Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: NGÀN NĂM THƯƠNG HOÀI MỘT BÓNG NGƯỜI THÔI
-
18.11.2006 07:58:34
Thương trao người yêu dấu XIN ĐỪNG HỎI Tình chỉ đẹp khi trái tim rung động. Tình lên ngôi dù một thoáng qua thôi. Anh yêu em trong khoé mắt chiêu mời . Để bắt gặp nỗi nhớ nhung chợt đến. Em là ai từ muôn năm phiến diện. Em là ai ẩn kín ở phương nào Em là ai, là... là ai?... chả biết. Cột hồn anh đến hụt hẫng lao đao. Tim tung vỡ muôn triệu lần mảnh nhỏ. Mỗi mảnh tim mang dấu ấn tình yêu. Kết thành hoa giăng kín dáng yêu kiều Để ngất lịm , để nghe tình thổn thức. Tình yêu ơi phút thần tiên nhập cuộc. Cõi mơ màng huyền ảo ghé nơi đây! Cõi bâng khuân đã đắm ngập hồn say. Cõi lãng mạn của mối tình ...ngây ngất Anh yêu em bởi vì anh... không hiểu. Trái tim mình bắt anh nói - em yêu. Anh yêu em chẳng phải nét diễm kiều. Mà vẻ đẹp duyên ngầm anh bắt gặp. Em tuyệt trần trong tình anh tha thiết. Dù một giây ánh mắt thoáng trao nhau. Dù một giây tình chớm nở ngọt ngào. Em tuyệt diệu anh yêu em từ đấy. Đừng hỏi anh... đừng so đo tìm kiếm. Hãy lắng nghe tiếng hát của tình yêu Trần Mạnh Hùng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2007 05:27:46 bởi Viet duong nhan >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
BĂNG NGUYỆT
-
Số bài
:
6789
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2003
|
RE: NGÀN NĂM THƯƠNG HOÀI MỘT BÓNG NGƯỜI THÔI
-
18.11.2006 13:30:21
Í da... post rùi post nữa.........xoá nghe anh Đừng hỏi anh... đừng so đo tìm kiếm. Hãy lắng nghe tiếng hát của tình yêu Trần Mạnh Hùng Buổi sáng Sài Thành Buổi sáng Sài thành có gì lạ không anh?! Người và xe đùn đẩy nhanh tiếp nối Chẳng còn lá me ngày xưa rơi đầy lối Chỉ còi xe và bụi khói hơi nhiều. Trời Sài Thành có làm nổi nhớ ngã xiêu Của một thời anh dắt dìu kỉ niệm Những hoàng hôn có một chân trời tím Anh đắm chìm vào hạnh phúc điểm tô! Buổi sáng Sài Thành mọi ngưòi xô đổ Bước qua nhau với khắc khổ đời thường Góc phố nào còn khắc mộng vấn vương Để tìm thấy một tình thương....vội vã..!
Mỗi trái tim có một lối về Thôi cứ như mây kề nước biển Chỉ một thời dành cho dâng hiến Còn lại là những chuyến chơi rong Ai cố dành bẻ nửa số 0 Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi Bước chân trần đạp lên đá sỏi Để đôi ta chấp vá nổi trời.. ( trich Nguoi tinh hu
|
|
BĂNG NGUYỆT
-
Số bài
:
6789
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2003
|
RE: NGÀN NĂM THƯƠNG HOÀI MỘT BÓNG NGƯỜI THÔI
-
18.11.2006 18:16:30
hihi anh phải nói là anh edit lại chứ.. em đâu bít đâu nên del..:p
Mỗi trái tim có một lối về Thôi cứ như mây kề nước biển Chỉ một thời dành cho dâng hiến Còn lại là những chuyến chơi rong Ai cố dành bẻ nửa số 0 Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi Bước chân trần đạp lên đá sỏi Để đôi ta chấp vá nổi trời.. ( trich Nguoi tinh hu
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
17.01.2007 00:52:39
LẶNG THINH Em gởi đến anh một tấm hình Yêu thương tràn ngập giấc mơ xinh. Em yêu biết nói gì thêm nữa. Đắm đuối... ngẩn ngơ...lặng lặng thinh Trần Mạnh Hùng
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
17.01.2007 02:03:56
