Trích đoạn: Lụa trắng
Thương nhớ - mùa Ngâu
Giấu nỗi nhớ mong vào mái tóc
tóc ngày một rụng rơi
Tóc ít dầu, đâu phải vơi nỗi nhớ...
Giấu niềm vui vào trong cách trở
Phút tương phùng òa vỡ trận mưa Ngâu
Mưa tối trời, có thấy vui đâu...
Thế nào là thương nhớ nhau
Khi cận kề và khi xa cách
Những nhịp cầu vô hình, vô ảnh
Ô Thước đâu rồi, có mang đến nhân gian?!
Huyền thoại xưa, bao giờ thôi nhắc nhở
Mỗi mùa về, niềm thương nhớ dội lên
Dù bạc mái đầu, hay dù vẫn hoa niên
Ai cũng ước, trong tim còn thương nhớ.
28.8
Cần một chiếc cầu
Tháng bảy năm nay
mưa nhiều
Nước ngập khắp nơi
Có phải Chức Nữ buồn
khóc nhiều hơn năm trước?
Vợ chồng Ngâu buồn
cả trần gian biết được
Còn em buồn
nước mắt chảy vào trong
Lệ khô rồi
nỗi đau xé nát lòng
Em vẫn mong từ anh
một lời an ủi...
Chúng mình không có gì
dẫn lối
Nào mong chuyện của
thần tiên
Cầu Ô Thước nối liền
nỗi nhớ liên miên
Hai nỗi lòng
cứ nghẹn ngào
cất giấu
Cả hai đều tự hỏi
vì sao
Chỉ một chút thôi
là đến được
với nhau...
K.N