THƯƠNG GIANG
-
Số bài
:
5247
- Điểm: 12
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 18.05.2009
- Nơi: Xứ sở bạch dương
|
RE: HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
-
16.10.2010 22:43:05
CÒN ĐÂU... Người xưa giặt áo chân cầu. Bức tranh quê ấy từ lâu...chẳng còn. Văn minh...nước máy về thôn Đất nước hội nhập...người dồn lấn ao... Nhấp nhô nhà thấp nhà cao. Xập xình tiếng nhạc...xanh xao trưa gầy... Sáo diều mắc nóc nhà xây. Chang chang nắng đổ , cát bay bụi mù... Về quê tìm lại lời ru, Sân đình chiếu hát ca trù còn đâu...? Ao làng chẳng có mà câu. Bờ tre , bãi mía , nương dâu...lấp rồi. Nửa mừng...quê đã đổi đời. Nửa buồn...vì thói học đòi làm sang... Trưa hè lộng óc...còi vang. Ô tô, xe máy...quanh làng giương oai... Còn đâu trong trẻo ban mai. Tiếng chim ríu rít , hương nhài thoảng đưa... Thanh bình giấc ngủ ban trưa. Kẽo kẹt tiếng võng...Giờ xưa lắm rồi... Kiev 27/6/2010-TG XA RỒI... Xa rồi tiếng võng ban trưa. Bóng tre mát rủ hàng dừa còn đâu... Ngày xưa...ngan ngát hương cau. Ngang qua lối xóm... vườn trầu mướt xanh. Bây giờ hội nhập thị thành. Hương quê hoa bưởi hoa chanh ...mất dần... Cỏ may găm ... chẳng tới quần. Guốc cao, váy ngắn...khoe chân... điệu đàng... Cây đa cổ kính đầu làng. Khói xe, bụi bám giờ đang chết mòn... Triền đê...của lũ trẻ con. Chăn trâu , chọi dế...thả hồn theo mây... Bây giờ san sát nhà xây. Tuổi thơ chở cánh diều bay xa rồi.. Tìm đâu một khoảng sân chơi Ngái mùi cỏ mật , gió trời thênh thang...? Kiev 28/6/2010-TG CŨNG ĐÀNH... Ngủ yên nhé...nỗi ưu tư. Cho hồn thơ cất lời ru ngọt ngào. Buồn riêng...góc khuất hanh hao. Sẽ không lạc lối...,đậu vào trang thơ. Nhưng chiều nay chợt...ngẩn ngơ. Bước chân vô định...hư vô nẻo về... Lòng dâng ngập nỗi nhớ quê. Con mắt chớp vội...tái tê ...giọt sầu... Nhủ lòng...tránh nhắc mưa Ngâu. Mà không giấu được... ,dòng châu chảy dài. Gánh đời trĩu nặng đôi vai. Tha hương mệt mỏi...u hoài bám đeo... Không mưa nước chảy không reo Không gió thuyền đẩy mái chèo chẳng trôi … Mưa nhiều...lá cũng úa rơi. Buồn vui ,chua ngọt...lẽ đời tự nhiên. Khi lòng nhuốm nỗi muộn phiền. Hồn thơ lạc mất nét duyên...Cũng đành... Kiev 21/6/2010-TG Giã biệt nỗi buồn. Nỗi buồn theo gió mênh mang Cuốn trôi xa cuối dặm đàng từ đây. Mùa thu mây trắng nhẹ bay. Xua tan mưa lệ sau ngày chia xa. Chẳng lo cách dải Ngân Hà Cầu vồng anh bắc ngang qua sồng rồi... Bốn mùa ngơ ngẩn đem phơi. Để rồi tìm thấy nụ cười hằng mong... Bờ tre trĩu ngọn gánh gồng. Trăng ngà hai mảnh đã lồng vào nhau... Quanh năm chờ đợi bên cầu, Thuyền xưa về bến nối câu hẹn thề. Chiều xa thấp thoáng triền đê. Có người hạnh phúc đón về cô dâu... Váy dài ,voan trắng đội đầu. Giấc