VỠ OÀ Em gởi tặng anh một lẳng hoa. Yêu thương tràn ngập giấc mơ hoa. Em yêu biết nói gì thêm nữa. Hạnh phúc trào dâng đã vỡ òa Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2007 02:05:42 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
17.01.2007 05:38:49
LẶNG THINH Em đã trao anh tấm thịnh tình Hẹn rằng trong kiếp sống lai sinh Em yêu biết nói gì thêm nữa. Chua sót tận cùng đến lặng thinh TMH
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
18.01.2007 00:54:56
Kính Mời MUÔN THUỞ 1 Người yêu ơi! Nhớ nhung muôn thuở Thuở học trò chân sáo thấp cao Thuở dại khờ hương thơm má phấn Thuở trinh nguyên ngọt lịm môi đào Thuở hồn nhiên đắm say chưa trọn... Thuở mộng mơ ngây ngất ước ao... Thuở hẹn hò tình yêu chợt đến Thuở thương em cuống quýt xanh xao Trần Mạnh Hùng MUÔN THUỞ 2 "Người yêu ơi ! Nhớ nhung muôn thuở." Ánh mắt nào đưa đón, đón đưa. Làn tóc nào đan dài nỗi nhớ. Bờ môi nào kết nụ ươm mơ. Vòng tay nào chắt chiu ân ái. Lời nói nào chia xẻ lẳng lơ. Anh nhớ em xoay tròn khép kín. Anh yêu em quay quắt bơ phờ. Trần Mạnh Hùng 1-2007 MUÔN THUỞ 3 " Thuở hoc trò chân sáo thấp cao." Tung tăng đuổi bắt lá vàng chao. Vờn quanh gót ngọc vương màu nắng. Bám nhẹ tóc mây óng ánh sao. Trong vắt bầu trời - trong mắt biếc. Mộng còn bỏ ngõ - mộng chưa trao Giọng cười rạng vỡ không vương vấn. Sảng khoái lòng riêng vị ngọt ngào TMH MUÔN THUỞ 4 “Thuở dại khờ hương thơm má phấm” Trăng còn e ấp chớm mười ba Áo dài ngượng nghịu theo ô nhảy. Sách vở hồn nhiên ép bướm hoa Tóc búp bê bay mùi mực tím Mắt bồ câu đậm nhớ hàng qùa Tan trường những buổi chiều bên phố Có kẻ nối theo, nối thiết tha 1-2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 23:58:46 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
18.01.2007 01:00:20
NHỚ NGÀN NĂM Nhớ em hơi thở thơm ngon ngọt. Nhớ giọt mồ hôi quyện tóc mềm. Nhớ ngón tay hồng dài tháp bút. Nhớ vòng tay xiết chặt hồn nhiên Nhớ khi nũng nịu môi cong cớn Nhớ lúc nồng nàn mắt bốc lên Nhớ giọng sũng mềm nguồn hạnh phúc Nhớ em … trong nỗi nhớ triền miên Trần Mạnh Hùng 1-2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2007 01:53:22 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
18.01.2007 01:23:19
Xuân Về Gió mát mừng Xuân nắng tỏa đầy Ong bay bướm lượn gốc hòang mai Trẻ già hớn hở ra xem lộc Chủ khách hân hoan chúc phát tài Viễn xứ bạn bè ôn quá khứ Cố hương thân hữu mộng tương lai Tết về đây đó vui và nhớ Ngày tháng xa quê chợt thấy dài Nguyên Đỗ. Hoạ THƯƠNG CHÚC Nỗi nhớ mênh mông, nỗi nhớ đầy Gởi người câu chúc với cành mai Trăm năm hạnh phúc trong tươi, trẻ. Vạn thuở an khang trọn lộc, tài. Trân quý mối tình xin khép kín Thiết tha yêu dấu hẹn sinh lai Yêu người thầm nguyện xin phù hộ Thương chúc người vui giấc mộng dài Trần Mạnh Hùng
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
18.01.2007 01:51:47
CÕI MỘNG Thức giấc nửa đêm mông mị đầy. Thật hư nào biết chuyện ngày mai. Ai mang con sáo lăm le thả Ai lỡ đò ngang hớn hở may Em hứa thật nhiều nên chả nhớ. Anh mong hạnh phúc được trùng lai Tình yêu vạn nhất không như ý Xin gởi cho nhau tiếng thở dài Tình yêu vạn nhất không như ý Xin gởi cho nhau tiếng thở dài. Xin giữ tươi xanh tình bạn hữu Xin đừng bôi bạc chốn trần ai Xin trao lời nhắn trong tâm tưởng Cũng đủ đau thương đến trọn đời Xin gởi đến em lời cảm tạ Ngàn năm trong cõi mộng thiên thai TMH
