THƯƠNG GIANG
-
Số bài
:
5247
- Điểm: 12
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 18.05.2009
- Nơi: Xứ sở bạch dương
|
RE: HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
-
07.03.2011 22:33:35
GỬI ANH NGỌN LỬA. Gửi về anh... ngọn lửa thiêng ... Mong anh giữ lấy... cho riêng chúng mình... Ấm lòng...ngọn lửa lung linh. Xa xôi...gói trọn... ân tình gửi trao. Một thời anh đã ước ao... Mơ ngày gặp mặt...biết bao giờ thành...? Chiều nghiêng nỗi nhớ... chòng chành... Vẩn vơ e sợ....mỏng manh tơ lòng... Sợ sương che ánh mắt trong... Sợ sông ra biển...rồi không muốn về...? Sợ xa xứ... quên lời thề... Vần thơ lạc điệu,não nề... tiếng Ngâu...? Mưa thu... dù có giăng sầu. Lửa em đã gửi...thì đâu lạnh hồn..? Lời thương , lời nhớ vẫn còn... Dẫu xa ...thôi cũng đừng buồn...Người ơi...! 10/8/2010-TG VỮNG LÒNG Về ư? Biết đến bao giờ... Hỏi người ở lại...có chờ được chăng? Buồn...vẫn dệt lưới bủa giăng... Để lòng nhuốm sắc bằng lăng...Tím chiều.! Sầu thu đếm bước cô liêu, Khiến anh e ngại...dù điều vẩn vơ... Hoài lo...Thuyền chẳng cập bờ, Bởi sợ sóng cả bất ngờ...cuốn trôi... Trót thương...một bóng xa xôi. "Bóng chim, tăm cá..." cuối trời , chân mây... Mượn lời thơ gửi mỗi ngày... Vịn câu lục bát...đi vay...tỏ tình... Trao nhau ngọn lửa lung linh. Như niềm tin sáng tâm mình...khi xa. Mưa thu...đâu dễ nhạt nhòa. Mặc cho giông tố , mưa sa ...Vững lòng! 12/8/2010-TG BỞI Đừng trách em khi vần thơ dang dở. Quĩ thời gian eo hẹp quá mà thôi. Em yêu thơ và luôn trọng tình người. Luôn chân thật giữa dòng đời chốn ảo... Nhớ... Hoa cải vàng nở rộ triền đê Dòng sông sóng vỗ về dải lụa. Sợi khói lam bếp quê đượm lửa. Cay mắt người hoài vọng cố hương XA Đôi ta cách trở mịt mù Bao giờ anh gặp mà ru ngọt ngào? Thu buồn nâng chén rượu đào Uống vào trong nỗi cồn cào nhớ nhau. Vớt trăng Nhón tay mượn khúc dân ca Dệt thành lưới vớt trăng ngà đáy sông. Thuyền thơ lục bát bềnh bồng. Trăng khuya chẳng vớt , mà lòng ngẩn ngơ... SẦU Làm sao uống cạn sầu này, Trầm luân một kiếp đọa đầy nhớ nhung... Bao giờ hội ngộ tương phùng. Giọt sầu môi đọng uống cùng với nhau? -TG- Lời đắng cho ai Lời đắng chẳng giấu niềm thương Còn hờn còn trách còn vương nợ nhiều... Bao nhiêu kỷ niệm dấu yêu Dễ gì bội xóa trong chiều thu nay... Biết rằng nhớ đến hao gầy Muốn quên càng nhớ, đọa đầy con tim Thu muộn lá rụng đầy thềm Xin đừng trách nữa càng thêm buồn lòng. Bao nhiêu thề hẹn bằng không Lỡ làng...lá rụng vàng sông...tủi thầm... -TG- BUÔNG XUÔI... Tìm đâu cõi tạm ồn ào, Niềm tin đã mất...Hỏi sao không buồn...? Vì thương... ai tính thiệt hơn... Vì yêu ...ai nghĩ... dại , khôn...bao giờ...? Trao người...trọn cả giấc mơ... Để rồi sóng đánh ...xô bờ đớn đau... Trái tim...hằn vết cứa sâu, Hồn còn một mảnh...nhuốm mầu tang thương... Mắt buồn u uẩn khói sương... Mỏng manh một sợi tơ vương...đứt rồi... Xót chua...uống cạn... đơn côi. Lửa lòng đã tắt...Sợ lời dối gian... Lẻ loi một cánh hoa tàn... Buông theo dòng chảy...đa đoan...Tiếc gì...! TG-01/8/2010 ĐOẢN KHÚC BUỒN... Giấc mơ... đâu giống đời thường... Mộng lành hay vỡ...vẫn vương nghĩa tình... Dễ xoá đâu...một bóng hình... Cố quên... sao nhớ... lặng thing... tìm về...? Trót mang phận -kẻ xa quê Làm sao sớm tối cận kề...bên nhau...? Lỡ làng...vàng úa trầu cau Lời thương thôi để ..."Qua cầu gió bay"* Dẫu biết...buồn tủi lắt lay... Âm thầm gánh chịu chua cay...phụ người... Lời yêu...chẳng thắm trọn đời... Vẫn còn đọng lại nụ cười...Cho nhau... TG-01/8/2010 NỢ VAY... Biết mình ...lỗi nhịp đón đưa... Lời quan họ ấy, ướt mưa... thật rồi... Dẫu còn...phía ấy khoảng trời... Vẹn nguyên kỷ niệm...một thời có nhau... Xin đừng hỏi... bởi vì đâu... Lời thương gói lại ...chôn sâu trong lòng... Vì sao trốn ánh mắt mong... Vì sao... lữ khách bên song... đếm buồn ...? Vì sao sông chẳng về nguồn... Vì sao cam chịu trách hờn... mình thôi...? Bờ tre... lạnh, vẫn... sương rơi. Cuốc kêu khắc khoải...Lẻ loi đêm trường... Một đời nợ ánh trăng suông Mà không trả nổi...tơ vương thêm đầy... Một lần trả...chẳng được say... Thôi đành xin ... khất nợ vay...trọn đời... Ngước lên ...lấp lánh sao trời. Giữa ngàn tinh tú...mắt người nơi đâu...? Một đời ta trót nợ nhau ... Hao gầy dáng cũ...Thoảng câu thơ buồn... TG-1/8/2010 Khát đợi ngày về. Tình anh... thương gửi...ấm lòng, Cho người viễn khách...bớt mong nhớ nhà... Nửa đời phiêu bạt xứ xa. Giật mình...giờ tóc đã pha sương chiều... Tháng ngày gặm nhấm cô liêu... Quê người đất khách...ít nhiều đắng cay... Tủi buồn đè nặng vai gầy... Có xa mới hiểu...từng ngày nhớ quê... Chân đi muôn nẻo sơn khê Vẫn khao khát đợi ngày về...Cố hương... TG-30/7/2010 NGUÔI NGOAI... Nỗi đau nào...rồi cũng sẽ quên Vết thương lòng...dần liền trở lại... Đừng vương buồn...Ngày xưa xa ngái... Sầu vu vơ...ngần ngại...