mơ thành thực từ lâu vẫn chờ... Năm canh ...giờ hết bơ vơ, Nỗi buồn xa chẳng bao giờ tái lai... Kiev 9/6/2010-TG BAO GIỜ TRỞ LẠI.? Bao giờ mới đến ngày xưa... Cho mình trẻ lại, vui đùa hồn nhiên...? Chui rào...riêng lối đi quen , Dành cho anh trốn sang bên vườn nhà ... Chơi trò mua bán... hai ta. Cúc tần ,bông bụt...vờ là cá rau... Chùm xoan anh giả buồng cau Lá nốt anh dặn:- lá trầu nhớ nghe ! Gió cười nghiêng ngả ngọn tre Khi xem hái đứa mải mê bán hàng... Tiền lá …cả xấp...anh mang. Mua cho bằng hết gánh hàng thì thôi… Trầu cau ,riêng một khay rồi. Hoa ngâu bứt để làm xôi...đỗ vàng. Lèo mít.. lợn sữa quay sang. Thêm mấy chung rượu khao làng thật vui... Trò chơi mua-bán...xa rồi.. Bây giờ hai đứa đôi nơi mịt mờ. Rưng rưng nhớ thủa ấu thơ. Ước gì trở lại những trò chơi xưa. Kiev 10/6/2010-TG LẠI NHỚ. Con tim mang kiếp đoạ đầy, Muốn quên lại nhớ...Ô hay... Dại khờ...! Bao ngày mòn mỏi đợi chờ, Ngại chiều tắt nắng, câu thơ lạc vần... Duyên Trời ..., nên sợ sông Ngân. Chia bờ xa cách,hồng trần ly tan... Khổ đau thương phận hồng nhan Thân mình vàng võ ,ruột gan rối bời... Mỏng manh một sợi tơ trời, Làm sao buộc chặt duyên người xứ xa...? Nên em giờ của người ta... Trầu cau đã lỡ...Lòng sa giọt sầu... Muốn quên...Mà chẳng dễ đâu... Bóng hình chẳng nhạt theo mầu thời gian... Rượu đắng...tay cứ rót tràn... Uống say quên nhớ...Đêm tàn...ngả nghiêng... Đành thôi...chôn chặt niềm riêng... Hẹn thề một cõi thiêng liêng...chẳng còn... Chúc em duyên mới vẹn tròn... Sớm quên người cũ ...Giờ hồn đi hoang... Kiev26/5/2010-TG CHẮC BUỒN... Trúc xanh nhuộm nắng thu phai. Nghe trong gió thoảng lời ai trách hờn... Tâm trong như mạch nước nguồn Tình người thân thiết , thơ hồn láng lai. Mỗi ngày thơ nối hàng dài... Là vì thiếu nợ...trả hoài không xong... Thơ tình vít ngọn trúc cong. Em loay hoay mãi..., nỗi lòng tha hương... Vụng về chuốt lấy giọt thương... Mong lấp giọt nhớ, chẳng vương giọt sầu... Giọt hờn nếu có...Qua mau. Để câu thơ mãi tím mầu đợi mong... Kìa anh...Sao lệ lưng tròng... Tiễn người qua bến ,sang sông...Chắc buồn...? Kiev 28/5/2010-TG NỬA ĐỜI CÒN LẠI... Chân tình dành gửi xa xôi, Dư hương còn nửa cuộc đời anh đây... Thương người ở cuối chân mây. Ngặt vì cách trở..., vơi đầy nhớ nhớ mong.... Trót say mắt biếc môi hồng. Vấn vương câu hát..., phải lòng trúc xinh. Lửng chiều..., đâu phải bình minh... Nửa đời gói lại...