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Nguyen Thi An Giang
-
Số bài
:
1327
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.02.2006
- Nơi: Nghe An Giang nói- "Khúc Tình Ca"
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
20.01.2007 08:44:49
SINH NHẬT Bé ơi vội đi đâu Kẻo vấp dây ngã nhào. Lại đây anh phủi bụi Trầy một tí - ối dào Đi đâu mà bé vội Nhớ thuở học chung trường. Bé ngày nào cũng thế Bắt anh chờ cuối đường. Thuở ngày xưa đi học Anh yêu dáng học trò. Bé ôm cặp ngang ngực Nhảy chân sáo lò cò. Một năm học đã qua Tuổi bé vừa mười ba Tóc cột cao đuôi ngựa Cho tình anh đậm đà Thời gian qua mười sáu Bé tựa như trăng rằm Bao nhiêu người đeo đuổi Đánh tiếng hỏi trăm năm Tháng tới tròn mười bảy Mừng sinh nhật tuổi hồng Trong áo dài tha thướt Bé rạng rỡ tươi trong Hôm nay bé đi đâu Với dáng điệu nao nao Bé quên lời anh hẹn Gặp anh chẳng hỏi chào Ta yêu bé nghìn sau Trong say đắm tình đầu Yêu em như biển rộng Sao bé vội quên mau Anh thư sinh tay trắng Không sự nghiệp lêu bêu Yêu bé là chuốc khổ Tình muôn thuở ngọt ngào Bé quên thật rồi sao Lá thư tình muôn màu Những hẹn thề thân ái Những câu chuyện bên nhau. Tháng tới ngày sinh nhật Cũng là lễ đính hôn Bé vội vàng cũng phải Anh một cõi cô đơn Chúc mừng em sinh nhật Trong hạnh phúc tột cùng Chúc mừng em sinh nhật Nghìn lời chúc thân thương TMH GIÀN HOA NỞ Ít ai nhìn thấy hoa Tim khi nụ Cánh hoa buồn rơi vỡ ngập lối đi Hoa tím lặng im, muốn nói điều gì Vương vương bước cuốn hồn thi sỹ. Cánh hoa rơi nghiêng nghiêng hình giọt lệ Như giọt đàn trong tình khúc si mê Hoa mới vậy hay từ xưa đã thế Gió phiêu du, khe khẽ kẻo hoa tàn. Giàn hoa nở trước hiên tràn bỡ ngỡ Hạ, Thu, Đông, dang dở ngóng Xuân về Nóng lạnh vẫn dãi mình mong để Mãi muôn đời tri kỷ với Tình Thơ. Đánh thức lòng, ấp ủ mộng mơ Nắng mai sững nhìn giàn hoa nở Hoa nồng nàn, phải đâu vô cớ Muốn đất trời đôi lúc biết ngẩn ngơ...! kg
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2007 01:57:56 bởi Nguyen Thi An Giang >
|
|
Nguyen Thi An Giang
-
Số bài
:
1327
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.02.2006
- Nơi: Nghe An Giang nói- "Khúc Tình Ca"
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
20.01.2007 09:28:26
Thân chúc Anh mộtt mùa xuân như ý. CHÚC XUÂN Khoe sắc nơi nơi hoa với hoa Hương hoa thơm toả khắp muôn nhà. Này lan, này cúc , này mai trắng. Nọ bánh, nọ xôi, nọ nhạc ca. Náo nhiệt, hân hoan xem pháo nổ Vui tươi, nồng thắm cạnh chung trà.. Mừng xuân xin chúc câu an lạc. May mắn. lộc tài phải nắm qua AN GIANG
|
|
Nguyen Thi An Giang
-
Số bài
:
1327
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.02.2006
- Nơi: Nghe An Giang nói- "Khúc Tình Ca"
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
20.01.2007 12:48:37
Thân tặng Không Duyên Nợ Tôi nói với anh hãy cứ vui. Tôi không đùa nữa ,chẳng nên cười. Tôi chờ anh nói không buồn nữa Tôi đợi anh trong dáng trẻ tươi Tôi hiểu tình anh - sâu thắm thiết Tôi mong tình bạn - sẽ sầu nguôi Tôi mong anh hiểu không duyên nợ. Xin hãy quên đi một bóng người An Giang Chỉ vui thôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2007 02:00:05 bởi Nguyen Thi An Giang >
