TRẢ VAY
Anh thèm nghe một tiếng - ừ...
Từ trong sâu thẳm riêng tư thôi mà.
Dọc đời ngập những xông pha
Dẫu rằng chưa phải bôn ba xứ người.
Kể từ nhìn thấy mặt trời
Đến giờ chưa gặp một người như em
Rất mạnh mẽ, rất dịu hiền
Trong chát mặn vẫn pha thêm ngọt ngào,
Rẽ mây, cưỡi sóng ồn ào
Nhẹ như trong mộng lọt vào mắt anh
Ơi người em của biển xanh
Lạc đại ngàn chợt hoá thành nàng tiên.
Chứa chan ánh mắt dịu hiền
Trao cho anh khoảnh lặng yên diệu kỳ.
Trái tim thao thức thầm thì
Cảm ơn nhé, anh sẽ ghi vào lòng.
Đêm gió lạnh lọt qua song
Trong ta có cả dòng sông mơ màng.
Hẹn ai lỡ bước sang ngang
Gióng lên tiếng gọi thênh thang đò chiều.
Và rồi nghe nửa lời yêu
Đã như hun nóng ngàn điều mộng mơ.
Vậy là dư chút hững hờ
Tiếng (ừ) thôi hãy còn chờ bấy nay.
Trong yêu thương vẫn trả vay
Anh (ừ) nhiều quá - Lúc này đợi em!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2010 10:29:40 bởi trần như chuyên >