Câu Lạc Bộ TRI ÂM

Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 26 của 36 trang, bài viết từ 751 đến 780 trên tổng số 1076 bài trong đề mục
Tác giả Bài
sen dat
  • Số bài : 3043
  • Điểm: 34
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.03.2008
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 31.10.2012 23:38:05
0
Mới vào câu lạc bộ tri  âm đã thấy nhiều mục rất là nhộn nhịp nhưng khuya quá rồi nên ngày mai khi nào rảnh sẽ vào trở lại thưởng thức  và sẽ đóng góp giúp vui sau ha! Giờ SĐ đi dạo một vòng cái đã nha!

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 31.10.2012 23:57:07
0

Trích đoạn: SongHuong

KÝ ỨC THU



Ngang qua miền hoài niệm
Ai gọi thầm tên ai
Chiều nghiêng con dốc vắng
Dấu tình nào chưa phai

Em chở mùa thu đi
Gởi gì trong chiếc lá vắng
Cánh chim nào vội vã
Bay ngược chiều thời gian

Còn lại chút riêng mang
Giấu trong miền kí ức
Thu ơi đừng day dứt
Chiếc lá vàng ngày xa

Chỉ còn lại mình ta
Nhặt mùa thu đến muộn
Nghe trong chiều sương xuống
Những nhạt nhoà phôi phai

Mùa thu chừng chia hai
Bên kia trời nắng gió
Góc bên này phố nhỏ
Lá thu dường như... rơi

Huế 30/10/2012
Sông Hương




LẬP ĐÔNG


lang thang phố vắng
một mình
nhìn tuyết rơi trong đêm tàn
Paris đang ngủ yên, giòng Seine đang đóng băng
anh có hay chiếc lá cuối cùng đã hóa đá trong tay em tự bao giờ
tự bao giờ nơi anh ở có mùa thu
chỉ là hai mùa mưa nắng
và tình mình lúc nắng khi mưa...
giao mùa rồi anh có biết không?
khi hoa tuyết giăng giăng ngập trời tha hương
là khởi đi cho bản luân vũ mùa đông quay cuồng
bước chân người kỹ nữ là những đoá tuyết hoa
và sàn nhảy vắng tênh thênh thang rỗng toác
chỉ còn tiếng hát ai đục khàn tha thiết
vỡ tan cùng ánh sao băng mờ nhạt chân trời
... Ou bien si peu de chose
C'est mon amie la rose
qui l'a dit hier matin ...
ly rượu vang hôm nào còn đọng váng màu huyết dụ
trên môi anh môi em ngọt đắng mật yêu thương một thuở
dễ gì quên!
đoá hồng, ngọn nến, mắt biếc môi xinh
lời tự tình rỗng không
đông miên
biển và trăng
hải đăng và tiếng sóng
cánh hải âu biền biệt
đêm mộng mị bềnh bồng tiếng hát sầu đông
dấu chân, vòng tay, giọt mưa, chiếc lá
chẳng còn gì khi mùa đông gõ cửa
anh
em
lập đông
lập đông rồi anh có biết không?


Nov.31.2012.dzuylynh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2012 03:11:50 bởi dzuylynh >

sen dat
  • Số bài : 3043
  • Điểm: 34
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.03.2008
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 02.11.2012 16:16:13
0

Trích đoạn: thiên thanh

bố lynh ơi bố lynh, bố đi đâu mà dzắng nhà ... mèo dzắng nhà nên chuột mới dám thò cái đuôi ...
bo tt mời cả nhà nghe cái dzọng khàn khàn ...





On est bien peu de chose
Et mon amie la rose
Me l'a dit ce matin
A l'aurore je suis née
Baptisée de rosée
Je me suis épanouie
Heureuse et amoureuse
Aux rayons du soleil
Me suis fermée la nuit
Me suis réveillée vieille

Pourtant j'étais très belle
Oui j'étais la plus belle
Des fleurs de ton jardin

Refrain:
On est bien peu de chose
Et mon amie la rose
Me l'a dit ce matin
Vois le dieu qui m'a faite
Me fait courber la tête
Et je sens que je tombe
Et je sens que je tombe
Mon cœur est presque nu
J'ai le pied dans la tombe
Déjà je ne suis plus

Tu m'admirais hier
Et je serai poussière
Pour toujours demain

Refrain:
On est bien peu de chose
Et mon amie la rose
Est morte ce matin
La lune cette nuit
A veillé mon amie
Moi en rêve j'ai vu
Eblouissante et nue
Son âme qui dansait
Bien au-delà des nues
Et qui me souriait

Crois celui qui peut croire
Moi, j'ai besoin d'espoir
Sinon je ne suis rien

Ou bien si peu de chose
C'est mon amie la rose
Qui l'a dit hier matin



Công tử Lỳ ui ... sao hôm nay tt bỏ nhạc vào hong được ... Công tử cú bồ cho tt nha
[/quote
Tặng bo một đoá hồng thay cho lời khen nha!


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49776/0161B22D94914AFCB4EB80B0C604A800.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2012 16:17:28 bởi sen dat >
Attached Image(s)

Huyền Băng
  • Số bài : 3826
  • Điểm: 11
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: rừng thu 1953
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 02.11.2012 16:53:18
0

Chào CB CLB Tri âm

Cám ơn ông Lynh đã có nhã ý tặng bài hát này _ cho mọi người _ trong đó có tui, hihihi.

Hôm qua tui cũng vừa viết xong một bài nhạc từ thơ của Diên Vỹ ... Với ba chữ đầu là nơi tôi ở ... Xem ra giai điệu Nơi tôi ở và Nơi tôi đến của ông cũng xem xem. Tôi đang không ở nhà, nên chưa thể đàn để đưa vào chung vui với ông được, chờ tui ít hôm nhé !
Chúc mừng đứa con hai mươi mấy năm của ông
Thân mến,
HB


Thể theo lời hứa cù cưa của tui, hôm nay tui xin góp vui cùng ông Lynh và bạn bè thân hữu của Câu lạc bộ Tri Âm bài Thu rơi trên phố phổ từ thơ Diên Vỹ. Vì là cây nhà lá vườn nên cái gì cũng tàm tạm, các bạn thông cảm nhé !