điều chi...? Kỷ niệm qua...đọng lại những gì.., Mà ngân ngấn...bờ mi rớm lệ...? Giọt thời gian... chậm trôi lặng lẽ. Tiếng thở dài...khe khẽ cứ rung ... Đông chưa sang...thoảng gió lạnh lùng... Lòng hoang hoải...nhớ nhung.., tiếc nuối... Lời hẹn thề...ngỡ như gừng- muối, Có ngờ đâu...trắng đổi...thay đen..? Thổn thức hoài...sao chẳng chịu yên, Trái tim lửa thắp lên... không ngủ? Bới tàn tro...tìm đâu ngày cũ... Niềm vui ...rêu bám phủ...Còn chăng? TG-03/8/2010 NGẬM NGÙI... Bao năm...làm kẻ ngụ cư.. Sầu vương trong mắt...Lời ru gập ghềnh... Bến đời...cứ mãi lênh đênh. Phận duyên trong đục....bồng bềnh bèo trôi... Sân đình tát nước một thời... Bây giờ hoài niệm trong lời ru con... Tình đầu...gói lại vùi chôn... Trong tim góc khuất ... mảnh hồn đậy che... Lửa lòng bỏ lại chốn quê... Gầu sòng tát cạn... đam mê thủa nào... Mù u trơ gốc cầu ao, Bướm vàng biệt xứ...,ngẹn ngào...ai hay...?!? Đêm ru con dưới trăng gầy... Rưng rưng câu hát:"...gió bay...qua cầu"* Áo xưa...chắc đã bạc mầu... "Đêm trăng tát nước..."*, còn đâu mà tìm...? Kiev 25/7/2010-TG LẶNG LẼ… Đêm xứ lạ...hát ru con. Tủi dâng nghẹn đắng ... giọt buồn...lặng rơi. Nước mắt khô đọng vành nôi. Thấm vào câu hát trĩu lời…ầu …ơ.. Nghiêng đêm …tát cạn câu thơ Tìm trăng Vĩ Dạ …ảo mơ trong sương. Buâng khuâng …nhớ nước sông Hương. Bến Vân Lâu …với con đường mình qua.. Nhộn nhịp xưa…chợ Đông Ba. Con đường vẫn thế…me là đà bay…? Chuông Thiên Mụ điểm mỗi ngày… Loang trong chiều…ướt mi gầy xanh xao… Đỉnh sầu…cố giấu khát khao. Ầu …ơ…níu giấc chiêm bao …một thời. Đêm trăng tát nước …xa rồi… Cầu ao lỡ nhịp…nhớ người phương xa... TG-8/8/2010 CHẲNG NHỚ... Cuối ngày...hắt bóng chiều tà... Ngược dòng chi nữa...sợ là...hụt hơi.... Sông mùa nước nổi..ngang trời... Sóng xô gió đẩy chơi vơi giữa dòng. Anh chèo đò giữa mênh mông... Mặc sóng , mặc gió,mặc giông …chẳng phiền. Hòa mình …sống giữa thiên nhiên… Buồn nào cũng sẽ mau quên …tức thì… Tự do...Sướng nhất ai bì… Không gông cùm níu…sợ gì bơ vơ…? Thong dong bầu rượu túi thơ. Chẳng còn nhớ đến bến bờ dừng chân… TG-8/8/2010 NGỌT NGÀO Chớm thu...lảng bảng sương giăng... Heo may se lạnh...khiến trăng nhạt nhoà... Sông Thương vẫn đỏ phù sa... Bến xưa vẫn ngóng thuyền qua...mỗi ngày... Triền sông xao xác cỏ may. Ngái mùi khói rạ...thoảng bay...Chạnh lòng.. Quê nhà … ai có thấu không…? Nửa đời phiêu bạt... thầm mong ngày về... Ngổn ngang chiều...giữa bộn bề... Vẫn đau đáu mảnh hồn quê...đượm tình. Vẫn thương …mãi một bóng hình… Vẫn vương câu hát :”Trúc xinh”* ngày nào… Quê hương …vẫn mãi ngọt ngào Dẫu nghèo …cũng vẫn cồn cào nhớ mong… TG-8/8/2010 Tiếc … Vì xa...nên luống ngậm ngùi... Không nhau trống trải ...lui cui một mình... Trong tim giữ trọn bóng hình. Trao lời vàng đá...ân tình khắc sâu... Đợi chờ...biết mấy mùa cau. Vầng trăng khuyết bởi... ngóng nhau từng ngày... Men tình ủ nhớ ...nên say... Tiếc duyên không trọn..."Áo bay qua cầu"* Mong...lắng dần... Bởi Nguyệt Lão chẳng se duyên, Anh và em mãi ...đôi miền cách xa... Còn đâu ngày ấy ... mơ hoa. Khi mình chẳng được một nhà...sống chung... Đường đời chẳng sánh bước cùng... Lỡ làng duyên phận...não nùng sầu rơi. Hẹn thề...bạc trắng như vôi... Trăng vàng vỡ vụn..mảnh trôi vật vờ... Đành thôi...đắng đót câu thơ... Trĩu lời hờn trách... giấc mơ chẳng tròn... Lời thương anh ngỏ...vẫn còn. Trong em...tựa một dấu son...đậm mầu... Mong người lành lại vết khâu, Trái tim tan nát đớn đau ...lắng dần... TG-30/7/2010 ĐÊM NAY… Gió len lỏi lách qua rèm, Trăng tò mò cũng ngó xem chuyện gì... Gọi em...Anh gọi... thầm thì... Ngờ đâu trăng gió... đa nghi...theo rình... Đêm thương đồng loã...chúng mình. Chở che đôi bóng...tự tình với nhau... Dịu dàng em khẽ gục đầu, Bờ vai anh tựa... cho sầu nhẹ vơi... ''Gió đưa hoa cải về trời, Rau răm ở lại chịu đời đắng cay..."* Chúng mình...anh đó.., em đây... Vì xa... mới có những ngày đợi mong... Nỗi niềm em trải đầy sông Non cao ,anh kết gió nồng trầm hương. Giọt buồn , giọt nhớ , giọt thương... Đêm nay... hóa sợi tơ vương …trao người.. TG-30/7/2010 Khát đợi ngày về. Tình anh... thương gửi...ấm lòng, Cho người viễn khách...bớt mong nhớ nhà... Nửa đời phiêu bạt xứ xa. Giật mình...giờ tóc đã pha sương chiều... Tháng ngày gặm nhấm cô liêu... Quê người đất khách...