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
21.01.2007 03:32:44
Gởi niềm vui… Mời em dừng lại gởi niềm vui Gởi phút ngây ngô gởi nụ cười Gởi nỗi bâng khuâng lòng rạo rực Gởi niềm xao xuyến dạ vui tươi Gởi tình bằng hữu lời lưu luyến Gởi mộng nhân tình tiếng thỏa nguôi Gởi hết cho nhau bao dấu ái Gởi điều thanh thỏa gởi tình người Pegasus AI !!!! Ai bảo rằng vui với chẳng vui Ai kia mặt lạnh chả thèm cười Ai mong mặt ấy sao mà ghét Ai nói mặt này cũng kém tươi Ai giận u buồn, trông bí xị Ai hờn ủ rũ, nhớ không nguồi Ai năn nỉ mãi, cùng thề thốt. Ai đợi vòng tay ...chỉ một người Trần Mạnh Hùng Không Duyên Nợ Tôi nói với anh hãy cứ vui. Tôi không đùa nữa ,chẳng nên cười. Tôi chờ anh nói không buồn nữa Tôi đợi anh trong dáng trẻ tươi Tôi hiểu tình anh - sâu thắm thiết Tôi mong tình bạn - sẽ sầu nguôi Tôi mong anh hiểu không duyên nợ. Xin hãy quyên đi một bóng người An Giang Chỉ vui thôi Tặng An Giang AI 1 Ai bảo với cô tôi mất vui Ai xem lời hứa chỉ đùa cười. Ai mang tâm sự ra rao bán Ai vướng tơ tình sắc kém tươi Ai khổ đau nhiều nên ngớ ngẩn. Ai thương nhớ lắm sợ lòng nguôi Ai mơ tưởng đến lời hò hẹn Ai hững hờ ai. Nhớ một người TMH Cũng chỉ vui thôi
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Viet duong nhan
-
Số bài
:
6666
- Điểm: 4
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 25.10.2004
- Nơi: Suối Yêu Thương
|
AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
21.01.2007 03:55:11
Mừng Xuân Đinh Hợi Chúc Sư Đệ Trần Mạnh Hùng An Khang Trường Thọ VDN
|
|
Nguyen Thi An Giang
-
Số bài
:
1327
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.02.2006
- Nơi: Nghe An Giang nói- "Khúc Tình Ca"
|
RE: NGÀN NĂM THƯƠNG HOÀI MỘT BÓNG NGƯỜI THÔI
-
21.01.2007 12:10:30
GHÉT Ghét em anh muốn chạy ra. Chạy ra lấy trớn, thiết tha chạy vào. Ghét em anh muốn phá rào. Lấy gì ngăn được lối vào chim xanh. Ghét em anh phá cõi trần. Để anh vào mộng được gần với em. Ghét em anh mãi không quên Để anh trọn giữ lời nguyền chung thân Ghét em anh chẳng ngại ngần. Được ôm , được cắn vai trần thương yêu Trần Mạnh Hùng Bài thơ này trả về anh. Phải sửa lại như thế này Ghét anh em đã chạy ra. Chạy ra lấy trớn vừa la vừa gào. Ghét anh tức muốn máu trào Lấy gì ngăn được máu ào ào tuôn. Ghét anh, em muốn lặn luôn Để anh hết ước, hết mong được nào. Ghép anh như ghét thuốc lào Đã chôn điếu xuống khỏi cần đào điếu lên. Ghét anh muốn nổi cơn điên. Để anh hết nói liên miên khùng khùng. An Giang Như vầy người ấy vừa ý chưa , chắc anh hết ý kiến phải không. Cho đáng đời ai biểu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2007 12:11:39 bởi Nguyen Thi An Giang >
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: NGÀN NĂM THƯƠNG HOÀI MỘT BÓNG NGƯỜI THÔI
-
22.02.2007 01:36:12
