Trăng Say Rượu Tình Bóng nguyệt chen hoa lén đợi chờ Rót trăng đầy cốc tỏa huyền mơ Thả hồn lơ lững theo rượu chát Phủ dáng thân thương siết biển mờ Cạnh núi Bồng lai cười với gió Bên đồi hoang dã ẩn vào thơ Đó đây thoang thoảng mùi hương chín Cạn chén tình ai say bất ngờ Đoạn Trường
Yêu Anh Thời @
Yêu bởi anh không quản ngại chờ
Chìu em thơ thẩn lại hay mơ
Ngồi kề vỉa phố đêm khuya lắt
Đứng đợi ngoài hiên buổi sáng mờ
Khéo nịnh dịu dàng nâng phím nhạc
Lấy lòng tình tứ viết bài thơ
Anh nghèo em lại mê...điên thật!
Mới biết ai hay được chữ ngờ
C Pham
Bến nước
Dõi bóng thời gian mỏi mắt chờ
Như thuyền vẫn đợi bến tình mơ
Người đi năm tháng cung đàn lỡ
Kẻ ở thâu canh ngấn lệ mờ
Gối chiếc đơn phòng vương ý nhạc
Trăng ngà nửa mảnh chiếu hồn thơ
Cây da chốn cũ ngàn lưu luyến
Lỗi nhịp yêu đương chuyện khó ngờ
Vancali 7.27.10
NHỚ AI!
Tình giữa thinh không mãi ngóng chờ
Hoàng hôn nhuộm tím cả hồn mơ
Mây trôi lơ lửng sương rơi lạnh
Gió thổi vi vu khói tỏa mờ
Chợt nhớ người yêu buông tiếng hát
Chạnh thương tình cũ viết dòng thơ
Thủy chung một dạ không thay đổi
Biền biệt nơi xa có biết, ngờ!
Thanh Huy Giết chet đời nhau thiệt chẳng ngờ
một bóng người đi một bóng chờ
một người không tỉnh kẻ như mơ
mãnh trăng chia nửa đâu còn sáng
đèn phố còn nguyên cũng phải mờ
lệ rớt trong mưa hòa tiếng nhạc
hồn sa trên đá xướng lời thơ
bởi ai có biết khi xa cách
giết chết đời nhau thiệt chẳng ngờ
hoắchương
TRĂNG XA
Nửa Trăng xa biệt còn chi chờ Lẩn khuất tình thơ không trọn mơ Mây phủ màn đen Trăng chẳng sáng Sao non leo lét mưa giăng mờ Giọt sương oà lệ rơi tan tác Lã chã mi sầu mặn nhịp thơ Cách biệt thiên thu tình mộng vỡ Chia lìa vạn dặm có ai ngờ Đỗ Hoàng Quân Vọng Phu
Dõi bóng người đi mãi đứng chờ
Ngàn năm sừng sững đợi trong mơ
Sa trường sương tủ chinh nhân khuất
Biên ải mây che khói tỏa mờ
Ruột thắt thương đời đang tuổi trẻ
Lòng đau cám cảnh bế con thơ
Chiều tàn nắng nhạt thân cô lẻ
Hóa đá bên non mấy kẻ ngờ
Chu Hà
Đêm Trăng
Trăng lặn đáy ly dấu bóng chờ
Đêm nồng hương ngát vẻ như mơ
Non cao mấy chặng sương mây tạnh
Đường vắng bao xa gió bụi mờ
Bên giếng đong vàng cô gánh nước
Ngoài hiên vẽ cảnh chú làm thơ
Hằng Nga đã hẹn đêm nay tới
Chạm chén chung môi thật chẳng ngờ!
Thursday, July 29, 2010
Đuyên Hồng
Gió Đưa Trăng Về
Lặng lẽ triền non gió nguyện chờ
Kịp đưa dáng nguyệt xuống thuyền mơ
Chở tình cô lữ qua sông mới
Kết mối tơ duyên ngự bến mờ
Muôn ánh sao đêm làm áo cưới
Dặm cây liễu mượt gói vòng thơ
Trời xinh che lộng nghinh nàng đến
Ánh mắt kiêu sa khỏi phải ngờ
Đoạn Trường