Chúc vui
Huyền Băng




file mp3


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/91D91FA2B93E41D09D35031E53FF34E3.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2012 17:09:37 bởi Huyền Băng >

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 03.11.2012 16:08:02
0
bo tt chào Công tử Lỳ, O đh, O Sông Hương, O Sen, O Huyền Băng

bo cảm ơn Công tử Lỳ, O đh và O Sen vào ủng hộ dzọng dzịt khàn của bo
bo cảm ơn O Huyền Băng mang thơ nhạc vào quán bố lynh
bố lynh long thai nổ xìt ... [sm=so_funny.gif] ủa lộn, long thể bất an vì cái com píu tờ mắc dzịch mắc bịnh trúng gió trúng vai rút nên kiu réo bo nhắn dới cả nhà là bố hạnh phúc dì thấy cả nhà đến thăm hỏi bố ... nước mắt nước mũi chèm nhẹp ... thấy mà ghia ... [sm=z_yucky.gif] dà bố gửi lời chúc đến cả nhà một cuối tuần an dui, bố sẽ có quà tặng cho mỗi người - câu cuối này bo tt ghi lại dô sổ níu bố quên thì bo tt tính sổ ... [sm=so_funny.gif]


~~~~~~

Cầu mong

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/105567/2AC6D032BC6B466D91401E5A71605330.jpg[/image]


Cầu mong bạn sẽ tìm được sự thanh thản và yên bình trong một thế giới có nhiều điều mà bạn không thể hiểu được.

Cầu mong nỗi đau mà bạn chịu đựng cũng như những xung đột mà bạn từng trải qua sẽ trao cho bạn sức mạnh để bạn vươn lên, đối diện những thử thách với lòng dũng cảm và sự lạc quan. Bạn hãy luôn biết rằng có một người nào đó hiểu và yêu bạn , người đó luôn ở cạnh bạn ngay cả khi bạn cô độc nhất.

Cầu mong bạn sẽ khám phá sâu sắc lòng tốt của người khác để tin tưởng vào một thế giới yên bình.

Cầu mong một lời tử tế, một cử chỉ làm yên lòng, một nụ cười nồng ấm sẽ được tặng cho bạn hằng ngày.

Và, cầu mong bạn hãy trao tặng những món quà như vậy cho người khác ngay khi bạn nhận được chúng. Hãy nhớ, mặt trời vẫn chiếu sáng khi cơn bão có vẻ như kéo dài vô tận. Bạn hãy hiểu rằng khi một người yêu thương bạn thật sự là khi họ không ở bên cạnh nhưng bạn vẫn cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm của người ấy.

Hãy nhớ rằng trong cuộc sống những va chạm và đau khổ mà bạn gặp phải sẽ ít hơn nhiều so với những ước mơ và hạnh phúc mà bạn sẽ có.

Cầu mong những điều mà bạn cảm thấy là khiếm khuyết trong hiện tại sẽ trở thành thế mạnh của bạn trong tương lai. Cầu mong bạn nhìn thấy tương lai của bạn như là một người đầy đủ sự hứa hẹn và những khả năng.

Cầu mong bạn tìm thấy đầy đủ sức mạnh tinh thần để tự quyết định trong những tình huống tệ hại mà không bị bất cứ một người nào phán xử vì kết quả đó.

Cầu mong bạn luôn luôn cảm thấy được yêu thương.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2012 16:28:04 bởi thiên thanh >
Attached Image(s)

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 03.11.2012 16:19:58
0
bo tt xin chúc cả nhà một cuối tuần dui dẻ chẻ chung






Yêu Anh Lần Đầu

Lời: Dorine Hollier . Nhạc: G. Lunghini, V.M. Bouvot . Lời Việt: Nam Lộc . thiên thanh hét

Mùa hè thần tiên ấy đã qua bằng những tiếng cười
Nở trên môi người rất tươi.
Và mùa hè năm ấy đã cho nàng biết yêu đời
Và biết yêu ai lần đầu.
Ôi tình yêu là những phút giây nhiệm mầu
Là những vấn vương, là nhớ thương dày kín trong đêm trường.
Ôi người yêu và những chiếc hôn nồng nàn,
Tình yêu chứa chang và với bao hạnh phúc trong tay chàng.
Nostalgie cinéma ...

Rồi mùa hè năm ấy đã qua giờ vắng bóng người
và những kỷ niệm thiết tha.
Và mùa hè năm ấy đã cho nàng biết ưu sầu
Và biết đớn đau lần đầu
Ôi tình yêu và những đắm say tuyệt vời
Là những vấn vương là nhớ thương dày kín trong đêm trường
Ôi người yêu và những chiếc hôn đầu đời
Để trên nét môi, một vết son hạnh phúc khi bên người

Nostalgie ... nostalgia
Nostalgie che mi fai?
Nostalgie ... nostalgia
Nostalgie cinéma ...

Mùa hè thần tiên ấy đã cho nàng biết yêu đời
Và biết yêu người thiết tha
Và mùa hè năm ấy cũng cho nàng biết ưu sầu
Và biết đớn đau lần đầu.


<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2012 17:23:45 bởi thiên thanh >

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 05.11.2012 17:03:17
0





Ký ức thu

thơ Sông Hương . nhạc dzuylynh . trình bày thiênthanh.dzuylynh

Ngang qua miền hoài niệm
Ai gọi thầm tên ai
Chiều nghiêng con dốc vắng
Dấu tình nào chưa phai

Em chở mùa thu đi
Gởi gì trong chiếc lá vắng
Cánh chim nào vội vã
Bay ngược chiều thời gian

Còn lại chút riêng mang
Giấu trong miền kí ức
Thu ơi đừng day dứt
Chiếc lá vàng ngày xa

Chỉ còn lại mình ta
Nhặt mùa thu đến muộn
Nghe trong chiều sương xuống
Những nhạt nhoà phôi phai

Mùa thu chừng chia hai
Bên kia trời nắng gió
Góc bên này phố nhỏ
Lá thu dường như... rơi



sen dat
  • Số bài : 3043
  • Điểm: 34