ít nhiều đắng cay... Tủi buồn đè nặng vai gầy... Có xa mới hiểu...từng ngày nhớ quê... Chân đi muôn nẻo sơn khê Vẫn khao khát đợi ngày về...Cố hương... TG-30/7/2010 NGÓNG ĐỢI... Em không về để...trăng gầy. Bến xa...lạnh gió heo may bốn mùa... Đêm dài, nằm đếm giọt mưa Nỗi buồn gõ nhịp...Nhớ ùa về theo... Nhớ hoài đôi mắt trong veo, Tiếng cười nhưng tiếng suối reo ven rừng... Bây giờ chỉ thấy dửng dưng... Không em...trời đất tưởng chừng rộng hơn... Vì đâu...sông chẳng về nguồn... Để đàn lỗi nhịp...cung buồn cứ ngân...? Con tim tấu khúc ái ân... Vòng tay khát cháy một lần...có nhau... Duyên trầu vẫn ngỏ đợi cau... Lời xưa thề hẹn...vẫn sâu trong lòng... Cô đơn...nhủ ... cố gánh gồng... Đợi người viễn xứ...mắt trong trở về... Kiev 20/7/2010-TG Nhịp lỗi... Nỗi buồn rồi sẽ lắng chìm... Bởi em "tăm cá ,bóng chim "* cuối trời... Ngược đường...nên ngả chia đôi Cung đàn lỗi nhịp...phím rơi giọt buồn... Thôi đành khép lại dỗi hờn. Hoa si không nở...vẫn còn tình thân. Dẫu không tiếng sáo ái ân. Hồn thơ vẫn cứ trong ngần như xưa... Xin đừng đắng mãi giọt mưa... Trách duyên không trọn...gió lùa mênh mang... Sông ngăn , bến cách dặm đàng. Em như cơn gió lang thang...tội người. Kiev 19/7/2010-TG Đâu dễ đổi thay... Phải đâu thề hẹn tóc tơ... Chỉ là câu chữ...cho thơ cùng vần... Mà nghe vọng tiếng lòng ngân Đồng điệu...nhịp thở...tình thân giao hoà... Chung nhau cả nỗi buồn xa. Niềm vui chia xẻ...hai ta một lòng.. Bến đời...phiền..lắm bão giông. Thuỷ chung nhất dạ...đục trong...xá gì... Thong dong ta đối hoạ thi... Thú vui tao nhã...ai bì xưa nay...? Như là muối mặn, gừng cay ... Tri âm...đâu dễ đổi thay...theo mùa...? Kiev 19/7/2010-TG NHỦ... Trách lòng sao mãi hững hờ... Trách duyên không trọn...khiến thơ anh buồn... Bởi nhớ ... nên dạ héo hon... Bởi thương ... nên mới giận hờn xa xôi... Vì đau ...tim đã lạnh rồi... Vì ai...dứt áo...nói lời chia ly... Sao còn vương bóng người đi Sao còn chăm bón cây si...đợi chờ... Ta về...lạc bước ngu ngơ Ta về nối lại đôi bờ cách xa... Buồn theo mưa sẽ nhạt nhoà... Buồn vơi dần để mặn mà duyên xưa... Kiev 20/7/2010-TG TRĂNG AI... Trăng ai... gầy guộc hanh hao... Trăng ai...cắt nửa đi vào trong thơ... Trăng ai...mòn khuyết đợi chờ... Trăng ai.. lạnh lẽo ...tỏ mờ người ơi...! Trăng ai...tròn vạnh giữa trời Trăng ai vụn vỡ...mảnh rơi đầy hồ... Trăng ai... mỏng mảnh ngây thơ Trăng ai... xanh nhuộm giấc mơ một thời... Trăng ai...đem thả giữa trời Trăng ai mười sáu...bao người thầm ghen... Trăng ai...lơ lửng hạ huyền... Trăng ai...đã thức thay đèn đêm thâu... Kiev 20/7/2010-TG ĐÊM KHẮC KHOẢI Mái chèo khua nước xa dần... Câu hò ai thả...ngỡ gần bên tai... Ngác ngơ...tiếng gió thoảng dài... Bờ lau xao xác...như ai trách hờn... Bao mùa trăng khuyết...lại tròn... Khát khao một thủa vẫn còn trinh nguyên. Trót thương....đâu dễ gì quên? Vẫn ao ước khúc :"Còn duyên"*..., tặng người. Buâng khuâng...thủa ấy xa rồi. Bây giờ đọng khoảng trời nhớ nhung... Thầm mơ giây phút tương phùng... Đêm khuya khắc khoải...não nùng...cuốc kêu... TG-30/7/2010 CHỢT BUỒN... Lâu rồi trở lại vườn xưa... Hoa như sầu úa ...bởi mưa...nhạt nhoà...? Mong người ...duyên thắm mặn mà. Sau cơn giông bão...chói loà ánh dương... Ngỡ rằng...hoa vẫn ngát hương... Nguyệt hàn lồng bóng như gương...hữu tình... Ngỡ rằng....ai đó hiểu mình. Nào ngờ...thầm trách...ghen hình bóng xưa... Thơ tình...câu chữ đẩy đưa... Phải đâu ngóng chút duyên thừa...người ta...? Đắng lòng... dâng nỗi xót xa Thâm giao ... chua chát...Nghĩ mà đớn đau! Đành thôi...như nước qua cầu... Trái tim ai lạnh...mình đâu lỗi gì...? Buồn người...sao nỡ hoài nghi... Tấm lòng thơm thảo nhiều khi...Oan tình... TG-30/7/2010 HỢP TAN CŨNG ĐÀNH... Còn đâu mơ mộng những chiều... Bên nhau ngày ấy...bao điều muốn trao... Giờ đây …nguyệt bóng hanh hao Câu ca đứt gánh nghiêng chao vai gầy... Vết rìu ai đốn ngang cây…. Lối về quạnh vắng ...mưa bay ngập lòng... Thoảng...buồn... vỡ giữa thinh không... Mảnh nào .... sa đáy mắt trong...Tủi hờn...? Câu thơ ngơ ngác …vô hồn.. Sầu thu tiếc nuối ... gót son …xa rồi… Âm thầm khép lại khoảng trời Không em … xin chớ rối bời tâm can... Hoa đẹp...rồi cũng phải tàn... Vần xoay con tạo...Hợp tan...cũng đành...! TG-30/7/2010 DẪU.... Dẫu cho mộng ước chẳng tròn Nghĩa mình đâu nhạt...Em còn về đây... Nhà anh vẫn ghé mỗi ngày... Cớ sao buồn vẫn nhuốm đầy hồn thơ...? Tại trăng khiến gió ngẩn ngơ... Tại Ngâu trút nước ngập bờ bến xưa... Tại triền đê trống...gió lùa... Tại người xa để bốn mùa đợi mong...? Cây si biết chẳng trổ bông, Sao còn vun bón..?.Uổng công...tội người...! Tha hương...em - cánh bèo trôi... Mảnh đời trôi dạt...góc trời, chân mây... Phận mình đã quá chua cay... Lẽ nào trút gánh nặng này...cho anh.? Lỡ làng...Thôi cũng cam đành... Mong anh hạnh phúc, buồn dành trả em... Kiev 24/7/2010-TG BIẾT... CÓ CÒN...? Cả đời mắc nợ ...Dù xa... Kiếp sau biết có....để mà trả không...? Chữ duyên cứ mãi gánh gồng... Không vay... mà cứ nợ chồng chéo thôi... Loanh quanh...