Tặng người trong cuộc, nhân chuyến thăm bác)
Những tưởng độ rày bác ngủ không
Nào hay phượng chạ nức loan phòng
Người trông dáng bướm tai bừng tía
Kẻ ngắm hình ong mặt ửng hồng
Nghiên nọ càng ngày thêm lộng lẫy
Bút này mỗi lúc một thong dong
Bóng câu thấm thoắt càng thôi thúc
Khúc nhạc chiều xuân rộn tiếng lòng
CHÍ TRUNG, Saigon 17/03/04
TRÁI GIÓ THUYỀN XUÂN
(họa Khúc Nhạc Chiều Xuân của Chi Trung)
Tuy còn ngon sức hãy còn không
Phượng mộng loan mơ lại cách phòng
Duyên nợ chưa nên duyên ngậm đắng
Phấn hương vừa đượm phấn phai hồng
Tinh xuân khuê các toan dừng bước
Lửa hạ sông hồ bắt ruổi dong
Nỗi nhớ đem theo thương gửi lại
Thuyền đi trái gió cũng cam lòng.
VNN (Saigon 18/03/04)
_____________________________
chợt ghé thôn đông, chợt xóm đoài
đi về thắm thoắt tựa đưa thoi
thoi đưa ví vẫn còn thêm nữa
thì vẫn còn thơ thẩn cợt cười.
Lá chờ rơi
HỌA VÂN
Trên trời dưới đất giữa là không.
Từ lúc có ta đã dự phòng.
"Thái cực hỗn mang ": Tình đã luyện.
"Càn khôn" ổn định : Thắm duyên hồng.
Ta, em phối hợp " Âm Dương " chuyển.
Duyên, nợ trao duyên " Bát Quái " dong.
Sinh hóa, hóa sinh muôn vạn vật.
Chúng mình số định kết tơ lòng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2005 09:11:58 bởi Tran Manh hung >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng