KHÔNG ĐỀ
Dẫu lòng đau xin tôi hãy mỉm cười,
Và không vui cũng xin tôi đừng khóc !
Là khách lạ giữa hành trình đơn độc
Mệt lã người dừng lại vẫn chơi vơi
Bao năm qua vất vã giữa dòng đời
Đầy đau thương và cũng dầy nước mắt
Vẫn vui cười nhưng chỉ giả đò thôi
Tôi mới hiểu cuộc đời không sắc đỏ
Mà nơi đây chỉ có một mà buồn
Giọt lệ mặn bao lần rơi lặn lẽ
Cuộc đời tôi có lẽ khuyết vần trăng
Để trăm năm khép mãi cửa cung Hằng!
_____________________________
Đời xôn xao ta đi tìm khoảng lặng
Phút bình yên như giấy trắng học trò
Khi mọi người lo đua chen giành lấy,
Một kẻ khờ ôm tất cả đem cho.
Minh Hoàng