đã nửa kiếp người. Buồn vui cóp nhặt...nụ cười héo hon... Kiếp này chẳng được vẹn tròn. Anh vẫn cứ đợi...tin còn kiếp sau...? Nếu có...chẳng ngại sông sâu. Thời gian , khoảng cách xa lâu...xá gì... Lối về anh đã trồng si Trăm năm vẫn mộng vu qui một ngày... Kiev 24/7/2010-TG CÓ KHI NÀO...? Hành trang theo bước đăng trình, Trái tim vá víu ..., nặng hình người thương. Ấm lòng lữ khách viễn phương... Sầu riêng lẻ bóng... tha hương xứ người... Tình ơi! Biết lỡ nhịp rồi... Mà sao đau đáu... khoảng trời dấu yêu...? Chợt buồn...Khi tuổi xế chiều... Tóc xanh đã ngả muối tiêu...Ngậm ngùi... Thoảng...nơi xa ngái có vui... Lời ru chẳng trọn...chôn vùi nhớ mong...? Có khi nào cố dối lòng... Quên người xưa...bởi bão giông ùa về...? Kiev 24/7/2010-TG Mãi tìm người xưa... Về hội Lim anh nghe hát : "Bèo trôi..." Câu hát buồn... Chợt thương người xa xứ... Như cánh bèo... lênh đênh dời bến cũ... Để hẹn thề thành quá khứ... buồn tênh.... ''Quán dốc đợi người..."* trong nỗi nhớ chênh vênh... Em không đến... bởi lênh đênh phiêu bạt... Phương trời xa... Đắng lòng ...vương câu hát... Khúc :"Còn duyên"* Bỗng dào dạt... xuyến xao... Anh vẫn nhớ... Lời em hẹn thủa nào Nên tìm đến... Mong gửi trao nỗi nhớ... Hội vẫn đông... Liền anh :"Lời thương ngỏ..."* Liền chị đây... Sao vắng có... một người...? Miếng trầu giờ Anh đâu thấy đỏ môi...? Tại người têm... Hay tại vôi bạc trắng...? Tà áo tứ thân... Cũng chẳng vương mầu nắng... Như ngày xưa... Bởi hội vắng :"Trúc xinh"*... Giữa bao người... Anh đơn lẻ một mình... Với hoài niệm một bóng hình xa ngái... Cô gái hội Lim... và nụ cười đọng lại. Trong thơ anh... vẫn tìm mãi...Người xưa... Kiev 24/7/2010-TG TRẢ BUỒN... Gió còn ru rặng thuỳ dương. Biển Xanh vẫn hát yêu thương đôi bờ... Con tằm...một kiếp nhả tơ... Trăm năm vẫn thế...giấc mơ chẳng tròn... Sông xa...vẫn đổ về nguồn. Người xa vẫn nhớ lối mòn về thăm... Thoảng... còn buồn trách....xa xăm. Bởi ai ngày ấy thương thầm...biết sao!?! Trách hờn...tại khúc ca dao... Vầng trăng cắt nửa...xanh xao đêm gầy... Trả buồn cho gió cho mây. Cho thơ anh lại đong đầy niềm vui... Khép tủi hờn , cất ngậm ngùi. Tháng ngày còn lại ngọt bùi cùng chia... Kiev 24/7/2010-TG MÊNH MANG BUỒN... Định mệnh nào xui khiến bước chân Anh gặp em một lần thủa đó ... Khi Xuân vừa đi qua đầu ngõ... Lời ru buồn theo gió...bay xa. Nhói buốt lòng...anh chợt nhận ra: Thời con gái kiêu sa... một thủa. Giờ lặng lẽ... ngồi bên bậc cửa, Hát ru con...mắt ứa lệ rưng... Quá khứ xưa... bỏ lại sau lưng. Dù bao lần...ngập ngừng thầm ước... Giá thời gian...phép mầu quay ngược. Niệm khúc buồn... con nước cuốn trôi... Và vầng trăng chẳng phải xẻ đôi. Còn nhịp ru vành nôi...anh hát. Cơn gió lành từ tay em quạt. Giấc mơ anh khao khát...mong chờ.... Kiev 24/7/2010-TG CÓ NHAU... Có nhau ...thơ ấm , dạ quen, Mấy ngày em vắng ...buồn len vào hồn... Trăng vàng in bóng cô thôn, Đêm dài dỗ giấc chập chờn...thực hư... Đang xuân mà ngỡ cuối thu Sầu riêng lẻ bóng...Thâm u mây chiều... Nhủ lòng...Đâu trẻ mà yêu... Có chăng... nhớ dải yếm điều...người dưng... Thủa xưa thường sánh bước chung, Vậy mà đôi lúc ngại ngùng...Lạ chưa!?! Chắc tại...cơn gió nghịch mùa... Tinh nghịch, bướng bỉnh...hay đùa chọc anh... Giận hờn một thoáng qua nhanh... Trách người vắng bóng... chòng chành...câu thơ... Đợi mong...biết đến bao giờ... Có nhau...trở lại giấc mơ thủa nào... Kiev 24/7/2010-TG THUYỀN CẬP BẾN... Vắng thuyền...bến đợi sẽ cô liêu... Bờ lau ngọn rũ...dáng tiêu điều... Không còn xao xác đùa cùng gió... Thoảng giọt buồn rơi... nhuộm tím chiều... Anh là bến đợi , em- thuyền trôi... Qua giông bão vẫn mặn mòi .. Tình nghĩa keo sơn...luôn hắn bó. Như kiếp con sam...chẳng tách rời... Tháng Bảy mùa Ngâu...lại vắng em. Mưa lòng anh ngập những nỗi niềm. Ngóng, đợi ,trách,hờn...bao cảm xúc... Xanh xao nỗi nhớ... giấc mơ đêm.... Bến vắng chiều nay...vẫn một người... Chống sào...mắt vọng ngóng xa xôi. Thu đã chớm sang...Lòng chớ lạnh. Con thuyền viễn xứ cập bến rồi.... Kiev 24/7/2010-TG CHẲNG SỢ... Người dưng...chẳng sợ hợp- tan... Chẳng lo vướng phải dây oan trái tình. Chẳng lo giông bão thình lình... Ba đào nổi sóng ghen mình...,lụy ta... Người dưng...như gió thoảng qua... Có chăng đọng lại sao sa mắt cười... Mặc ai trăng, gió lả lơi... Chẳng lo hờn trách tình vôi bạc mầu... Chẳng buồn ,hồn rã rời đau , Vô tư chẳng sợ mất nhau ...một ngày... Người dưng...ngẫm lại...hoá hay. Dẫu men nồng cũng chẳng say bao giờ... Thả hồn mơ mộng vào thơ Bổng bay vần điệu chẳng lo tỵ hiềm... Kiev 25/7/2010-TG LẶNG... Nhớ nhung... rồi cũng sẽ qua... Trách chi cơn gió ...mắt sa giọt buồn... Vắng...đâu riêng đó... cô đơn... Dối lòng, mưa nhạt...Ai hờn trách ai? Lối chung...sao bỗng chia hai Để cho con mắt ngóng dài...bóng xưa...? Mặt sông...nhẹ mái chèo khua. Vầng trăng vỡ vụn...