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.03.2008
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 05.11.2012 18:28:15
0
Không hiểu sao tải nhạc ở câu lạc bộ tri âm lâu quá mà vẫn không nghe được, thật kỳ lạ! Thôi thì để hôm khác vào lại nghe vì sắp đến bữa ăn tối rồi giờ SĐ mang một truyện vừa mới dịch xong nhân mùa Halloween vào phục vụ bạn đọc, SĐ để một bản ở đây một bản ở phòng dịch thuật. SĐ tải ít hình minh hoạ trước đã nha!

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49776/85866BAA3016487397F8FBF500B5E345.JPG[/image]

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49776/61CEFCE7F4D541D98FBDC00E037309CF.JPG[/image]

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49776/31FF1F3BCC234832AD702EB251A3979D.JPG[/image]
HARRY
tác giả Rosemary Timperley

Những thứ bình thường như thế, vậy mà cũng làm tôi sợ. Ánh nắng.  Những cái bóng lướt trên cỏ. Những bông hồng trắng. Những đứa trẻ với màu tóc đỏ. Và cái tên –Harry. Một cái tên quá đỗi bình thường.
Ngay từ lần đầu khi Christine nhắc đến cái tên này,  linh tính khiến tôi cảm thấy một nỗi sợ hãi.
Con bé nhà tôi được năm tuổi và ba tháng nữa thôi sẽ bắt đầu tới tuổi đi học. Một ngày đẹp trời nóng bức như thường lệ  bé vẫn  chơi một mình trong vườn. Tôi thấy nó nằm sấp trên cỏ, chọn những bông hoa cúc và xâu thành những chuỗi với sự cần mẫn, thích thú. Ánh nắng gay gắt hắt lên mái tóc hoe hoe đỏ làm nổi bật thêm làn da trắng ngần. Rồi nó giương cặp mắt  to xanh chăm chú nhìn.
Bất chợt bé nhìn về phía bụi hồng trắng, đang in bóng xuống bãi cỏ và mỉm cười.
“Dạ vâng, em là Christine đây,” con bé nói. Nó đứng dậy  và từ từ tiến đến  bụi hoa. Đôi chân bụ bẫm chập chững đáng yêu dưới cái váy đầm vải bông củn cỡn. Con bé đang lớn như thổi.
“Với ba và má em” giọng con bé nói nghe rõ ràng. Thế rồi , sau khi ngừng một lúc lại nghe nó nói, “Ồ, nhưng họ là ba má em mà”
Giờ thì nó đang đứng dưới bóng râm của bụi hồng. Nhìn cứ như là nó đang bước ra khỏi  ánh sáng để đi vào bóng tối. Không an tâm, tôi gọi con bé không cần biết tại sao.
_Chris à, con đang làm gì đó hả con?
_Có làm gì đâu ạ.
_Vào nhà ngay đi con.
Giọng con bé cất lên: "Giờ thì em phải vào nhà . Xin chào nhé," và rồi nó đi vào nhà.
_Chris, con đã nói chuyện với ai vậy con?
_Với Harry, con bé trả lời
_Mà Harry là ai mới được chứ?
_Thì là Harry
_Tôi không thể moi được gì thêm từ con bé, vì vậy tôi vội cho nó dùng bánh ngọt và sữa rồi đọc sách cho con bé nghe đợi đến giờ đi ngủ. Khi nghe đọc sách, nó nhìn đăm đăm ra ngoài vườn. Có lúc nó mỉm cười và vẫy vẫy. Cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhỏm khi  đưa được bé lên giường và cảm thấy là con đã được an toàn.
Khi Jim, chồng tôi về nhà, tôi kể cho anh ấy nghe về cái tên Harry bí ẩn đó. Anh ấy cười xòa .
_Ôi  có phải con bé bắt đầu liến xáo lý lắc bỡn cợt kiểu trẻ con không?
_Ý anh là sao?
_Khi đứa trẻ là con một, có một người bạn trong tưởng tượng không phải là chuyện hiếm hoi. Có đứa nói chuyện cùng những con búp bê. Chris không hề ham búp bê. Con bé cũng không có anh chị em. Nó không có bạn cùng tuổi. Vì vậy nó tưởng tượng ra ai đó.
_Thế sao nó lại chọn cái tên đặc biệt này?
_Anh ấy nhún vai: Em biết con trẻ chọn gì mà. Có gì để em  lo lắng vậy, thật tình mà nói anh không hiểu được em nữa.
_Em cũng không biết nữa. Em chỉ cảm thấy quá ư lo cho con bé. Lo còn hơn em là mẹ thật của nó vậy.
_Anh biết, nhưng con bé ổn mà. Chris tốt tính. Nó là một đứa bé gái xinh đẹp, khỏe mạnh, thông minh. Một niềm kiêu hãnh cho em.
_Và cả cho anh đấy.
_Thật ra chúng ta là những phụ huynh hoàn hảo mà.
_Và rất đỗi khiêm nhường nữa chứ.
Chúng tôi cùng cười với nhau, anh ấy hôn tôi. Tôi cảm thấy như được an ủi.
Cho đến sáng hôm sau
Mặt trời lại rực rỡ chiếu xuống bãi cỏ nho nhỏ xanh tươi và những hoa hồng trắng. Christine đang ngồi khoanh chân trên cỏ, vừa nhìn đăm đăm về hướng bụi hồng,vừa mỉm cười.
"Xin chào!" con bé lên tiếng. "Em đã hy vọng là anh tới. Bởi vì em thích anh. Anh bao nhiêu tuổi rồi?  Em chỉ mới hơn năm tuổi thôi...Em không còn là em bé nữa. Em sắp được đến trường rôi, em sẽ có áo mới. Một cái áo màu xanh lá cây. Anh có đi học không? Vậy thì anh làm gì?" Con bé lặng thinh một lát, gật gù, nghe ngóng, vẻ chăm chú.
Tôi đứng đó trong phòng bếp người lạnh toát đi. Đừng có mà nghĩ dại đấy. Rất nhiều đứa trẻ có bạn trong tưởng tượng. Tôi quýnh quáng thầm bảo mình như vậy. Hãy cứ xem như không có gì xảy ra cả. Không nên nổi khùng.
Thế nhưng tôi vội gọi Chris vào dùng giữa bữa buổi sáng sớm hơn thường lệ
_Harry cũng có thể cùng vào nhà được chứ ạ?
_Không! Tôi gắt lên.
