TÌNH MÃI CÒN XANH
Nếu biển mà xanh trời mãi xanh
Mây về làm bóng một vườn chanh
Cho hoa thêm nụ tươi màu lá
kết quả thu sang nặng trĩu cành.
Nhẩm tính làm chi một cuộc đời
Tháng ngày trôi nổi thế mà thôi
Hè qua thu lại mùa đông đến
Trời đất bốn mùa cứ thế trôi.
Nếu phải duyên nhau ta sẽ về
Nặng tình duyên nợ kiếp phu thê
Đắp bù cho cả tình đã mất
Con cháu cùng vui cảnh đề huề.
Tình dẫu xa xăm cách nẻo phương
Vẫn là một chốn ấy quê hương
Người nam,kẻ bắc xa lắm lắm
Nhưng chẳng xa đâu một đoạn trường.
Tình mình như sóng chốn xa khơi
Biển cứ reo vui sóng cứ cười
Cơn gió thu dạt dào với biển
Biển ồn ào sóng mãi chơi vơi !
Q/L
Ngày 20/05/2010.
Lang thang suốt kiếp con người,
biết tìm đâu được nụ cười, người ôi!
Dòng đời cứ lửng lơ trôi,
Trái tim hoá đá, hoá vôi, còn gì?
Quẩn quanh với chữ chia ly,
Loay hoay với những sầu bi đời mình,
Dở dang với những đoạn tình,
Đắng cay với những bóng hình trong tim.
Long đong bảy nổi ba chìm,
Ước mơ hạnh phúc trong chiêm bao buồn.
Liệu người có hiểu cơn nguồn,
Để cùng chia sẻ vô thường, người ơi!
25/05/2010