Đổ thừa...người đi? Ngậm ngùi ...nhận lấy chia ly.. Mà sao đắng ngái...bờ mi hoen sầu... Hẹn xưa...nào dễ cởi đâu... Lời thề ngày đó...cỏ khâu chặt rồi... Thương ơi...đành nợ lại người... Giang sơn nặng gánh một đời...còn mang... Kiev 14/7/2010-TG Thầm Anh...đừng gửi... Lời yêu thương Mong nhớ... Giấu trong thơ để ngỏ Có được không...? Nghe tồi tội... Mãi bỏng cháy nhớ nhung... Lòng hoang hoải... Sợ... Lạnh lùng... Gió chướng... Thôi... Đừng...nhé...! Em cố tình ương bướng... Để yên lòng... Anh về với người yêu... Nẻo không nhau... Gió lạnh nỗi cô liêu... Triền sông quê... vắng những chiều hò hẹn... Anh...Về đi... Em hứa rồi... chẳng đến... Dối lòng mình... mà nghèn nghẹn xót xa... Kiev 14/7/2010-TG GIẬN THƯƠNG. Kết thân...bởi hiểu ngọn nguồn. Bỗng dưng ai ước... mưa tuôn sụt sùi...? Giao lưu...trao gửi niềm vui. Chắt chiu dành dụm ngọt bùi cho nhau... Giận mình...ngẫu hứng...không đâu... Thương câu thơ....ướt nỗi đau...Oan tình! Đành thôi...chẳng thể thanh minh. Sợ cơn gió chướng...thình lình tràn qua... "Trăm năm trong cõi người ta..."* Lời vàng ý ngọc chính là...Lặng im! Ngọc quí chẳng dễ kiếm tìm... Tri âm.., giông bão nhấn chìm...Dễ đâu? Kiev 15/7/2010-TG Than... Cuộc đời...dài ngắn..ai hay... Mà sao chỉ thấy đắng cay...muộn phiền? Thu mình...vỏ ốc... tự khuyên. May ra...mới có bình yên...một ngày? Kiev 15/7/2010-TG Ngày xưa mẹ dạy... Ngày xưa mẹ dạy:"Tam tòng... Tứ đức"*..., nề nếp gia phong giữ gìn... Ra đường... Ai liếc mắt nhìn... Buông lời mật ngọt...chớ tin thực lòng... Con gái...thì phải tinh thông. Cầm -kỳ -thi -hoạ,nữ công ...phải rành... Dịu dàng , chớ có chua chanh. Lấy chồng hay, dở....cũng đành sống chung... An phận...Khép lại nhớ mong. Đam mê...chôn chặt...tránh giông bão đời... Bao năm sống ở xứ người. Ăn sâu tiềm thức những lời mẹ...xưa... Dẫu bao ánh mắt đón đưa... Dối lòng...né tránh... đường mưa...Tự về... Trọn đạo hiếu..., lỗi lời thề. Một đời day dứt...tái tê...giọt buồn... Kiev 14/7/2010-TG Than... Cuộc đời...dài ngắn..ai hay... Mà sao chỉ thấy đắng cay...muộn phiền? Thu mình...vỏ ốc... tự khuyên. May ra...mới có bình yên...một ngày? Kiev 15/7/2010-TG Mãi còn tình thân... Với em...anh mãi tri âm. Hiểu nhau.. thôi nói thương thầm...làm chi... Tình xưa nghĩa cũ còn ghi... Đâu cần chờ đợi hoa si...mà trồng? Thơ em buồn...đượm nỗi lòng. Để anh vương ánh mắt mong...mỗi chiều... Đơn phương ôm lấy cô liêu Dẫu biết tự chuốc bao điều đắng cay. Chưa thu...đã thoảng heo may... Lời anh hờn tủi... buồn lay lắt buồn... Thôi đành chẳng vẹn vuông tròn Bởi không duyên phận ...nhưng còn tình thân. Kiev 18/7/2010-TG Đâu dễ đổi thay... Phải đâu thề hẹn tóc tơ... Chỉ là câu chữ...cho thơ cùng vần... Mà nghe vọng tiếng lòng ngân Đồng điệu...nhịp thở...tình thân giao hoà... Chung nhau cả nỗi buồn xa. Niềm vui chia xẻ...hai ta một lòng.. Bến đời...phiền..lắm bão giông. Thuỷ chung nhất dạ...đục trong...xá gì... Thong dong ta đối hoạ thi... Thú vui tao nhã...ai bì xưa nay...? Như là muối mặn, gừng cay ... Tri âm...đâu dễ đổi thay...theo mùa...? Kiev 19/7/2010-TG Chỉ mình anh... Chỉ mình anh thôi , dành yêu thương. Thao thức ru em những đêm trường Dỗ dành giấc ngủ ,ngày đông lạnh. Cho em vơi tủi, cảnh tha hương... Chỉ mình anh thôi luôn đợi chờ Khát khao mỗi ngày ngóng vần thơ. Lòng thấy trào dâng niềm hạnh phúc. Như thể gặp em , từ giấc mơ ! Chỉ mình anh thôi hiểu được em. Vụng về ,chân chất ...Ngại bon chen. Chẳng biết đong đưa lời mật ngọt. Nhường nhịn ,thứ tha...Vốn đã quen! Chỉ mình anh thôi biết giữ lời. Nâng niu ấp ủ trái tim côi. Sưởi ấm lòng em bằng ngọn lửa Chan chứa tình anh suốt cuộc đời! Kiev2010-TG NGỠ... Ngỡ rằng quá khứ ngủ rồi.... Khi duyên thắm lại ... bao lời yêu thương... Người xưa...trốn sợi tơ vương . Để cho tình ấy đượm hương nồng nàn... Âm thầm...Chịu cảnh ly tan. Nín câm hứng chịu tiếng oan...phụ tình... Dối lòng...chẳng nhớ bóng hình... Mà tim thổn thức...một mình biết thôi... Cuối trời mây trắng vẫn trôi. Tình người viễn xứ thiệt thòi ...