Ân tình gửi trao... Mượt mà như khúc ca dao. Như than ủ lửa khát khao cháy bùng.... Nửa đời chuốt sợi nhớ nhung. Để đan lưới mộng giăng lưng trời chiều. Chẳng mong đánh bắt chi nhiều, Cầu sao mắc lưới...dấu yêu khát chờ... Mặn mà thương mến ...duyên thơ... Nửa đời còn lại giấc mơ có tròn...? Đường xưa lối cũ vẫn còn, Chợt nghe trống trải...nỗi buồn gọi tên... Kiev 23/5/2010-TG MONG ĐỢI NGẬM NGÙI... Mong người ,người hỡi có hay ??? Vắng nhau chợt thấy mỗi ngày dài hơn... Lòng nghe...như bão đổ dồn Xô ngàn con sóng...cuốn hồn thơ trôi... Nhìn trăng.. trắng nỗi đơn côi. Khuyết cong.., mảnh cứa rách đôi... đêm trường... Nhủ lòng đừng nhớ...Lại thương... Cố quên...sao cứ vẫn vương một người... Dòng sông...Ai trách lở bồi... Bên trong , bên đục...một đời loanh quanh... Quai thao ,nón thúng chòng chành. Trót vương câu hát...mà thành nhớ mong... Gió còn khuya hiu hắt bên song. Ngậm ngùi thao thức đếm đong dỗi hờn... Chiêm bao...vẫn đẫm nỗi buồn. Giai nhân hình bóng vẫn còn...ngóng trông... Kiev 26/5/2010-TG GỬI EM Gửi em …Một chút tình quê… Cho em nương náu , chở che tâm hồn. Xa quê từ độ trăng tròn. Giờ trăng khuyết mỏng , nỗi buồn tha hương... Phơi gan...tuế nguyệt gió sương, Nửa ghế còn lại ven đường...mờ rêu... Tơ lòng dài biết bao nhiêu. Mà sao nỗi nhớ nghiêng chiều...tím mong... Gửi em hương ướp men nồng. Tình quê chín ngọt...Môi hồng vẫn xa... Đêm về gối mộng hồn hoa Dấu yêu mềm mại...giao thoa sóng lòng... Từ anh...Em nhận nhớ mong... Để rồi mãi nợ một vòng tay trao. Buâng khuâng lặng dịu cồn cào... Nụ cười đánh cắp hôm nao...gửi người... Kiev 21/5/2010-TG Giấc mơ xưa... Anh mơ...,giấc thật thanh bình , Hôm qua tát nước bên đình cùng nhau... Đêm trăng vằng vặc trên đầu, Lung linh mặt nước ,áo nâu lấm bùn... Tiếng cười trong trẻo thật giòn, Em - trăng mười sáu... lưng thon,tóc dài ... Anh thì thầm ngỏ bên tai... Thương em giấu kín... chỉ hai chúng mình... Rằng em sẽ mãi trúc xinh Để anh kẻ dại đi rình...Hội Lim.... Cất công anh đã kiếm tìm Lời thương nhuộm cánh hoa sim tím mầu... Mong tình quấn quýt cau trầu Duyên quê nồng thắm như câu ước nguyền... Nào ngờ... xa cách bến- thuyền Giấc mơ thủa ấy...lạc duyên với người... Lời thương...theo gió cuốn trôi. Anh giờ ngồi vá tim côi cho mình... Ước trăng treo ngọn trúc xinh... Cho mình tát nước bên đình như xưa... Kiev 08/5/2010-TG Còn đọng lại... Chiều hạn... nên lúa nghẹn đòng. Nước đâu... nghiêng mãi gàu sòng...Người ơi! Sông Thương...bên lở ,bên bồi... Một dòng lặng lẽ , sông xuôi về nguồn... Hết rồi cảm giác giận hờn... Mặc gió cứ thổi...đâu còn nghĩa chi...? Khấn Phật hỷ xả từ bi... Ban cho tâm tịnh...mưa thì mặc mưa... Chẳng nỡ ghét nhớ dư thừa, Trong mơ bỡn cợt ghẹo đùa chọc trêu... Chẳng trách...đau cắt khoảng chiều , Vẩn vơ gói lại bao điều giận thương... Thực mơ giữa chốn đời thường Phù du...nhân ảnh khói sương nhạt mờ... Chỉ còn đọng lại giấc mơ... Hai ta tát nước trong thơ...hữu tình... Kiev 10/5/2010-TG ANH ĐỪNG...VAY. Anh đừng dại dột...ngỏ lời... Nợ em...Sẽ khổ cả đời...