn chăn gối
Tủ nhỏ, vừa treo mấy áo sờn.

Máy chữ thôi reo, nhớ ngón đàn
Thong dong chiếc gậy gác bên bàn
Còn đôi dép cũ, mòn quai gót
Bác vẫn thường đi giữa thế gian...

Bụt mọc dầm chân đứng đợi ai (5)
Quanh hồ thấp thoáng bóng hôm mai
Ngọn đèn kia thức bên ai đó
Mà dạ hương còn phảng phất bay!

Ô vẫn còn đây, của các em
Chồng thư mới mở, Bác đang xem
Chắc Người thương lắm lòng con trẻ
Nên để bâng khuâng gió động rèm...

Con cá rô ơi, chớ có buồn
Chiều chiều Bác vẫn gọi rô luôn
Dừa ơi, cứ nở hoa đơm trái
Bác vẫn chăm tay tưới ướt bồn

Ôi lòng Bác vậy, cứ thương ta
Thương cuộc đời chung, thương cỏ hoa
Chỉ biết quên mình, cho hết thảy
Như dòng sông chảy, nặng phù sa.

Như đỉnh non cao tự giấu hình
Trong rừng xanh lá, ghét hư vinh
Bác mong con cháu mau khôn lớn
Nối gót ông cha, bước kịp mình.

Ta vào thăm Bác, gặp Lê-nin
Trán rộng yêu thương, dõi mắt nhìn
Người đến cùng ta, ngồi với Bác
Như hình với bóng, một anh linh.

*

Bác ơi!
Xin để Người yên giấc mộng say
Còn trời đất đó, nước non đây
Còn ba mươi triệu con Nam Bắc
Quyết thắng, bền gan, tay nắm tay.

Còn triệu anh em đồng chí đó
Bốn mươi năm Đảng, óc tim này.
Nhớ lời Di chúc, theo chân Bác
Lên những tầng cao, thẳng cánh bay!

Ngày mai, thống nhất lại non sông
Mẹ được gần con, vợ gần chồng
Ôi đến ngày ta vui sướng nhất
Thoả lòng Bác lại trở về trông!

Đời sẽ tươi hơn, xây dựng mới
Đàng hoàng to đẹp, sáng trời Đông
Tuổi xanh vững bước lên phơi phới
Đi tới, như lòng Bác ước mong.

Đem ngày gần lại, đổi năm xa
Nghĩa lớn tình chung, vẫn ruột rà
Bốn biển anh em hoà hợp lại
Trăm đường một hướng, nở muôn hoa

*

Bác ơi!
Tết đến. Giao thừa đó
Vẫn đón nghe thơ Bác mọi lần
Ríu rít đàn em vui pháo nổ
Tưởng nghìn tay Bác vỗ xuân sang...

1-1970




TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: RE:Vì sao Tố Hữu sửa hai câu thơ - 10.08.2009 17:39:21
đáp án của bài đó nè
    - cả câu thơ ban đầu và câu thơ chữa lại đều biểu đạt sự sự đơn sơ vắng lặng ko chút hơi người của nhà bác ở quê
    - Tuy nhiên khi viết ko hương khói, chiếu chẳng lành tác giả đã đẩy sự đơn sơ vắng lặng đến mức trần trụi, cùng cực, điều đó gây ảnh hưởng ko tốt về mặt tình cảm thẩm mĩ
    -đoạn được sửa sử dụng biện pháp nhân hoá (nồm đưa võng), uyển ngữ làm tăng gía trị thẩm mĩ của 2 câu thơ khiến người đọc cảm nhận được hơi ấm của con người



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

lovely_rabbit
  • Số bài : 136
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2009
  • Nơi: nơi ngọn gió dừng chân
RE: RE:Vì sao Tố Hữu sửa hai câu thơ - 10.08.2009 17:49:05
đoạn văn sau chỉ gồm một câu trích từ thiên tùy bút Đường chúng ta đi của nhà văn Nguyễn Trung Thành
       "một giọng hát dân ca ngọt ngào, ngân nga bát ngát như cánh cò trên đồng lúa miền nam chạy tới chân trời, có lúc rụt rè e thẹn như khoé mắt người yêu mới gặp, có lúc tinh nghịch duyên dáng như những đôi chân thoăn thoắt gánh lúa chạy trên những con đường làng trộn bóng tre và bóng nắng"
  có thể rút gọn thành
   " một giọng hát dân ca ngân nga bát ngát có lúc rụt rè e thẹn có lúc tinh nghịch duyên dáng"
   theo các bạn rút gọn như vậy còn gì và mất gì? giải thích ý kiến của mình
Mình rất hi vọng các bạn có thể trả lời được câu hỏi này, nó cũng ko khó lắm đâu nên mọi người tích cực trả lời nha



TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA_ MẢNH ĐẤT MÁU THỊT CỦA VIỆT NAM

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
RE: RE:Vì sao Tố Hữu sửa hai câu thơ - 10.08.2009 18:29:02
Được Thỏ khen nên P thấy mình cũng "tích cực"hẳn lên
P nhìn thấy trang thơ của diễn đàn,thấy ai ai cũng làm thơ hoành tráng cũng thấy mà ghen tị,nhưng mình biết mình nên P không có ho he làm thơ...

Với đề tài Thỏ thảo luận hôm nay,P không đưa ra ý kiến của mình,bởi đã là một bài văn thì nó được cân nhắc,suy ngẫm..."thai nghén" trong một thời gian dài của tác giả,mới có được những từ,ngữ...đem đến "hình dáng"thật gần nhất cho người đọc cảm nhận,nếu tuỳ tiện thay đổi,rút ngọn,thì tự nhiên nó chẳng còn là chính nó nữa...

P nhớ ngày còn học,cô giáo giao cho làm bài văn phát biểu cảm nghĩ của mình về Bà Ngoại(hoặc Nội).P hăm hở viết,và Thỏ biết bài văn của P đã là một "tuyệt tác"cho cả lớp không?
"Ngày tôi sinh ra Nội,tôi đã già lắm rồi..."

<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2009 18:31:23 bởi vu phong >
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

Leo*
  • Số bài : 1800
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.05.2009
  • Nơi: The best simple things
RE: RE:Vì sao Tố Hữu sửa hai câu thơ - 12.08.2009 10:17:20

Trích đoạn: lovely_rabbit

đoạn văn sau chỉ gồm một câu trích từ thiên tùy bút Đường chúng ta đi của nhà văn Nguyễn Trung Thành
      "một giọng hát dân ca ngọt ngào, ngân nga bát ngát như cánh cò trên đồng lúa miền nam chạy tới chân trời, có lúc rụt rè e thẹn như khoé mắt người yêu mới gặp, có lúc tinh nghịch duyên dáng như những đôi chân thoăn thoắt gánh lúa chạy trên những con đường làng trộn bóng tre và bóng nắng"
có thể rút gọn thành
  " một giọng hát dân ca ngân nga bát ngát có lúc rụt rè e thẹn có lúc tinh nghịch duyên dáng"
  theo các bạn rút gọn như vậy còn gì và mất gì? giải thích ý kiến của mình
Mình rất hi vọng các bạn có thể trả lời được câu hỏi này, nó cũng ko khó lắm đâu nên mọi người tích cực trả lời nha

 
Thỏ à, trong đoạn văn trên nhấn mạnh ở biện pháp "so sánh", nhờ biện pháp này đoạn văn mới có sức quyến rũ. Thỏ bỏ hết như vậy thì chẳng có ý nghĩa gì nữa cả.
Vui!
 