Đắng cay! Xót xa bóng nguyệt ...Hao gầy Vỡ trên mặt nước...Loang đầy sông trăng... Lời thương ...như lưới bủa giăng... Xác xao nỗi nhớ...dùng dằng...chung đôi ... Sợ cơn giông kéo ngang trời Cuồng phong , thịnh nộ...lụy người, khổ ta... Kiev 13/7/2010-TG SỢ... Về sao chốn cũ mà mơ...? Dẫu vầng trăng... vẫn đợi chờ dòng sông. Sợ mưa, sợ bão ,sợ giông... Sợ chiều cả gió...thinh không lời buồn... Sợ lời im lặng...dỗi hờn. Sợ tình tha thiết...vùi chôn tim mình... Sợ bàn tay chạm... vô tình. Sợ lòng mềm yếu...môi xinh trao người... Sợ nghe ấm áp tiếng cười... Sợ ánh mắt ấy...cả đời khó quên... Sợ gần người...rượu ủ men... Sợ mình quá chén...say quên đường về... Sợ người nhắc lại lời thề... Sợ than thổi lửa... đam mê cháy bùng... Sợ mình tay nắm, đường chung... Lòng ai tan nát ... não nùng tiếng Ngâu. Kiev 13.7.2007-TG Nếu vắng xa em... Nếu vắng xa em...nắng nhạt hồng , Trời thôi xanh thẳm...giữa tầng không. Cơn gió thoảng qua...lời hiu hắt. Xao xác buồn rơi...Vỡ đầy sông... Nếu vắng xa em...trầu úa vàng Hoa cau vườn anh chẳng bay sang. Lẩn vào tóc mây...em hong nữa... Ngai ngái hương yêu ...mùa lỡ làng... Nếu vắng xa em...Mưa lòng rơi. Âm ấm bờ môi...vị mặn mòi... Giọt sầu khẽ lăn từ đáy mắt, Chảy ngược vào trong...Ngập tim côi... Nếu vắng xa em...anh có buồn? Một mình lặng lẽ ngắm hoàng hôn Đêm về trống trải...vầng trăng lạnh. Bàng bạc đổ nghiêng...Bóng cô thôn... Kiev 13/7/2010-TG Nếu vắng xa em... Nếu vắng xa em...nắng nhạt hồng , Trời thôi xanh thẳm...giữa tầng không. Cơn gió thoảng qua...lời hiu hắt. Xao xác buồn rơi...Vỡ đầy sông... Nếu vắng xa em...trầu úa vàng Hoa cau vườn anh chẳng bay sang. Lẩn vào tóc mây...em hong nữa... Ngai ngái hương yêu ...mùa lỡ làng... Nếu vắng xa em...Mưa lòng rơi. Âm ấm bờ môi...vị mặn mòi... Giọt sầu khẽ lăn từ đáy mắt, Chảy ngược vào trong...Ngập tim côi... Nếu vắng xa em...anh có buồn? Một mình lặng lẽ ngắm hoàng hôn Đêm về trống trải...vầng trăng lạnh. Bàng bạc đổ nghiêng...Bóng cô thôn... Kiev 13/7/2010-TG VU VƠ... Đường vào tim...chắc là xa. Tìm hoài chẳng thấy lối ra , lối vào... Quẩn quanh...nhớ cứ cồn cào. Giận , thương , yêu, ghét...biết sao bây giờ...? Nhiều khi ...lòng thấy vu vơ. Nhủ lòng ...chắc tại yêu thơ của người... Vương đâu ánh mắt nụ cười ... Cánh chim viễn xứ...mù khợi...nhớ gì...?!? Bao lần muốn... đốn cây si... Vì hoa chẳng nở...trách gì ...Mất em ... Nỗi buồn gậm nhấm tàn đêm Tơ lòng vương mãi...càng thêm...Nhớ người... Kiev 14/7/2010-TG CHỢT... Em giờ ngút ngát, xa xăm. Thân cò xa xứ...bao năm chẳng về... Giữ hộ anh...mãi nét quê: -Hương đồng gió nội...tóc thề...ngày xưa? Ngọc Lan thoang thoảng.., gió đưa... Đêm trăng nghiêng bóng sân chùa ...toả hương. Hình như mùi tóc còn vương. Buâng khuâng chợt nhớ , chợt thương một người... Kiev 14/7/2010-TG MÃI MÃI... Sẽ mãi trong ta đến trọn đời. Ngọn lửa ấm tình...dẫu xa xôi. Em chuốt sợi thương.Anh sợi nhớ... Dệt mộng ...trăng sao với đất trời... Chỉ mong đọng lại những nụ cười. Vần thơ chắp cánh...bổng bay thôi. Tình gừng muôn thủa...đâu phai nhạt. Nghĩa muối suốt đời ...vẫn mặn môi. Kiev 14/7/2010-TG KHUNG TRỜI TUỔI HOA Quá khứ... ngỡ đã chôn sâu ... Vụng về , khờ dại...tình đầu đã xa... Bao năm ...kỷ niệm nhạt nhoà... Ngờ đâu thức dậy...trong ta một chiều... Ngại ngần...thủa ấy chớm yêu... Áo tinh khôi...trắng...vô ưu...tuổi hồng. Thế rồi...vương ánh mắt trong. Rụt rè...cứ giữ trong lòng...vậy thôi... Hạ sang...phượng cháy vòm trời... Ve sầu tấu khúc thay lời biệt ly... Nén lòng...quên , để lo thi... Mỗi người một ngả...Mình đi ngược đường... Vẫn nguyên trong dạ... Lời thương. Mình chưa kịp ngỏ...mắt vương nỗi buồn... Tình đầu in đậm dấu son... Dẫu giờ người ấy...chồng con có rồi... Buâng khuâng nhìn áng mây trôi. Bài thơ gợi lại khoảng trời - tuổi hoa Kiev 14/7/2010-TG LỠ NHỊP CẦU DUYÊN... Giấc mơ chẳng trọn...bởi Ngâu... Tình mình chẳng đượm...Kiếp sau đáp đền... Nguyệt Lão chẳng se chỉ duyên. Em anh lỗi nhịp" thuyền quyên -anh hào"* Nhớ thương theo gió gửi trao. Từ anh em nhận dạt dào yêu thương... Tiếc rằng..chẳng thể chung đường, Để cho sầu nhớ cứ vương ngập lòng... Trang thơ để ngỏ đợi mong. Chẳng lời hờn trách...Em không sang nhà... Như bến...mãi đợi thuyền xa... Khăng khăng một dạ...thiết tha lặng thầm... Để rồi giữ mối tình câm. Ngại ngùng thư gửi xa xăm một người... Cám ơn anh...đến bên đời. Muộn màng...nhịp lỗi những lời trót thương... Kiev 08/7/2010-TG EM SẼ VỀ Em sẽ về, cho anh bớt ưu tư. Đêm bình yên..., Ngọt lời ru khe khẽ... Liễu bên thềm ... Gió thoảng nhẹ...Hờn ghen... Chẳng thế nào ... Mình lạc bước chân quen. Phố có đông Hay là buồn hoang vắng.... Em vẫn đến ... trong khoảng không...Tĩnh lặng. Nhẹ nhàng thôi... Như giọt nắng sau mưa... Vẫn biết rằng ... Lòng anh khoảng trống lùa... Ngày vắng em ... Lòng ngập mưa...u ám. Len lén sầu... Như trời thu ảm đạm. Tựa bến sông... Bờ lau xám hắt hiu... Em sẽ về... Anh sẽ hết cô liêu. Bởi em biết... Có một điều rất thực... Anh mong em... Đêm thao thức...