_Chào anh Harry. Em tiếc là anh không thể vào nhà được nhưng em còn phải đi uống sữa. Chris nói rồi chạy vào nhà.
_Tại sao Harry không thể dùng sữa cùng.? Con bé hạch hỏi tôi.
_Harry là ai mới được cưng của mẹ?
_Harry là anh con.
_Nhưng Chris à, con đâu có anh em gì đâu. Bố mẹ chỉ có mỗi một đứa, một đứa con gái nhỏ, đó là con đấy. Harry không thể là anh con được.
_Harry là anh con mà. Anh ấy nói vậy mà. Con bé cúi xuống ly  nốc một hơi làn môi trên lấm lem sữa. Rồi nó với tay lấy cái dĩa bánh ngọt nướng. Ít ra thì Harry cũng không thể nào phá hỏng bữa ăn ngon miệng của con bé.
Tôi không đề cập gì về chuyện này với Jim tối hôm đó. Tôi biết anh ấy chỉ chế giễu như trước. Nhưng khi Harry trong tưởng tượng của Christine cứ tiếp tục ngày qua ngày, tôi cảm thấy càng lúc càng căng thẳng.
Một sáng chủ nhật khi Jim tận tai nghe con bé nói chuyện anh ấy bảo rằng:
_Anh muốn bàn một chút về những người bạn trong tưởng tượng, chúng giúp cho đứa trẻ phát triển khả năng nói chuyện. Chistine đang nói thỏa thuê nhiều hơn bình thường.
“Còn giúp cách phát âm nữa chứ " tôi buột miệng thốt lên
_Phát âm gì?
_Một cái giọng nhẹ của người Luân Đôn
_Em yêu ơi, mọi người đứa trẻ Luân Đôn đều có cái giọng nhẹ đó. Giọng đó sẽ trở nên nặng khó nghe hơn khi con bé đi học và gặp gỡ với nhiều đứa trẻ khác.
_Chúng ta không nói giọng Luân Đôn. Vậy con bé học nói cái giọng này ở đâu ra? Con bé có thể học được từ ai nữa ngoài Ha-? Tôi không thể nói trọn cái tên
_ Học từ một người bán bánh mì, một người bán sữa, một người gom rác, một người bán than, một người rửa kính, - muốn kể thêm ai nữa không đây?
_Em nghĩ là không.  Tôi cười hơi bị lúng túng ngượng ngùng.
_Em có biết anh nghĩ em nên làm gì để cho em được yên tâm không? 
_Làm gì?
_Hãy mang Chris đến gặp ông bác sĩ già Webster sáng mai. Hãy để cho ông ta nói chuyện một chút với con bé.
_Bộ anh nghĩ con bé đang bị bệnh –bị tâm thần hả?
_Ôi Chúa ơi! Không phải thế! Nhưng khi chúng ta gặp điều gì đó vượt sức mình, thì nên nghe lời tư vấn chuyên môn.
Ngày hôm sau tôi mang Christine đến gặp bác sĩ Webster, tôi để con bé ở phòng chờ trong khi tôi kể nhanh gọn về chuyện Harry. Ông ta gật gù thông cảm rồi nói:
_Đây là một trường hợp khá là khác thường, bà James à, nhưng không có nghĩa đây là trường hợp duy nhất. Tôi đã gặp nhiều ca về những người bạn tưởng tượng của con trẻ đối với chúng cứ y như là có thực, đến nỗi cha mẹ chúng bị bất an lo lắng. Christine là một cô bé hơi bị lẻ loi phải vậy không thưa bà?
_Con bé không quen các trẻ em khác. Ông biết đó, chúng tôi là người mới tới khu chung cư. Nhưng điều đó sẽ ổn khi con bé bắt đầu đi học.
_Và tôi nghĩ bà sẽ nhận ra điều đó khi con bé đi học và gặp gỡ các trẻ khác, những sự ảo tưởng đó sẽ biến mất. Bà biết đó, mỗi trẻ đều cần có bạn đồng lứa, và nếu con bé không có bạn, con bé sẽ tưởng tượng ra. Những người lớn cô độc tự đối thoại với chính mình.  Điều đó không có nghĩa là họ bị điên, chỉ là họ có nhu cầu nói chuyện với ai đó.  Trẻ con thì thực tế hơn. Con bé nghĩ, đối thoại với chính mình có vẻ là ngớ ngẩn,  vì thế con bé nghĩ ra ai đó để nói cùng. Thực ra tôi nghĩ bà không việc gì phải lo hết.
_Chồng tôi cũng nói thế..
_Chắc hẳn là anh ta nói vậy rồi. Gượm đã, hãy cho tôi được trò chuyện với Christine khi bà đưa con bé vào. Hãy để chúng tôi nói chuyện riêng với nhau.
Tôi tới phòng chờ để kiếm Chris. Con nhỏ đang ở bên cửa sổ. Nó nói: "Anh Harry đang chờ"
_Ở đâu, Chris? Tôi hỏi nhỏ
_Ở kia kìa. Bên khóm hồng đó.
Thì ra là vườn nhà ông bác sĩ có một bụi hồng .
_Tôi nói:" Không có ai ở đó cả." Chris liếc nhìn tôi với vẻ ngoe ngoắt trẻ con. "Bác sĩ Webster muốn gặp cưng đấy cưng à." Tôi nói giọng run run. "Con có còn nhớ ông ta không? Ông ta cho con kẹo khi con đã  hồi phục sau căn bệnh đậu mùa đó."
_Vâng ạ, con  bé nói, hồ hởi đi vào phòng khám của bác sĩ. Tôi chờ đợi trong thấp thỏm đứng ngồi không yên. Tôi nghe lỏm bỏm giọng họ qua bức tường, tôi nghe tiếng cười khúc khích của ông bác sĩ, chuỗi  cười lanh lảnh giòn giã của Christine. Con bé tán chuyện với ông bác sĩ khác với cái lối mà nó nói chuyện với tôi.
Khi chúng tôi ra về ông ta nói: "Con bé không bị bệnh gì cả. Con bé chỉ giống như một chú khỉ nhỏ. Chỉ xin tư vấn một điều này thôi, bà James à. Hãy để cô bé nói chuyện về Harry. Hãy để con bé tập làm quen  tâm sự với bà. Nói tóm lại bà đã tỏ vẻ không bằng lòng với "người anh" này của con bé vì vậy con bé không nói gì nhiều về anh ta. Anh ấy làm đồ chơi bằng gỗ phải không Chris?"
_Vâng, anh Harry làm đồ chơi bằng gỗ.
_Anh ấy còn có thể đọc và viết phải vậy không?
_"Và còn biết bơi,  trèo cây nè và vẽ tranh nữa chứ. Anh Harry làm được tất tần tật." Anh ấy là một người anh tuyệt vời. Khuôn mặt nhỏ của con bé rạng rỡ lên với niềm yêu kính.