Đừng vay! Một kiếp trả nợ kéo cày, Còn chưa đủ sợ sao đày đoạ thêm? Hai kiếp...vẫn muốn nợ em... Khác nào trái đất...toàn đêm mịt mờ..? Đừng vay nỗi nhớ vu vơ... Để rồi khắc khoải ,ngẩn ngơ đêm trường... Đừng vay em những sợi thương Sợ khi trả hết vẫn vương sợi tình... Đừng vay em cả môi xinh Kẻo rồi người nợ ...riêng mình anh đâu... Đừng vay em cả nỗi sầu Trả-vay,vay trả cùng nhau chia buồn...? Đừng vay...đường cũ lối mòn... Sợ khi muốn trả...chân còn chưa quên... Đừng vay em một chút men Sợ bùng ngọn lửa đang nhen trong lòng... Đừng vay cả ánh mắt trong. Sợ rồi chết đuối trong dòng thơ say... Đừng vay em nhé,vòng tay. Trót quen hơi ấm...khó ngày rời xa... Đừng vay cả khúc dân ca "Còn duyên"* sao trả khi mà hết duyên...? Kiev 12/5/2010-TG BAO GIỜ NGỌT MÔI... Xin đừng như nắng như mưa… Để ai thổn thức bốn mùa ...mãi Ngâu. Vết thương...đừng nỡ cứa sâu. Kẻo khi trở gió lại đau buốt lòng... Tĩnh tâm gạn đục khơi trong Hận thù tháo cởi...để không vương buồn. Dù gì ...thì cũng vẫn còn ... Lời thơ tha thiết ...mỏi mòn hôm nao... Khúc ru êm dịu gửi trao. Thương ca ...lắng đọng...Xuyến xao một thời... Vẫn còn nguyên vẹn khoảng trời Dư âm xưa với bao lời nhớ nhung... Đường giờ...chẳng thể đi chung. Ngược dòng ...đôi ngả đâu cùng bến mơ. Thì thôi...chớ bẻ câu thơ. Đừng gieo trái hận ...bao giờ ngọt môi... Kiev 15/5/2010-TG Lỡ duyên... Lỡ làng duyên ấy... Trúc Mai. Hội tan ai ngỡ nhạt phai lời thề... Tháng Ba ,đến hẹn người về. Tìm người thôn nữ chốn quê thủa nào... Trách thầm... vôi nhạt em trao Để giờ đôi ngả...hư hao bóng mờ... Trách mình sao cứ dại khờ Hội Lim thấp thỏm...rình chờ người thương... Để rồi xa vẫn còn vương ''Trúc xinh"*quan họ ...đêm trường nhớ nhung. Buâng khuâng :"Con nhện chăng mùng"* Tiếc muối chẳng mặn để gừng chẳng cay... Nên em xa cuối chân mây Mình anh đến hội buồn lay lắt buồn... Phu thê bánh ấy vẫn còn Không em , giữ lại cho tròn nợ duyên... Kiev 7/5/2010-TG QUA THƠ Vào đây tạm lánh chốn đời. Phiền ưu gác lại ,thảnh thơi tìm vần. Gieo câu lục bát xa gần Nhịp cầu thơ nối tình thân bạn hiền... Gặp nhau cũng bởi chữ duyên Nhân gian đông đúc lạ quen bao người... Không trao sóng mắt làn môi Chỉ câu lục bát đủ nuôi tâm hồn... Thơ lục bát ai bán buôn Để ai mua lấy nỗi buồn xưa nay...? Riêng tôi...lục bát đi vay... Suốt đời mắc nợ vai gầy đa đoan. Kiev2/4/2010-TG Chẳng đừng... Chẳng đừng mới phải xa quê Bao năm day dứt nhớ về cố hương... Giọt buồn, giọt nhớ, giọt thương. Chát môi giọt đắng bởi vương nợ người... Hội xưa trao miếng trầu mời , "Lời thương đã ngỏ"*...thế rồi đi xa... Áo dài mớ bảy mớ ba... Quai thao...bỏ lại quê nhà chẳng mang... Miếng trầu lên nghĩa tao khang Cũng đành để úa trầu vàng ,cau khô. Sông Cầu nước chảy lơ thơ. Sông Thương ai đặt để giờ ai mong... Anh rằng :Giữa chốn chợ đông... Câu thề giữ lấy ...