 
Cái gì xuất phát từ trái tim thì sẽ đi đến trái tim
G. Piet – Pháp
Leo*


Thanh Công
  • Số bài : 94
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.03.2008
Còn mất khi tóm tắt câu văn trong Đường chúng ta đi - 13.08.2009 21:01:12
          Đoạn văn sau chỉ gồm một câu trích từ thiên tùy bút Đường chúng ta đi của nhà văn Nguyễn Trung Thành: "Một giọng hát dân ca ngọt ngào, ngân nga bát ngát như cánh cò trên đồng lúa miền nam chạy tới chân trời, có lúc rụt rè e thẹn như khoé mắt người yêu mới gặp, có lúc tinh nghịch duyên dáng như những đôi chân thoăn thoắt gánh lúa chạy trên những con đường làng trộn bóng tre và bóng nắng". Có thể rút gọn thành: "Một giọng hát dân ca ngân nga bát ngát có lúc rụt rè e thẹn, có lúc tinh nghịch duyên dáng".
          Nhà văn Nguyễn Trung Thành (Nguyên Ngọc) cho biết: thiên tùy bút “Đường chúng tâ đi” ông chỉ viết trong có một đêm. Khoảng 4 giờ sáng, chuẩn bị lên đườgn hành quân cũng là lúc ông vừa viết xong tùy bút này. Có thể nói trong khoảng 10 tiếng đồng hồ, Nguyễn Trung Thành đã thăng hoa, để lại kiệt tác độc nhất vô nhị trong đời mình. Sau này Nguyên Ngọc còn viết nhiều tùy bút nữa nhưng “Đường chúng ta đi” là “đỉnh cao muôn trượng” không thể vượt qua được.
          Nếu rút gọn thành "Một giọng hát dân ca ngân nga bát ngát có lúc rụt rè e thẹn, có lúc tinh nghịch duyên dáng" như Thỏ đề xuất thì sẽ còn, mất:
          1. Còn
          - Về kết cấu ngữ pháp: nòng cốt câu vẫn bảo đảm;
          - Về ý nghĩa: ý nghĩa của câu văn cơ bản không thay đổi. Vẫn ca ngợi giọng dân ca lúc rụt rè, lúc táo bạo. Đây là cách tóm tắt cô đọng, hàm súc rất tài tình của Thỏ.
          2. Mất: Tóm tắt như trên là đã cắt gần hết các định ngữ trong vế so sánh. Xét về hình thức câu văn mất vẻ hoành tráng, bề thế. Về mặt ý nghĩa, câu văn không chuyển tải hết cảm xúc dâng trào khi nhà văn viết thiên tùy bút này. Do đó, tính trữ tình (chất thơ) sẽ giảm. Cứ tóm tắt lần lượt các câu như thế, thì tác phẩm sẽ trở nên khô khan. Lúc ấy, “Đường chúng ta đi” phỏng có còn là thiên tùy bút nữa không?

Thah

ngày mai
  • Số bài : 192
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.12.2008
RE: Còn mất khi tóm tắt câu văn trong Đường chúng ta đi - 14.08.2009 12:42:53
.
 
"Văn là người"

Văn là vẻ đẹp, vẻ sáng, của sự thực muôn đời.

Những con người giả dối, lừa thầy, phản bạn, bán nước, hại dân, giết đồng chí, thì văn chẳng có gì đáng để chúng ta phải tốn thời giờ phân tích sự giả dối trong văn chương của họ.

Một xã hội bị ép phải tôn thờ lọai thầy giả dối sẽ thành một xã hội giả dối.

Sự "sống giả dối" chẳng khác gì cái chết, hay đau đớn hơn, "sống như đã chết rồi".

Hãy sống thực, sống hùng, để góp phần vào sự tồn vinh của dân tộc.

Dân tộc chúng ta đã quá khốn khổ và nô lệ Bắc Phưong quá lâu...

Hãy can đảm đứng dậy và đạp đổ mọi lọai bồi bút làm hại dân hại nước.

Hãy xây dựng một ngày mai tươi sáng, tự do, dân chủ, độc lập, hạnh phúc, ấm no, phú cường, cho dân Việt.


ngày mai đang đến

 
sự thực và sức sống Việt sẽ xóa tan mọi giả dối
 
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2009 12:44:17 bởi ngày mai >

Thanh Công
  • Số bài : 94
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.03.2008
RE: Còn mất khi tóm tắt câu văn trong Đường chúng ta đi - 14.08.2009 20:35:01
       Chào Ngày mai!
       Bài viết của bạn chẳng ăn nhập gì với vấn đề Thỏ nêu ra là sau khi rút gọn một câu văn rất dài cho ngắn lại thì sẽ còn, mất gì. Điều tôi trả lời Thỏ cũng chỉ bàn đến còn mất ở câu văn trên sau khi Thỏ tóm tắt. Vả lại, thiên tùy bút này nhà văn Nguyễn Trung Thành thể hiện tinh thần yêu nước, chống xâm lăng đấy chứ! Chẳng riêng gì giặc phương Bắc mà hễ kẻ nào đến xâm lược nước ta như thực dân Pháp, phát xít Nhật, đế quốc Mỹ trước đây đều là giặc, là quân ngoại xâm cả.
      Chúc bạn khỏe và nên đọc thật kĩ vấn đề cần bàn luận trước khi gửi bài.
Thah

Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 125 bài trong đề mục