Bác sĩ vỗ vai tôi và nói: _Harry có vẻ là một người anh rất tốt với  bé. Thâm chí anh ấy còn có mái tóc đỏ giống con, phải vậy không Chris?
_"Harry có mái tóc đỏ," Chris nói vẻ hãnh diện, "đỏ hơn tóc con. Và anh ấy cao gần như bố, chỉ có điều ốm hơn thôi. Anh ấy cao bằng mẹ đó mẹ. Anh ấy mười bốn tuổi. Ảnh nói ảnh cao đúng với tuổi của mình. Cao đúng với tuổi của ảnh là sao?
_"Mẹ con sẽ giải thích cho con về điều này trên đường về nhà." Bác sĩ Webster nói : "Giờ,  xin chào bà James.  Đừng lo lắng, hãy cứ để con bé lảm nhảm. Chào Chris. Hãy cho ông gởi lời thương mến đến anh Harry nhé".
Một tuần nữa trôi qua. Lúc nào cũng Harry, Harry. Trước ngày tựu trường, Chris nói :"Con sẽ không đi học đâu"
"Con sẽ đi học ngày mai, Chris à. Con đã từng mong đợi được đi học mà. Con biết là mình thích đi học mà. Ở đó sẽ có nhiều con trai con gái khác.
_Harry nói ảnh không thể đi học cùng.
_Con sẽ không thể ước Harry đi học được. Anh ấy  sẽ -  Tôi  cố gắng làm theo lời tư vấn bác sĩ và tỏ vẻ tin là có nhân vật Harry "Anh ấy sẽ trông quá ư là lớn. Một thanh niên mười bốn tuổi lớn tồng ngồng anh ấy sẽ thấy xấu hổ giữa những bé trai và bé gái.
_Con không muốn đi học mà không có anh Harry. Con muốn ở với anh Harry. Con bé bắt đầu khóc lóc ầm ỉ, thảm thiết.
Rồi thì con bé chìm vào giấc ngủ nước mắt vẫn còn lấm lem trên khuôn mặt.
Vào một ngày yên ả. Tôi tiến tới cửa sổ và kéo bức rèm cửa. Khu vườn rực nắng lấp lánh ánh mặt trời. Thế rồi cứ như là đang mơ, một cái bóng rất rõ cao gầy của một đứa con trai đứng gần những bông hồng trắng. Như một mụ điên tôi mở cửa và la to: "Harry! Harry!" Tôi nghĩ tôi đã thấy thấp thoáng sắc đỏ giữa những bông hồng tựa như cái đầu có những lọn tóc quăn dầy của một đứa con trai. Thế rồi tất cả biến mất như không có gì.
Ngày hôm sau tôi bắt đầu bí mật tự hành động. Tôi đi xe buýt lên phố, và đi đến một tòa nhà to lớn ảm đạm tôi không tới thăm đã hơn năm năm rồi. Từ sau khi  Jim và tôi  chung sống với nhau. Tầng trên cùng của tòa nhà thuộc về Hội nhận con nuôi Greythorne. Tôi lên tầng bốn và gõ cánh cửa sơn trầy xước quen thuộc.
Bà Cleaver, một người đàn bà tóc xám gầy và cao, nụ cười dễ mến, khuôn mặt chân chất phúc hậu với cái trán nhăn nheo đứng lên  đón chào tôi. "Chào bà James. Thật mừng hết sức khi gặp lại bà. Christine sao rồi bà?."
_Con bé rất khỏe bà Cleaver à, nhưng tốt hơn cho phép tôi được vào thẳng vấn đề. Tôi biết bình thường thì bà không tiết lộ nhân thân nguồn cội của đứa bé với cha mẹ nuôi của nó, đó là điều trái luật nhưng tôi cần biết rõ nguồn cội Christine là ai?
_"Tôi lấy làm tiếc bà James à," và bà ta bắt đầu vòng vo " Quy tắc làm việc của chúng tôi.là..."
_Xin bà hãy kể cho tôi nghe toàn bộ câu chuyện, rồi bà sẽ hiểu  không phải chỉ vì sự tò mò thông thường mà tôi lo phiền đến thế này đâu .
Rồi tôi kể cho bà ta về Harry.
Khi tôi dứt lời  bà ta nói: Kỳ lạ! Thật quá ư kỳ lạ. bà James à tôi sẽ phá luật một lần vậy. Tôi sẽ tâm sự hết với bà về thân thế bé Christine
_Con bé sinh ra trong một gia đình ở một khu bần cùng nhất của thành phố Luân Đôn. Gia đình họ gồm bốn người, người cha, người mẹ, đứa con trai và và bản thân bé Christine.
_Con trai ư?
_Vâng, cậu ta mười bốn tuổi khi sự việc xảy ra. Người cha và mẹ thật sự không muốn có bé Christine. Gia đình sống trong một căn phòng mà theo thôi đáng bị sở thanh tra vệ sinh môi trường khiển trách. Chỉ ba người họ sống trong đó cũng đủ khó khăn rồi, thế nhưng lại thêm một đứa bé nữa thì cuộc sống biến thành ác mộng. Người mẹ là một người bị chứng loạn thần kinh, lười biếng cẩu thả, không hạnh phúc và quá mập. Sau khi bà ta có em bé bà bỏ bê chả quan tâm gì đến. Tuy nhiên cậu anh trai yêu thương bé ngay từ khi bé mới lọt lòng. Cậu ta đã bị phiền hà rắc rối khi bỏ học để trông coi con bé.
Một buổi sáng tờ mờ, một phụ nữ ở tầng trệt thấy có cái gì đó rơi qua khung cửa sổ của mình nghe cái bịch trên mặt đất. Bà ta chạy ra xem xét. Đứa con trai của gia đình đó đã nằm trên đất. Christine trong vòng tay cậu ấy. Cổ cậu ta bị gãy. Cậu ta đã chết. Mặt bé Christine xanh mét nhưng vẫn còn thoi thóp thở. Người phụ nữ đánh thức cả khu nhà dậy,  gọi cho cảnh sát và bác sĩ, và rồi họ lên phòng gác trên cùng. Họ phá tung cửa đã bị khóa và bít kín bên trong. Một mùi ga nồng nặc xộc ra ập về phía họ, mặc dù cánh cửa sổ đã mở tung.
Họ tìm thấy người chồng và vợ chết trên giường với một bức thư người chồng để lại nói rằng: "Tôi không thể nào tiếp tục chịu đựng nữa. Tôi phải giết hết tất cả. Chỉ còn có cách đó thôi.
