Vịnh Thị Kính
Một nỗi oan ngất trời
Trời xanh thăm thẳm ngỏ cùng ai
Trách chàng khờ Thiện Sỹ
Vàng trong tay để rơi
Vận may
Ai bảo Thị Kính chung tình
Chả qua là vì nàng ngốc
Ôm mối hận chỉ biết khóc
Chìm vào tai ách dương gian.
Thiện Sĩ mà còn vương mang
Chắc là suốt đời nhàm chán.
Thiện Sĩ vóc cao, áo dài
Nghênh ngang cũng chẳng bằng ai
Cái TÌNH méo tròn chả biết
Hiếu nghĩa chẳng thoả lòng trai.
Thị Kính mà còn nâng giấc
Thì vóc ngọc cũng phí hoài...
...
Thế nên thiện đừng thiện quá
Thành Bụt, chỉ ăn oản hoài.
Nhặt lấy tiếng cười óng ả
Thị Màu một chút, chết ai??
13.5