KHÓC CHỊ (Vọng hương hồn chị Nguyễn Thị Thục) Chị ơi! Ruột đứt châu rơi sét phũ phàng Chín suối lá xanh bứt vội vàng Để gốc để cành đau nghiêng ngả Kẻ sống đôi hồi chết dở dang Chị hỡi ra đi thế cũng đành!!! Để người đầu bạc khóc đầu xanh Em không kịp tới tim ngưng lạnh Ngọc quý không dưng vỡ tan tành Nhớ quá chị ơi! Chị em mình Tự hào em gái của người xinh Mỗi kỳ thăm chị như đi hội Giờ có còn đâu... Chị mất rồi! Nghẹn ngào em gọi mãi chị ơi! Chị của em đâu chẳng trả lời Tầm tã mưa nhòa tầm tã lệ Chị của em đâu...Mất chị rồi!!! Kim Giang THÀNH KÍNH PHÂN ƯU THÀNH KÍNH PHÂN ƯU Mây bốn phương trời đến chịu tang. Gió hiu hiu lạnh lệ đôi hàng. Mưa giăng giăng phủ làn khăn trắng Như tiễn người trong cõi Vĩnh hằng Một đoá hoa hồng gởi đến Giang. Chia lòng đau, sẻ nỗi bàng hoàng. Như Giang cũng biết đời là mộng Thành kính phâu ưu , viếng điếu tang. Thành kính phâu ưu, viếng điếu tang. Thương em đau khổ buốt tâm cang. Thương em ủ rũ buồn sinh…biệt… Trân trọng dâng lên một nén nhang Trân trọng dâng lên một nén nhang. Tiễn chị yên vui cõi vĩnh hằng. Xin Giang khuân khoả ngưng ngưng khóc. Là để người đi được nhẹ nhàng Trần Mạnh Hùng
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: NGÀN NĂM THƯƠNG HOÀI MỘT BÓNG NGƯỜI THÔI
-
25.02.2007 05:41:44
TRANG THƠ XUỐNG DỐC Ðã chẳng lên thời phải xuống thôi! Tài hoa chúng bạn bỏ đi rồi Thơ không Bằng Trắc người ngao ngán Lời chẳng thơm nồng ý tả tơi Bút thép bút lông tà ngọn bút Mời anh mời chị mõn hơi mời Trang thơ xuống dốc làng thưa khách Thì cũng theo cùng ... nghỉ xả hơi! Lá chờ rơi VẮNG Bận chút việc nhà vắng măt thôi Vắng thơ, vắng cả ước mơ rồi. Vắng người tri kỷ, câu thăm hỏi Vắng bạn tri âm, ý rối tơi Vắng tiếng ngọt ngào trong thổn thức Vắng lời nũng nịu đắm duyên mời Vắng người yêu dấu, bao nhung nhớ. Ngóng đợi về nhau, ngóng hụt hơi Trấn Mạnh Hùng
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: NGÀN NĂM THƯƠNG HOÀI MỘT BÓNG NGƯỜI THÔI
-
25.02.2007 14:10:29
NHẮN BẠN THÂN TÌNH Bằng Trắc bao năm luyện chửa thành Sao ham xuống núi để tung hoành Thơ khô như rác tình chưa nặng Lời nhẹ dường rơm ý chẳng xanh Kẻ thật thương thơ nên chọn chữ Người hay quí bạn phải yêu mình Một câu thơ được người ghi nhớ Hơn vạn bài thơ chẳng xứng danh! Lá chờ rơi SỐNG ẨN DANH Vạn dậm, xông pha ,sức phá thành. Giang sơn một cõi bức phi hoành Đội trời đạp đất chia nhân thế . Cưỡi sóng, đè rồng lấp biển xanh. Một lưỡi gươm thiêng tung vó ngựa Một trang tuyệt sắc cận bên mình. Một căn nhà nhỏ bên giòng suối. Cùng với người yêu - mặc kệ danh. Trần Mạnh Hùng
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: NGÀN NĂM THƯƠNG HOÀI MỘT BÓNG NGƯỜI THÔI
-
10.05.2007 05:59:17
KHÓC MẸ Thăm thẳm trời cao có thấu chăng. Nỗi đau dồn dập xé tâm cang. Con quỳ bên MẸ, quỳ bên MẸ. Rước MẸ yên vui cõi Vĩnh Hằng. Thăm thẳm trời cao có thấu chăng. Nỗi đau xé ruột lệ đôi hàng. Con quỳ bên MẸ, quỳ bên MẸ. Đau đớn trào lên đến ngập tràn. Thăn thẳm trời cao có thấu chăng. Nỗi đau khốn tận đến vô cùng. Con quỳ bên MẸ, quỳ bên MẸ. MẸ hỡi trời ơi, MẸ của con Trần Mạnh Hùng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2007 05:52:26 bởi Viet duong nhan >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Đông Hòa
-
Số bài
:
2279
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 31.01.2006
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
10.05.2007 06:42:43