Đợi chờ... Kiev 08/7/2010-TG Bến dừng. Anh người tinh tế , sâu sa... Lo em nông nổi...lỡ đà trượt chân... Nói ra...chợt thấy ngại ngần... Sợ cơn gió chướng...một lần ngang qua... Vô tình...ngăn cách hai ta. Để rồi hình bóng nhạt nhoà trong nhau... Sợ trầu chẳng thắm duyên cau. Thề nguyền xưa ấy ... bạc mầu phải không? Hoa nào chẳng có bướm ong... Đến đi bất chợt...bận lòng mà chi... Tình chưa thắm...sợ chia ly... Bỏ anh chơ chọi...Em đi...Sao đành? Dòng đời mang kẻ lữ hành Lênh đênh...giờ chọn bến anh để dừng... Kiev 11/7/2010-TG Uống cạn chén sầu Ánh trăng chênh chếch bên thềm Lời đắng uống cạn trong đêm cùng người. Nỗi buồn thánh thót tan rơi... Bao điều phân tỏ... ngoai nguôi dần dần.. Tha hương mệt mỏi đôi chân Gót son ngày ấy... bụi trần vương mang... Ngày xưa... thề ước lỡ làng Bây giờ nhắc lại em càng đớn đau... Một lần cất bước qua cầu. Nhớ thương xếp lại góc sầu trong tim... Mặc nỗi nhớ chẳng lặng im Cồn cào tha thiết đi tìm...dấu xưa... Tìm chi cay đắng xót chua Dấu yêu kỷ niệm như vừa hôm qua... Thời gian xa chẳng phôi pha Vẫn còn day dứt câu ca hôm nào Vẫn còn nhớ dải yếm đào Bắc cầu dẫn lối người vào làm quen.... Thôi nhắc chi nữa... tàn đêm Cám ơn người đến cùng em uống sầu... -TG- EM TRỞ LẠI Chức -Ngưu cách bởi Ngân Hà, Hai ta cách bởi nước Nga chẳng gần... Cầu Ô Thước nối sông Ngân. Cả năm mới có một lần gặp nhau... Còn mình cách nửa địa cầu. Đêm thao thức bởi hai đầu nhớ mong... Ước gì...liền núi ,liền sông. Cho anh gặp được cánh hồng xứ xa... Cánh hồng vương tuyết nước Nga. Tan thành sương đọng cánh hoa...tặng người. Sóng lòng sẽ lắng dịu thôi. Bão giông tan hết...xa xôi chẳng còn... Chiều về ngả bóng hoàng hôn. Không còn mây xám đỉnh non phủ mờ... Đêm về ...gối giấc ngủ mơ. Người xa nhẹ đến...tựa bờ vai anh... Kiev 11/7/2010-TG Anh về trong giấc mơ... Có những lúc chẳng giấu nổi buồn vương Khi chúng ta hai phương trời xa cách Em dòng sông...Gặp anh người lữ khách Dừng gót phiêu du...sau thử thách bao lần.... Có những lúc sao chợt thấy ngại ngần... Câu thơ gửi mà lòng ngân tiếng vọng Anh gần đấy mà xa xôi ảo mộng Thực trong thơ...lại xa cách giữa đời... Có những lúc lòng trống vắng đơn côi Anh nhẹ đến với những lời thủ thỉ... Hát ru em khúc hát vượt hải lý Vạn dặm xa, đến em những ngày đông... Có những lúc em đã tự hỏi lòng Cảm xúc ấy biết gọi tên sao nhỉ? Có phải chăng hương tình yêu thi vị... Anh đã về từ trong giấc mơ em...? -TG- HẾT CÔ ĐƠN Có anh về thôi chấm hết cô đơn Gió đơn lạnh ngừng thổi qua hồn Đêm hờn ghen khát thèm hạnh phúc. Trong vòng tay ngọt lịm nụ hôn... TG Em đã trở lại... Em bận suốt cả tuần nay. Chẳng vào thăm anh được mỗi ngày Biết anh chờ đợi , lòng trống trải Nên vừa rảnh rỗi ,em đến ngay... Anh sợ em buồn nên đùa thôi Chứ bao giờ ghen với mọi người. Trong vườn thi quán bạn hữu cả. Đối họa-giao lưu anh hiểu rồi... Nào phải bướm ong ghẹo trêu hoa... Chủ phải đón khách đến thăm nhà, Tri ân đáp lễ thịnh tình ấy ... Bằng bài thơ họa ,khách gửi qua... Còn hai chúng mình...dẫu tình thơ Cũng vẫn thủy chung ,vẫn đợi chờ. Bao giờ sông Thương cạn khô nước. Thuyền tình cập bến khỏi mộng mơ! ANH VẪN CHỜ Em đi từ độ lá vàng rơi Trời chuyển sang thu..,vắng bóng người. Đếm bước thời gian...Em đâu biết... Anh vẫn ngóng chờ...chẳng ngoai nguôi... Thương Giang TÌNH CÁCH XA Biết rằng hoa đã úa tàn Hương đâu còn đượm nồng nàn như xưa... Biết rằng cau đã lỡ mùa... Duyên em trái đắng , trái chua trên cành Chưa chín mà chẳng còn xanh. Ương ương , dở dở ...khổ anh một đời... Anh chờ đợi... cánh hồng rơi... Em người viễn khách... cuối trời tha hương... Hút xa...xứ sở bạch dương. Nửa đời nặng nỗi nhớ thương...quê nhà... Nợ anh một mảnh trăng ngà. Bao giờ ghép được...cho ta vẹn tròn...? Chiều xa... lảng bảng hoàng hôn. Có người xa xứ mắt buồn...nhớ quê. Ngặt vì cách trở sơn khê... Trăng tròn rồi khuyết...có về được đâu...? Bây giờ lại đến mùa Ngâu... Chạnh lòng thương chuyện Chức-Ngưu...giống mình... Một đời xa mặt cách hình Trái tim thầm khóc .. ,mối tình cách xa... Kiev 4/7/2010-TG BÌNH YÊN Cho em cuộc sống thanh bình. Mỗi sớm thức dậy , bên mình...có anh... Muộn phiền nào cũng qua nhanh. Ngắm trời thơ mộng ...trong lành ban mai... Vườn thơm thoảng nhẹ hương nhài. Hoa cau ngan ngát...xứ Đoài mộng mơ... Anh ngồi đan nhạc chuốt thơ. Dệt áo hạnh phúc ...bây giờ trao em... Không còn cay đắng nỗi niềm. Tiêu tan khắc khoải bao đêm tủi sầu... Anh ru ...cho giấc ngủ sâu. Tan cơn mộng mị ...gối đầu trên tay.. Bồng bềnh như chốn cung mây Ngọt nào , sâu lắng , nồng say men tình... Cho em cuộc sống lung linh, Trong mơ rất thực...Bóng hình hai ta... Kiev 4/7/2010-TG Khối người mơ... Em mừng vì anh hết ai bi Gác chuyện buồn vương...Sầu ích gì? Quyết lật cuộc đời sang trang mới. Cho lòng thanh thản đối hoạ thi... Chẳng màng chuyện đời...chốn bể dâu. Dại gì tự thân chuốc lấy sầu...? Đổi đời...nên đoạn tuyệt tất cả... Chỉ lưu ân tình đẹp ngàn sau. Rảnh rỗi ,lang thang bầu rượu - thơ. Nếu gặp bạn hiền...ngồi đánh cờ... Giao lưu , học hỏi...khinh nghiệm quí. Sảng khoái tinh thần...khối người mơ... Kiev 4/7/2010-TG ĐỌNG LẠI Bao giờ mới hết chia xa. Cho tình Ngưu -Chức một nhà đoàn viên...? Bến sông gặp lại con thuyền, Mảnh trăng ghép lại thề nguyền ...hôm nao? Bao giờ mới hết chênh chao, Sóng lòng dâng những khát khao...