Xa      
  Bỏ lại hết... ta tìm về chốn cũ   
  Thuở xưa yêu, như chưa từng có người   
  Con dã tràng và lâu đài cát   
  Có điều gì, giờ... cũng xa xôi...      
  Bỏ lại hết, đường quen yêu dấu   
  Vệt môi thơm lầm lỡ một thời   
  Cả ánh nhìn em ngày ngây dại   
  Cũng giật mình thoảng phút chơi vơi      
  Bỏ lại nhé ta thành kẻ xa lạ   
  Với đan xen những thật giả cuộc đời   
  Bàn tay ngoan, có bao giờ chạm lại   
  Ừ... em về, thôi... chót lưỡi đầu môi...      
  lanh.ktq           
   
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2014 07:21:45 bởi lanh.ktq >