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng Xuân Về Gió mát mừng Xuân nắng tỏa đầy Ong bay bướm lượn gốc hòang mai Trẻ già hớn hở ra xem lộc Chủ khách hân hoan chúc phát tài Viễn xứ bạn bè ôn quá khứ Cố hương thân hữu mộng tương lai Tết về đây đó vui và nhớ Ngày tháng xa quê chợt thấy dài Nguyên Đỗ. Hoạ THƯƠNG CHÚC Nỗi nhớ mênh mông, nỗi nhớ đầy Gởi người câu chúc với cành mai Trăm năm hạnh phúc trong tươi, trẻ. Vạn thuở an khang trọn lộc, tài. Trân quý mối tình xin khép kín Thiết tha yêu dấu hẹn sinh lai Yêu người thầm nguyện xin phù hộ Thương chúc người vui giấc mộng dài Trần Mạnh Hùng Sầu Cách Biệt Bâng khuâng tối thả giấc vơi đầy Ngắm mãi trăng sao đến sớm mai Thoảng giữa ngàn mây , hình mỹ nữ Trôi trong khối óc , bóng anh tài Một đời mong mỏi mơ hoài niệm Trọn kiếp đợi chờ mộng vãng lai Nhưng bởi số phần nên cách biệt Sầu thương nảo nuột lệ rơi dài Đông Hòa 10.05.07
Gió vẫn thổi trên những tầng mây , ngày vẫn trôi qua có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ yêu em như những ngày xưa đầy mộng tưởng trong giấc mơ viết thành bài thơ tình lãng mạn ....
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
18.06.2007 21:49:02
ANH LÀ... Anh không là qua khứ Anh mãi là nỗi nhớ Trong lòng chưa nguôi ngoai Màu năm tháng có phai Anh mãi là nỗi nhớ. Anh không của bây giờ Anh không của ngày xưa Anh mối tình dang dở Anh khoảng trời bão tố Lốc xoáy buồn xác sơ. Anh hoàng tử trong mơ Đằm như ý lời thơ Dậy sóng lòng xao xuyến Tràn dâng không bến bờ Lấp bồi cơn xói lở. Anh hay là ngọn gió Ru hè trưa nắng nôi Nhè nhẹ chạm làn môi Nụ hôn đầu chơi vơi Ngọt tan ra đất trời. Anh hay con thuyền trôi Mơ ngày về bến đợi Thời gian se thành sợi Buộc neo chẳng muốn rời Dù ngăn cách trùng khơi. Hay mải miền đất mới Không gian dần lỏng lơi Muốn buộc anh ngàn tội Muốn làm bộ xa xôi Chẳng thể nào giận nổi. Vì sao thế tim ơi! Kim Giang Em LÀ... Em không là qua khứ - tình đầu Em mãi là nỗi nhớ đậm sâu Trong lòng chưa nguôi ngoai nước mắt Màu năm tháng có phai nhạt nhoà Em vẫn là nỗi nhớ ngọt ngào Em không của bây giờ - bên nhau Em không của ngày xưa - thương đau Em mối tình ngang trái nghẹn ngào Em khoảng trời bão tố - xôn xao Lốc xoáy buồn xác sơ. – lao đao Em công chúa trong mơ kiều diễm Đắm như ý lời thơ tình nồng Dậy sóng lòng xao xuyến tình hồng Tràn dâng không bến bờ yêu đương Lấp bồi cơn xói lở đau thương Em hay là ngọn gió nồng nàn Ru hè trưa nắng nôi chứa chan Nhè nhẹ chạm làn môi mộng đỏ Nụ hôn đầu chơi vơi miên man Ngọt tan ra đất trời thênh thang Em hay con thuyền trôi bên lòng Mơ ngày về bến đợi ngóng trông Thời gian se thành sợi chờ mong Buộc neo chẳng muốn rời mộng ước Dù ngăn cách trùng khơi dậm trường Hay mải miền đất mới ngàn xa Không gian dần lỏng lơi thiết tha Muốn buộc em ngàn tội xót xa Muốn làm bộ xa xôi nhạt nhòa Chẳng thể nào giận nổi . Chẳng qua … Vì sao thế tim ơi! Tim ơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2007 21:51:14 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Nguyên Đỗ
-
Số bài
:
5703
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2005
- Nơi: Windy City
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
24.06.2007 22:41:35
Vì Sao Thế Tim Ơi! Tim Ơi! Vì sao thế tim ơi Sao mãi hòai thoi thóp Vì sao không trả lời Cho buồn dâng chóan ngộp Vì sao, tại sao thế Trái tim ơi, tim ơi Vì sao hồn cô lẻ Nửa đời sầu đơn côi Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2007 22:42:38 bởi Nguyên Đỗ >
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
25.06.2007 11:04:47
