TỨ TUYỆT LỤC BÁT YÊU THƯƠNG
Nguyễn Thủy
***Tình em như biển như sông
Sông dài biển rộng mênh mông dường nào
Anh làm giọt nước trời cao
Rớt vào khoảng lặng nao nao đợi người.
*** Chiều lên mây thấp la đà
Mặt trời sắp tắt nhạt nhòa bóng em
Chờ trăng sáng tỏ nỗi niềm
Yêu thương vô tận nẻo tìm người dưng
***Trăng chênh chếch bóng hình em
Anh nghiêng theo lối của đêm hẹn thề
Sợi tình thấp thoáng lối về
Lời thơ thả nỗi buồn về hai phương
*** Em theo về bến sông trăng
Anh ngơ anh ngẩn gió ngàn bay bay
Làm lung linh ánh trăng gầy
Lời thương gởi gió theo mây về trời.
***Cớ gì chẳng thốt nên lời
Thôi đành ngậm đắng nỗi đời mất nhau
Men tình thôi hết ngọt ngào?
Sầu dâng lên mắt môi đào tìm em.
***Ngày vui mây trắng xanh trong
Gió theo lối gió, mây bồng bềnh trôi
Trôi theo hướng của cuộc đời
Tôi ôm choàng hết những lời tiếng em
***Tôi em chung một nỗi niềm
Đêm đêm thao thức mơ miền xa xôi
Sợi tình giăng kín mây trôi
Nhốt hai trái mộng mơ đôi kết tình.
***Tình thương - đêm nhớ, ngày yêu
Kết thành nhánh mộng, mơ chiều hợp duyên
Rộn ràng mây gió thôi miên
Xin về ngự trái tim em trọn đời.
***Thốt lời yêu đến bạc đầu
Đêm nằm tĩnh mộng gối sầu trở trăn
Hai phương trời cách xa xăm
Hai phương lạc lối trối trăn trở sầu.
***Chim quyên khảng giọng cút côi
Tôi tìm hết quãng đường đời chẳng đâu
Đêm nay rớt giọt lệ sầu
Giật mình mới biết nỗi đau cuộc đời.
***Cuộc đời sao lắm bão giông
Bốn mùa xuân hạ thu đông muộn phiền
Mắt buồn mơ mộng giấc tiên
Cái nhìn chớp lửa ưu phiền vỡ tung.
***Lời thơ mộng ru giấc tiên
Tơ hồng dệt nghĩa nhân duyên ta mình
Trái tim trao trót gởi tình
Thả lời thơ mộng hiện hình đôi ta….
** *Chữ tình là mối nhân duyên
Sớm mơ chiều mộng về miền yêu thương
Nào ngờ vướn kiếp bụi đường
Hai ta lạc mối tơ vương vợ chồng
*** Một ngày hẹn biển thề non
Trăm năm tình lỡ tơ hồng đứt dây
Bao la biển rộng, sông dài
Bao giờ trả hết nợ này cho xong?
***Tình đà theo gió về trời
Sao còn ở lại những lời đắng cay
Vấn vương chi chút tình này?
Thả cho trôi hết tháng ngày không duyên.
***Ta về thả mối tơ duyên
Giữa mùa lá rụng thu phiền rớt rơi
Nhìn tinh khôi những nụ cười
Cho lên men những ngày tôi bên người
***Nhìn xem phong cảnh nhá nhem
Của chiều thu mộng mơ em ngọc ngà
Hay đâu một bóng trăng tà
Thương em đứt ruột mà xa ngút ngàn
***Ta về giăng sợi nhớ nhung
Giữa mùa hoa chuối trổ bông sây buồng
Nào ngờ một kiếp má hồng
Làm rơi rớt ngấn lệ buồn chiếu chăng.
***Ngồi buồn thả bút họa thơ
Con tim trổi nhịp vu vơ yêu người
Yêu màu hoa của đất trời
Yêu thêm cái dáng tuyệt vời là em
** Lời tim tạ với đất trời
Thưa rằng tôi vẫn một đời trong em
Dẫu cho xa cách đôi miền
Hương tình vẫn đượm lời nguyền trăm năm
***Người ơi người hỡi nơi đâu?
Tìm em tôi biết em đâu mà tìm
Chân trời góc bể lặng im
Con tim thổn thức trắng đêm một mình.
***Lạnh lùng mỗi đứa mỗi nơi
Đời chia hai lối mồ côi cuộc tình
Tôi đem thương nhớ trao mình
Hằn lên nét mực tím trinh nguyên buồn.
*** Người về nơi ấy vui hơn
Có quên ta với cô đơn tháng ngày?
Nửa mơ nửa mộng đắm say
Nửa chờ nửa đợi một ngày bên nhau.
*** Nhìn em tát nước đêm trăng
Gàu giai mấy nhịp thắm lòng mạ non
Bây giờ mạ mấy mùa bông
Bốn mươi năm cũ em đong hạt vàng
***Một ngày nắng cuối mùa đồng
Vụ ba vụ bốn má hồng thắm son
Thương người em gái trăng non
Nụ duyên e ấp tình trong trắng tình
***Lời yêu lời đợi lời chờ
Nửa đời thơ thẩn thẩn thờ đợi ai
Trầu cau vôi bạc chẳng phai
Một màu máu đỏ nguyện hai tim chờ
*** Yêu người người có yêu tôi
Lạc bờ đứng đợi góc trời mồ côi
Tôi đem thương nhớ gởi người
Người đem hờ hửng gởi tôi tháng ngày.
***Con đò thương bến nhớ người
Đất trời giông bão nhớ lời cỏ cây
Nỉ non tiếng khóc cò này
Mơ ngày nắng đẹp mây bay trong lành
***Bồi hồi mây thấp giăng mưa
Lối về đâu nhở lời chưa ngỏ lời
Rồi đi qua những nẻo đời
dung dăng dung dẻ mây trời bơ vơ.
***Mùa thu gió rụng lá vàng
Phố xưa quê cũ ngút ngàn trong mơ
Người theo bóng gác trăng chờ
Nhìn về chốn mộng bây giờ còn xa.
NT
24 - 9 - 2012