đợi chờ... Hương xưa đọng cánh hồng khô. Giấc mơ thành thực...lời thơ hết sầu...? Nửa vòng trái đất xa nhau, Bốn mùa giăng mãi cơn Ngâu trong lòng. Một chờ , hai đợi , ba mong... Em về sum họp trong vòng tay anh... Trái chua chín ngọt đầu cành... Và nhà bên ấy treo mành kết hoa... Anh thầm mơ bóng...người xa , Trở về đoàn tụ một nhà...Trúc -Mai... Hoa khô thắm lại hình hài. Hương thơm đọng lại tóc dài...nhẹ bay... Dịu dàng tay nắm bàn tay... Bên nhau quên hết tháng ngày đợi mong. Kiev 4/7/2010-TG Đọc thơ anh Đọc bài thơ anh viết thật là buồn Ngắm mây chiều lảng bảng tím hoàng hôn Đàn cò trắng trên đồng quê sải cánh Cuối hạ rồi...và tháng Ngâu...mưa tuôn... Sen hồng nghiêng in mặt nước gương soi Nhẩn nha đến nhàn nhã...Lục bình trôi... Khóm tre uốn cong mình theo tiếng sáo... Cuối hạ rồi ,bàng chuyển sắc đỏ...Rơi... Anh gửi cả cảnh sắc quê vào đây... Nỗi nhớ quê trong em lại dâng đầy Cuối hạ rồi ,em vẫn chưa về được, Anh có còn đợi người viễn khách này...? Xin đừng nhắc chuyện Ô Thước bắc cầu Mỗi năm tháng Bảy mới gặp nhau Chuyện tình buồn Ngưu Lang - Chức Nữ Yêu thương trắc trở để nỗi lòng đau... Em chẳng về...sợ tháng Bảy mưa Ngâu Đợi mùa thu những ngầy đầu tháng Chín Khi mùi hoa sữa về đêm ngọt lịm Hoa cơm nguội vàng...vương nhẹ thơ anh... Thương Giang BUÂNG KHUÂNG Ve sầu tấu khúc biệt ly Hạ về gợi nhớ mùa thi qua rồi. Trống trường giục giã .... bồi hồi. Sân trường in bóng một thời học sinh.... Áo dài khoe sắc nguyên trinh. Ngày xanh lưu bút ân tình không phai... Lá me vương mái tóc dài Phượng hồng ép vở tặng ai một thời... Bảng đen phấn trắng bồi hồi. Bàn ghế trống trải...chỗ ngồi còn đây... Đâu rồi hình bóng cô, thầy... Ai còn ai mất ...những ngày mình xa...? Bạn bè chia bảy chia ba Đến ngày họp lớp...mình ta không về... Xứ người không có tiếng ve. Vòm trời phượng nở gọi hè...cũng không.... Bạch dương...mềm mại uốn cong. Buâng khuâng ai thả nhớ mong...Hạ về... Kiev 06/7/2010-TG Nhớ mong... Bao giờ mới hết ngẩn ngơ. Bao giờ mới hết đợi chờ, nhớ mong...? Còn thương ... còn đỏ mắt trông. Còn nghe mưa đổ trong lòng...lúc xa... Tóc mềm vương gối lụa là. Hương còn đọng lại..., dễ mà quên đâu...? Cuộc tình thắm ,cuộc tình Ngâu ... Khác nhau cung bậc vui- sầu, hợp -tan... Trót quen dịu ngọt , nồng nàn. Dỗi hờn , nũng nịu...giờ lan tím buồn... Dỗ dành một giấc mơ son. Mầm khuya thao thức...nghe hồn chơi vơi... Song thưa trăng lặn mất rồi.. Sao người nơi ấy khôn nguôi đợi chờ... Bao giờ mới hết tơ vò … Để em trả được giấc mơ cho người...? Kiev 06/07/2010-TG CÒN VƯƠNG LẠI... Còn vương lại đâu đây, Nồng nàn mùi hương tóc Và lược tay ngà ngọc , Em lùa , chải nhẹ nhàng ... Đã bao mùa trăng vàng, Cứ tròn rồi lại khuyết ... Vườn ai vẫn tinh khiết Mùi hoa bưởi tỏa bay... Kỷ niệm vẫn còn đây Chuyến xe thì xa mãi... Biết bao giờ trở lại Đêm hạ huyền...người ơi...? Để anh vớt sao rơi, Tặng em gài mái tóc... Gió hờn ghen hằn học. Lùa thổi mãi không thôi... Bao năm ở xứ người. Không gội đầu hoa bưởi. Nhưng vương mãi hồn anh Tóc em - Hương đồng nội ... Kiev 08/7/2010-TG Thuyền xa... Dời bến ,xa hút bóng quê. Thuyền theo con nước...mải mê xa bờ… Chợt nghe vẳng tiếng mong chờ Giật mình …xa quá ..bao giờ về đây…? -TG- Tựa giấc chiêm bao.. Anh dành riêng một khoảng trời Vẹn nguyên , trong trẻo...gửi người viễn phương. Dẫu rằng hư ảo khói sương Mà sao dệt nhớ ,giăng thương...Mỗi ngày. Dịu dàng ấm áp vòng tay. Nụ cười , ánh mắt đắm say trao rồi... Bùa anh...dành tặng một người. Để giờ nỗi nhớ sinh sôi...tăng dần... Trái tim vẫn rộn rã khúc ngân. Rung trong lồng ngực thanh tân thủa nào... Tình em tựa giấc chiêm bao Ngọt ngào như khúc ca dao quê nhà... Ấm lòng nhau...giấc mơ hoa. Gối mềm dỗ giấc lụa là...Ngủ say.. Mộng xưa đọng lại mi gầy. Cho em tất cả tháng ngày của anh... Kiev 03/7/2010-TG Đừng hoài nghi Lời anh như tựa khúc dân ca. Nhẹ nhàng sâu lắng...thiết tha...đượm buồn... Đường xưa lối cũ vẫn còn. Làm sao chớp bể mưa nguồn về đây? Vẫn còn hơi ấm vòng tay. Anh trao em trọn...đắm say tình nồng... Bận lòng chi....thoảng thinh không Vài cơn gió lạ...ruổi rong vườn chiều....? Lối xưa nhuộm tím lời yêu Cớ gì em để cô liêu...cho người? Vườn hoang còn níu tiếng cười. Giọt thương còn mãi trong lời ru anh... Vắng em, sầu nảy mầm nhanh... Chỉ cơn gió nhẹ...chòng chành thuyền chao.... Mưa nghiêng....giọt nhớ xanh xao. Vẹn nguyên kỷ niệm ...lẽ nào nhạt hương? Kiev 8/7/2010-TG
|