Vì Sao Thế Tim Ơi! Tim Ơi! Vì sao thế tim ơi Sao mãi hòai thoi thóp Vì sao không trả lời Cho buồn dâng chóan ngộp Vì sao, tại sao thế Trái tim ơi, tim ơi Vì sao hồn cô lẻ Nửa đời sầu đơn côi Nguyên Đỗ SAO THẾ TIM ƠI Tôi yêu người có lỗi gì không? Ấp ủ trong tim triệu đoá hồng. Sao thế tim ơi đang rướm máu Bởi chưng người hỡi đã xa lòng Tôi yêu người trọn niềm trân quý Tối mến người tha thiết ngóng trông Sao thế tim ơi!!!. .. đừng đập nữa!!! Để tôi muôn kiếp được....chờ mong Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2007 06:27:14 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
26.06.2007 06:40:14
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng ANH LÀ... Anh không là qua khứ Anh mãi là nỗi nhớ Trong lòng chưa nguôi ngoai Màu năm tháng có phai Anh mãi là nỗi nhớ. . . . . Anh không của bây giờ Anh không của ngày xưa Anh mối tình dang dở Anh khoảng trời bão tố Lốc xoáy buồn xác sơ. Kim Giang Em LÀ... Em không là qua khứ - thương đau Em mãi là yêu dấu đậm sâu Em khỏang trời mênh mông nỗi nhớ Em giòng sông đắp đỗi tình đầu Tràn dâng không bến bờ ngăn cách Cuốn ngút trong mơ ước ngọt ngào Em mãi mãi tình nhân bé nhỏ. Để con tim trọn kiếp lao đao Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2007 06:47:18 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
27.06.2007 05:57:59
ANH LÀ... Anh không là qua khứ Anh mãi là nỗi nhớ Trong lòng chưa nguôi ngoai Màu năm tháng có phai Anh mãi là nỗi nhớ. . . . . Anh không của bây giờ Anh không của ngày xưa Anh mối tình dang dở Anh khoảng trời bão tố Lốc xoáy buồn xác sơ. Kim Giang Em LÀ... Em không là qua khứ - thương đau Em mãi là yêu dấu đậm sâu Em khỏang trời mênh mông nỗi nhớ Em giòng sông đắp đỗi tình đầu Tràn dâng không bến bờ ngăn cách Cuốn ngút trong mơ ước ngọt ngào Em mãi mãi tình nhân bé nhỏ. Để con tim trọn kiếp lao đao Trần Mạnh Hùng Sửa Lại ( o o ) O ( o 0 ( O o ) 0 o EM VẪN LÀ Em luôn là hiện hữu bên nhau Em mãi là thương nhớ ngọt ngào Em khoảng trời mênh mông nỗi nhớ Em giòng sông bát ngát niềm đau Tràn dâng trong bến bờ hiu quạnh Cuốn hút vào mơ ước đậm sâu Em vẫn thế tình nhân bé bỏng Cho con tim ấp ủ tình đầu Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2010 08:24:45 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
28.06.2007 07:08:31
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng ANH LÀ... Anh không là qua khứ Anh mãi là nỗi nhớ Trong lòng chưa nguôi ngoai Màu năm tháng có phai Anh mãi là nỗi nhớ. . . . . Anh không của bây giờ Anh không của ngày xưa Anh mối tình dang dở Anh khoảng trời bão tố Lốc xoáy buồn xác sơ. Kim Giang Em LÀ... Em không là qua khứ - thương đau Em mãi là yêu dấu đậm sâu Em khỏang trời mênh mông nỗi nhớ Em giòng sông đắp đỗi tình đầu Tràn dâng không bến bờ ngăn cách Cuốn ngút trong mơ ước ngọt ngào Em mãi mãi tình nhân bé nhỏ. Để con tim trọn kiếp lao đao Trần Mạnh Hùng Sửa Lại ( o o ) O ( o 0 ( O o ) 0 o EM VẪN LÀ Em vẫn là hiện hữu bên nhau Em mãi là thương nhớ ngọt ngào Em khoảng trời mênh mông nỗi nhớ Em giòng sông bát ngát niềm đau Tràn dâng trong bến bờ hiu quạnh Cuốn hút vào mơ ước đậm sâu Em vẫn thế tình nhân bé bỏng Cho con tim ấp ủ tình đầu Trần Mạnh Hùng Sửa lại sao cứ sai hoài ( o o ) O ( O 0 ( O o ) 0 o EM VẪN LÀ Em luôn là hiện hữu bên nhau Em mãi là thương nhớ ngọt ngào Em khoảng trời mênh mông nỗi nhớ Em giòng sông bát ngát niềm đau Tràn dâng trong bến bờ hiu quạnh Chìm ngập vào tâm thức đậm sâu Em vẫn thế tình nhân bé bỏng Cho con tim ấp ủ tình đầu Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2007 08:23:29 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
