HAI NGÃ ĐƯỜNG CHIA
Nguyễn Thủy
Rồi tôi đến bên em với bao điều mà em chưa từng có
như mây trắng nhởn nhơ bay quy về tụ hướng, cây hoa tình giữa không gian vô biên và thời gian vô hạn
là yêu thương bằng lẽ thật, và em có yêu mến tình yêu bằng lẽ thật của tự tan biến giữa hòa hợp của cuộc đời này cho hôm nay và cho cả mai sau
Ta chỉ cần hai đứa mình yêu nhau, thèm khát khao trao nhau mùi hương nồng ấm cuộc đời này.
sự tự giác trong cái thèm khát có nhau trong cuộc sống là niềm an ũi trái tim mạnh lên nhịp đập tuần hoàn
Sự chung đôi là hai điện tích trái dấu do đó mãi mãi thuộc về nhau không thể nào chia cắt.
khoảng trời mênh mông vô hạn là tình yêu của ta mình.
Ngược thời gian trở về quá khứ
là những kỷ niệm hai ta không phai mờ
em vẫn nhớ, ta vẫn nhớ, một trời thơ mộng đẹp
rồi một này người phụ nữ ra đi, người đàn ông trở lại ý nghĩ của tôi hiện thực chẳng phải là mơ một giấc mơ muôn ngàn hạnh phúc viên mãn.
Ta còn nhớ, kỷ niệm xưa
cuộc tình nào cũng có nhiều nỗi đau mấy lần mất ngủ...
Ta vẫn còn nhớ, kỷ niệm xưa mùa hạ, thu về, đông sang, xuân đến…
lòng rộn ràng, vô tư như muốn bay, muốn nhảy, muốn làm cho rung chuyển cả đất trời
Tình yêu vừa chợt đến, lại chợt đi…Để lại buồn thỉu buồn thiu, muốn chôn mình sau những năm tháng mất mát, nỗi đau vô hồn…cô đơn trống vắng, lạnh lùng.
em cho tôi tình yêu lên ngôi
em phụ tôi tình đời ngang trái
rồi ngày tháng lớn lên tạm biệt mái trường xa nhà đi kháng chiến.
em xây cho tôi bến mộ tình yêu.
Nỗi nhớ chạy dài mấy mùa đông trên rừng biên giới Tây Nam
trái tim cô đơn, thổn thức, lạnh lùng áo trắng sang màu tím thủy chung bên…chẳng phải là tôi.
rừng vẫn xanh, màu áo vẫn xanh vây quanh cuộc sống gian nan
đâu còn cài lên ngực em bông hoa tím mười giờ
ngày trở về mái trường xưa màu ngói đỏ phủ xanh rêu
nỗi buồn vô vọng, thầm nhắc tên em…Mai vàng mấy độ xuân về xuân đi...
Cơn mưa mùa làm ánh mắt anh buồn xa xôi, vui đời viễn xứ hành trang súng đạn bên mình trở lại vùng biên giới Thái Lan – Căm Pu Chia hát bài ỘP CÁ LA HONG ( Bài ca Cây Đu Đủ )
mười ngón tay ôm mộng vội bay
nghẹn ngào chờ đợi mùa yêu tuổi già
một ánh mắt nào gặp lại xửa thật xưa
Mùa xuân về đó em à. Mai vàng màu trắng Tuyết Mai
lặng lẽ trao em ánh mắt ngập ngừng lóe tia nhớ nhung xưa xưa xửa xửa hôm nào.
ngày đông sang quằn quại mối tình
Câu thơ đắng vị gian truân
nỗi buồn lên mắt xanh trong một thời
em người con gái của tôi
tôi điên tôi loạn, nhịp đời tôi mang
nhiều khi những bước lang thang
vô hồn không định hướng ngàn xa xôi…
dòng sông bên lở bên bồi
còn tôi hai nẻo luân hồi khổ tâm
em vui hạnh phúc trong ngần
anh màu nhục mạ tứ thân rủn rời./.
NT
06 – 01 - 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2013 19:40:18 bởi nguyenthuy_qs >