để không quên người... Bánh anh mua một cặp rồi. Phu Thê- trọn nghĩa ...suốt đời bên nhau. Nhưng bánh nào kịp ăn đâu... Để giờ em chẳng thành dâu bên nhà... Đừng về hội bỗng ngút xa... "Trúc xinh"* ai hát... nghe da diết buồn... Kiev 3/5/2010-TG Vương câu lục bát xứ Đoài Bên người mây trắng vẫn bay. Đồng quê xanh mướt chân mây trải dài Dẫu chưa lần ghé xứ Đòai Qua thơ ngỡ chốn Bồng Lai tuyệt vời... Giờ qua cái thủa đôi mươi Hồn quê thao thức ,xứ người chiêm bao... Sông Thương như dải lụa đào Tắm sông một thủa,ôm vào vòng tay Buâng khuâng thủa ấy ... còn đây. Cồn cào lắng dịu , mi gầy...giọt sương. Hai mươi năm...kiếp tha hương. Nhớ câu lục bát, hoài thương xứ Đoài... Kiev22/4/2010-TG BỞI THA HƯƠNG Tha hương...nón có còn đâu...? Quai thao giữ lại, làm cầu qua sông... Để người mắt đỡ dài trông Đôi bờ xa cách gánh gồng nhớ thương. Ngút xa...hoài vọng cố hương. Vịn câu quan họ ,đêm suông tìm về... Trăng vàng rải khắp triền đê Hội Xuân năm ấy ai thề đợi ai... Giá đừng hò hẹn trúc mai... Chắc gì nỗi nhớ chia hai nẻo đường? Dẫu rằng...dãi gió dầm sương, Hoa cau vẫn thoảng mùi hương nhẹ nhàng... Bây giờ thuyền đã sang ngang. Lênh đênh xứ lạ...mênh mang nỗi buồn... Đừng trách nón thúng chẳng còn... Khi lời thề hẹn sắc son nhạt rồi.... Quai thao còn lại...vì người. Níu duyên quan họ một thời chưa xa... Gót son in dấu quan hà. Âu là phận số...nên ta lạc loài... Kiev24/4/2010-TG MONG Đồng xanh gió thoả sức đùa Nhởn nhơ mây trắng...bốn mùa ruổi rong. Xứ Đoài như cảnh Tiên Bồng Ai xa quê ấy cũng mong ngày về... Còn xưa ai buộc lời thề Để ai nhung nhớ chốn quê tủi sầu... Tóc xanh cũng đã bạc mầu. Đợi chờ mòn mỏi duyên đầu...dở dang... Sông Thương trĩu gánh đa mang. Làm sao hoá giải dễ dàng nợ duyên...? Thôi thì...tâm cứ khấn nguyền: Trăm năm bến sẽ gặp thuyền quyên xưa... Kiev 24/4/2010-TG KHÚC RU GỬI NGƯỜI Lách qua song cửa nhẹ nhàng, Một làn gió thoảng dịu dàng ru anh. À ...ơi..! Thao thức năm canh Trong mơ thấp thoáng một vành quai thao... Nụ cười theo giấc chiêm bao. Ánh sao lấp lánh lặn vào mắt nhung... À..ơi...! "Con nhện chăng mùng"* Ngọt ngào câu hát ,ngập ngừng gửi ai... Thôn Đông ngóng đợi thôn Đoài Trao nhau lời hẹn :"Trúc mai một nhà"*... Lỡ làng đơm trái khổ qua** Kề môi ...chát đắng...xót xa lời thề.. À...ơi...! Khép lại đam mê Hai đầu nỗi nhớ...nẻo quê xa mờ. Mi gầy anh giấu bóng hờ. Dỗ dành giấc ngủ...Trong mơ..nụ cười... Kiev 28/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2010 06:24:35 bởi THƯƠNG GIANG >
|