04.07.2007 03:12:29
THÀ NHƯ RONG RÊU Như cọng rong rêu sống đáy hồ. Cằm bằng hòa nhập cõi hoang sơ Mắt không nhìn thấy đời cay nghiệt. Lòng chẳng mong gì chốn mộng mơ. Như cọng rong rêu chìm đáy nước Hơn bong bóng sóng dạt quanh bờ Giữa trời bao lượt xuân đi đến Mấy độ mùa hoa đã xác xơ Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2007 11:59:22 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|
|
Hà Nội Phố
-
Số bài
:
117
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.08.2007
- Nơi: Ngõ nhỏ phố nhỏ nhà tôi ở đó
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
02.08.2007 23:28:13
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng THÀ NHƯ RONG RÊU Như cọng rong rêu sống đáy hồ. Cằm bằng hòa nhập cõi hoang sơ Mắt không nhìn thấy đời cay nghiệt. Lòng chẳng mong gì chốn mộng mơ. Như cọng rong rêu chìm đáy nước Hơn bong bóng sóng dạt quanh bờ Giữa trời bao lượt xuân đi đến Mấy độ mùa hoa đã xác xơ Trần Mạnh Hùng Mong nhớ anh Mấy độ hoa về anh có thấy Lòng em hóa đá giữa trời mây Mắt buồn da diết em thương nhớ Trăng tròn trăng khuyết vương nơi đây Từ đấy tình em trót trao anh Như sông về biển lại vơi đầy Như tình sỏi đá yêu vạn kiếp Ngàn năm trầu quện vẫn còn say Hà Nội Phố
|
|
Hà Nội Phố
-
Số bài
:
117
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.08.2007
- Nơi: Ngõ nhỏ phố nhỏ nhà tôi ở đó
|
RE: AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
-
02.08.2007 23:44:15
Buồn Như Canh Bạc Tàn Trần Mạnh Hùng Buồn như canh bạc tàn. . . Ván bài đang dở dang. Em còn gì để nói. Trong khói thuốc mơ màng Buồn như tàn canh bạc. Ván bài hãy còn đây. Em còn gì để nghĩ. Ly rượu mới châm đầy. Buồn như tàn canh bạc Ván bài kết thúc mau Được thua em đã biết. Vết nhăn hằn rất sâu Buồn như tàn canh bạc. Đau thương đến từ đâu Em còn gì để nhớ Ta còn có bên nhau Buồn như canh bạc tàn Ván bài bỗng bỏ ngang. Em còn gì để tiếc Má hồng phấn trôi loang Buồn như tàn canh bạc. Ván bài xù từ lâu Em còn gì để khóc. Ta còn cả mai sau Buồn như canh bạc tàn . Còn ai đêm chờ sáng. Nuốt nỗi niềm cay đắng Bước nối bước lang thang Buồn như canh bạc tàn. Nuối tiếc mãi dâng tràn. Tiếng nấc dài não nuột. Còn ai còn ai nữa Bóng thất thiểu hoang mang Buồn như canh bạc tàn . Còn ai, còn ai nữa ??? Còn ai để thở than. Còn ai, còn ai nữa ??? Còn gì để than van Buồn như canh bạc tàn . . . Còn ai còn ai nữa. . . . . . Xin anh Xin anh đừng buồn nữa Tim em sẽ đớn đau Đời đâu như canh bạc Che khuất bởi khói màu Đã từ lâu em ước Được yêu anh trọn đời Dẫu đường đời bể dâu Em cúi đầu nhận hết Xin được đến bên anh Băng vết thương bạc tàn Ngày mai anh thức dậy Sẽ muôn vàn ánh xuân Bỏ đi anh canh bạc Nghiệt ngã lắm anh ơi Má hồng em vẫn đợi Khi ngày tháng mãi trôi Ta sẽ về bên nhau Xua tan đi bóng tối Đôi môi em tìm lại Những dỗi hờn xa anh Thi nhân ơi ta thương chàng...
|
|