Cảnh sát kết luận rằng ông ta đã bịt kín cửa ra vào và cửa sổ và bật ga khi gia đình còn đang ngủ sau đó vào nằm cùng vợ cho đến khi bất tỉnh và chết. Nhưng cậu con trai hẳn là đã thức dậy. Có lẽ cậu ta đã cố sức vật lộn với cái cửa nhưng không thể mở được. Cậu ta kiệt sức không thể kêu la, và nhảy xổ ra ngoài , ôm  theo đứa em gái bé bỏng rất mực yêu thương trong vòng tay.
_Và cậu anh đã cứu mạng em gái mình và mình thì chết phải vậy không? Tôi hỏi.
_Vâng đúng vậy. Cậu ấy là một đứa con trai thật dũng cảm.
_Có lẽ cậu ta nghĩ không còn cách gì tốt để cứu em hơn là ôm nó theo mình. Ôi trời đất ơi! Câu chuyện sao có vẻ quá ư bất nhẫn. Tôi không thích sự việc diễn biến như thế. Bà Cleaver này cậu ta tên gì vậy?
_"Tôi sẽ phải coi lại cái tên đã." Bà ta xem lại một trong nhiều tài liệu và cuối cùng nói rằng: "Tên của người chủ gia đình là Jones và cậu trai mười bốn tuổi tên là "Harold",
_Và có phải cậu ta có mái tóc đỏ không? Tôi thì thầm..
_Điều đó tôi không rõ, bà James à.
_Nhưng tên cậu ta phải là Harry. Người con trai đó là Harry. Thế này là thế nào? Tôi không hiểu nổi.
_Việc này không dễ  giải thích đâu, nhưng tôi nghĩ trong sâu thẳm trí tưởng của Christine nó luôn nhớ về Harry, người bạn thời bé tí. Chúng ta không nghĩ là trẻ con nhớ được nhiều, nhưng hẳn là có nhiều hình ảnh của quá khứ đọng lại đâu đó trong những cái đầu nhỏ bé. Christine không  tưởng tượng ra người anh tên Harry này. Con bé nhớ về anh nó. Rõ ràng là con bé làm cho cậu ta gần như hiện hữu trở lại.
_Tôi có thể biết địa chỉ căn nhà nơi gia đình họ đã sống không?
Khi tôi đến nơi,  căn nhà đó nhìn như bị bỏ trống, dơ bẩn và hoang tàn. Nhưng có một điều làm tôi vô cùng kinh ngạc. Đó là ở đấy có mảnh vườn nhỏ. Một đám cỏ tươi xanh mọc lởm chởm trên những dải đất nâu khô cằn. Thế nhưng góc vườn nho nhỏ này rạng rỡ khác thường nhờ vào một bụi hồng trắng mà không một căn nhà nào khác trong khu phố buồn bã nghèo nàn này có được.
Một giọng nói làm tôi giựt nẩy mình. "Bà làm gì ở đây vậy?" Một người đàn bà luống tuổi ló đầu ra khỏi khung cửa sổ tầng trệt.
_Tôi nghĩ nhà bỏ trống không có ai, tôi trả lời.
_Đáng ra thì ngôi nhà này nên thế. Phá bỏ đi. Nhưng người ta không thể đuổi tôi ra khỏi nhà. Không có chỗ nào để đi. Tôi sẽ không đi đâu cả. Những người khác thì đã ra đi ngay khi sự việc xảy ra. Không ai muốn dọn vào. Người ta bảo rằng nhà này có ma. Đúng là vậy. Thế nhưng có cái gì đâu mà phải om sòm vậy? Sự sống và cái chết. Khoảng cách mong manh gần nhau trong gang tấc. Bà sẽ hiểu điều này khi bà bước vào tuổi già. Sống hay chết. Thì cũng có gì khác đâu nào?
Bà ta giương tròng mắt vàng với những gân máu đỏ nhìn tôi đăm đăm: _Tôi nhìn thấy cậu ta rớt qua khung cửa sổ phòng tôi. Đó là nơi cậu ta té xuống. Giữa những bông hồng. Cậu ta vẫn trở về đây. Tôi nhìn thấy cậu ta. Cậu ta sẽ không đi khỏi chừng nào chưa tìm ra con bé.
_Ai? Bà đang nói đến ai vậy?
Tôi đang nói đến Harry Jones. Cậu ta là một người đẹp trai. Tóc đỏ. Vóc người rất mảnh khảnh. Tuy nhiên lại rất cứng cỏi. Luôn luôn làm theo ý mình. Thương Christine hết mực. Chết giữa những bông hồng. Thường ngồi ở đây nhiều giờ chơi với con bé, bên cạnh bụi hồng. Thế rồi cậu ta chết tại đó. Mà có thật là con người ta đã chết? Nhà thờ lẽ ra phải trả lời cho chúng ta nhưng họ đã không trả lời. Không thể tin ai được. Giờ bà hãy đi đi được chưa? Nơi này không dành cho bà. Nó là thế giới của những người chết mà không thực sự chết và là nơi sinh hoạt của những người không còn sống nữa.
Ánh mắt điên dại của bà ta ẩn sau mái tóc trắng  lòa xòa rồi bù  nhìn trừng trừng tôi. Những người điên nhìn đến là ghê. Người ta thương xót họ, thế nhưng vẫn e sợ họ, tôi lẩm bẩm.
_Tôi sẽ đi ngay. Xin chào, Và rồi như đang trong cơn ác mộng tôi cố vượt gấp qua con đường nhựa phà hơi nóng hừng hực  mặc dù đôi chân tôi nặng trĩu và gần như tê dại đi.
Ánh nắng chói chang trên đầu thế nhưng tôi không còn nhận thấy gì. Tôi quên luôn  giờ giấc và rồi cứ đi mà không biết là mình đi đâu nữa.
Và rồi tôi nghe một âm thanh gì  đó khiến tôi giật nẩy người.
Tiếng đồng hồ điểm ba giờ.
Tôi đã tính là ba giờ sẽ có mặt trước cổng trường, đợi đón Christine.
Vậy giờ mình đang ở đâu vậy? Có ở gần trường không đây? Tôi nên đi xe buýt nào đây?
Tôi hoảng hốt hỏi người qua đường, họ nhìn tôi sợ hãi như lúc tôi nhìn bà già.
Cuối cùng tôi bắt được cái xe buýt đúng tuyến, và đến được trường mệt mỏi rã rời người ngợm đầy bụi bặm, nồng nặc mùi khói xe. Tôi băng qua  sân trường trống vắng nắng chang chang.  Trong lớp học,  cô giáo trẻ trong bộ đồ trắng đang gom sách của cô ta lại.
_Tôi đến đón Christine James, tôi là mẹ của bé. Tôi lấy làm tiếc đã tới trễ. Tôi hốt hoảng kêu lên: Con bé đâu rồi?
_Christine James à? Cô gái nhíu mày lại và rồi hớn hở trả lời rằng:" Ồ đúng rồi, tôi nhớ ra rồi, cái con bé xinh đẹp có mái tóc đỏ. Ổn cả thưa bà James. Anh nó đã đến tìm gặp. Hai anh em tụi nó sao mà giống nhau thế không biết phải vậy không bà? Người anh quá ư là sốt sắng tận tâm. Khá là vui khi thấy một đứa con trai ở vào tuổi đó mà lại rất mực yêu thương em gái bé bỏng của mình. Chồng bà có mái tóc đỏ như hai con không vậy?
_Cái gì kia? - Anh trai bé à? - chị nói gì vậy? Tôi lí nhí hỏi..
_Cậu ta không nói gi cả. Khi tôi nói chuyện, cậu ta chỉ mỉm cười. Tôi nghĩ giờ chắc hai anh em đã về nhà rồi. Mà này, bà sao vậy có khỏe không?
_Vâng, cám ơn cô tôi cần phải về nhà đây.
Tôi chạy một mạch về nhà qua con đường nắng chói chang
"Chris, Christine ơi con ở đâu vậy? Chris ơi! Chris ơi!" Đôi lúc, ngay cả lúc này đây tôi vẫn nghe cái giọng mình hồi đó kêu gào khắp ngôi nhà lạnh lẽo. "Christine ơi! Chris ơi! Con ở đâu vậy hả con? hãy trả lời mẹ đi con! Chrrriiiss!" Và sau đó lại gọi :"Harry! Đừng mang em con đi! Hãy trở về đi! Harry ơi! Harry ơi!"
Cuồng điên, tôi hấp tấp chạy ra ngoài vườn. Mắt trời chiếu xuống gay gắt. Những bông hồng trắng ngời lên. Không gian quá ư lặng lẽ. Tôi mất cảm giác về thời gian và không gian  như thể đang lạc trong cõi hư vô. Trong một thoáng tôi có cảm nhận như mình đang rất gần bé Christine, mặc dù tôi không thể thấy bé. Và rồi những bông hồng nhảy múa trước mắt tôi và chuyển sang màu đỏ. Không gian chuyển sang đỏ. Màu đỏ của máu. Đỏ lênh láng. Tôi thấy mình quay cuồng trong sắc đỏ rồi thì tối đen và rồi không biết gì nữa.
Tôi nằm liệt giường nhiều tuần vì bị say nắng biến chứng thành sốt não. Trong khi đó Jim và cảnh sát kiếm tìm Christine trong vô vọng. Cuộc truy lùng bất thành này kéo dài nhiều tháng. Báo chí ngập tràn về sự biến mất của đứa bé tóc đỏ. Cô giáo mô tả lại "người anh" tới trường đón con bé. Có những câu truyện đăng báo về việc bắt cóc con nít, hớt tay trên cuỗm mất một em bé. Nhưng rồi sự rúng động nhạt dần. Chuyện này trở thành một vụ mới chưa thể phá án được đành lưu lại trong hồ sơ cảnh sát.
Và chỉ có hai người biết là cái gì đã xảy ra. Người đàn bà già điên sống trong ngôi nhà hoang phế, và chính tôi đây.
Năm tháng trôi qua. Nhưng tôi vẫn sống trong sợ hãi.
Tôi sợ những thứ bình thường như thế. Ánh nắng. Những cái bóng thoáng qua trên bãi cỏ. Những bông hồng trắng. Những đứa trẻ có màu tóc đỏ. Và cái tên - Harry. Một cái tên quá đỗi bình thường.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2012 18:53:23 bởi sen dat >
Attached Image(s)

SongHuong
  • Số bài : 400
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2009
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 06.11.2012 08:54:18
0
LỜI RU MỘT THỜI




Em qua một thời con gái
Tủi hờn không gọi thành tên
Nỗi niềm lặng chảy vào đêm
Mắt buồn giấu sau vạt áo

Em qua một thời giông bão
Từng đêm ngồi đếm bóng mình
Ầu ơ giấc con thơ dại
Biết chăng lòng mẹ chông chênh

Trót nhớ một người phải quên
Ru hờ... hồng nhan bạc phận
Lỡ làng một thời hương phấn
Đi về một nẻo ai hay ?

Rượu nồng lỡ uống... trót say
Ầu ơ mười hai bến nước
Hôm nào chân quen lạc bước
Trôi dài câu hát đêm đêm

Trót nhớ một người phải quên
Mai này rồi con hiểu mẹ
Ngủ đi... một thời thơ trẻ
Đêm này... đêm nữa... ầu ơ

Huế 06/11/2012
Sông Hương
Nén lòng tôi với tri âm
Nén thương nhớ gởi xa xăm một người

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 06.11.2012 09:16:09
0
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88231/FE626CDABF464120B8A8F3ED2AB452E2.jpg[/image]


https://www.box.com/shared/6winvcwny7u2u57oph89

SỢI NẮNG GỌI HỒN

thơ TócNâu | nhạc & trình bày dzuylynh
album Ở giữa là mùa thu.bccb| Nov 5.2012

Dường như sợi nắng gọi hồn
Nên thơ người viết thơm nồng tình dâng
Và như hương nắng lâng lâng
Tôi im lặng ngắm đến trầm tâm tư

Dường như mực viết bài thơ
Chảy từ tim nhỏ, vẽ mơ từng hàng
Dường như ngòi bút hoang mang
Viết thương, viết nhớ chất chồng đầy vơi

Chẳng vay, chẳng mượn chi đời
Mà bao tươi thắm, bao lời dịu êm
Nằm ngoan một góc trong tim
Nhẹ nhàng thổn thức, nổi chìm đam mê

Hồn thơ ôm nắng tỉ tê
Còn tôi gom nắng đặt kề môi hôn
Thu kia dáng xõa chập chờn
Biết nắng còn ở với hồn bao lâu…?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2012 05:41:55 bởi dzuylynh >
Attached Image(s)

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 06.11.2012 12:21:51
0



Trích đoạn: Huyền Băng


Chào CB CLB Tri âm

Cám ơn ông Lynh đã có nhã ý tặng bài hát này _ cho mọi người _ trong đó có tui, hihihi.

Hôm qua tui cũng vừa viết xong một bài nhạc từ thơ của Diên Vỹ ... Với ba chữ đầu là nơi tôi ở ... Xem ra giai điệu Nơi tôi ở và Nơi tôi đến của ông cũng xem xem. Tôi đang không ở nhà, nên chưa thể đàn để đưa vào chung vui với ông được, chờ tui ít hôm nhé !
Chúc mừng đứa con hai mươi mấy năm của ông
Thân mến,
HB


Thể theo lời hứa cù cưa của tui, hôm nay tui xin góp vui cùng ông Lynh và bạn bè thân hữu của Câu lạc bộ Tri Âm bài Thu rơi trên phố phổ từ thơ Diên Vỹ. Vì là cây nhà lá vườn nên cái gì cũng tàm tạm, các bạn thông cảm nhé !

Chúc vui
Huyền Băng




file mp3


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/91D91FA2B93E41D09D35031E53FF34E3.jpg[/image]



hay lắm Huyền Băng
quý ở chỗ " cây nhà lá vườn ", vẫn hơn cây vườn lá ...rừng chứ !

nghe gần gũi thân quen như đã cũ
mấy mươi năm chồm dậy níu sau lưng
quay lại tháp nguyện đường cung Thánh Mẫu
thấy Mai Hoa tình cũ bỗng dưng buồn...

nhớ ly cà phê đen thui dằn vài hột muối cụ pha cho tui ngon làm sao , nhớ cái "màn hình" Bảo Đại tặng cho bà, nhớ ngoài trời mưa rả rích, nhớ ca đoàn Nhà thờ Thánh Mẫu Gia Định những năm 80's, nhớ thằng bạn Lộc lai Guitare solo, em bà ca sĩ Hoàng Oanh, nhớ những ly rượu đế, nhớ mẫu khô cá đuối cầu Sắt Bùi Hữu Nghĩa, nhớ thằng Đức Bass, nhớ tô hủ tíu của Má thằng Hoàng đánh trống đường Đống Đa,...
nhớ cái thời sống qua ngày bằng mấy hột bobo mà lo làm văn nghệ..
thời gian ...kỉ niệm.. thật chẳng dễ gì quên nhỉ !

SongHuong
  • Số bài : 400
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2009
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 06.11.2012 15:30:59
0

Trích đoạn: thiên thanh






Ký ức thu

thơ Sông Hương . nhạc dzuylynh . trình bày thiênthanh.dzuylynh

Ngang qua miền hoài niệm
Ai gọi thầm tên ai
Chiều nghiêng con dốc vắng
Dấu tình nào chưa phai

Em chở mùa thu đi
Gởi gì trong chiếc lá vắng
Cánh chim nào vội vã
Bay ngược chiều thời gian

Còn lại chút riêng mang
Giấu trong miền kí ức
Thu ơi đừng day dứt
Chiếc lá vàng ngày xa

Chỉ còn lại mình ta
Nhặt mùa thu đến muộn
Nghe trong chiều sương xuống
Những nhạt nhoà phôi phai

Mùa thu chừng chia hai
Bên kia trời nắng gió
Góc bên này phố nhỏ
Lá thu dường như... rơi




Anh Linh ơi. Bài nhạc phổ anh lưu ở địa chỉ nào mà em không thấy đường dẫn vậy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2012 15:36:24 bởi SongHuong >
Nén lòng tôi với tri âm
Nén thương nhớ gởi xa xăm một người

Ct.Ly

SongHuong
  • Số bài : 400
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2009
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 07.11.2012 05:02:14
0

Trích đoạn: Ct.Ly

Chào SongHuong

nhạc phẩm này chỉ thấy bấm vào nghe ngay như mì ăn liền vậy ah SongHuong

còn link để thâu lại chắc đợi OngLynh đem vào box.net

vậy SH kiên nhẫn chờ tí nha

tt có người thắc mắc kìaaaaaaaaaaaaaaaaaa



Chị Ly ơi, bấm vào đâu để nghe cũng không thấy luôn mà. Chỉ thấy mỗi bức tranh thôi, mà bấm vào đó cũng có được đâu. Chúc chị Ly buổi tối vui vẻ. ( Ơ Việt nam thì đang sáng đây. 5h00 sáng rồi )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2012 05:03:29 bởi SongHuong >
Nén lòng tôi với tri âm
Nén thương nhớ gởi xa xăm một người

Ct.Ly

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 07.11.2012 05:10:08
0



* * *






https://www.box.com/shared/d7ct167dvcgt6nr72ail

hương quỳnh đêm nguyệt tận

lời diênvỹ.dzuylynh | nhạc & trình bày dzuylynh
album Ở giữa là mùa thu | bccb
( đến kiềuvân )

xin làm đóa quỳnh trắng
hóa hiện giữa mùa trăng
xin làm đóa qùynh hương
vì anh mà hé nhụy
dáng thu đêm nguyệt tận
hồn bâng khuâng rã rời
xin làm chiếc lá rơi
vì anh buông xuống đời
nơi anh đến hoa quỳnh nở rộ
giòng đời nghiêng theo những yêu thương
thu hóa xuân bốn mùa đổi ngược
phím nhạc tình hòa những note duyên
em đã đến hương quỳnh thơm ngát
đêm huyền diệu vọng tiếng pha lê
em vụt tan vụn vỡ ánh trăng thề
nếu biết thế xin em đừng đến nhé
để hồn ta vùi chết giữa cơn mê...

vịnh nửa vầng trăng .Nov 6.2012 .dzuylynh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2012 05:26:14 bởi dzuylynh >

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 07.11.2012 05:11:35
0

Trích đoạn: SongHuong

Chị Ly ơi, bấm vào đâu để nghe cũng không thấy luôn mà. Chỉ thấy mỗi bức tranh thôi, mà bấm vào đó cũng có được đâu. Chúc chị Ly buổi tối vui vẻ. ( Ơ Việt nam thì đang sáng đây. 5h00 sáng rồi )


link ở đây : http://vnthuquan.net/user/dzuylynh/kyucthu_songhuong_tt_dzuylynh.mp3

ngày mới vui vẻ

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 08.11.2012 03:49:06
0
tt ginh bài thơ O đh do bố lynh ngâm ... dzấm ...






lời ru cánh vạc

thơ đônghương | diễn ngâm dzuylynh

mở ngày ngắm cuộc tử sinh
thức chờ một quãng đường mình phải đi
hôm xưa ngọn gió rào rì
lũy tre , khóm trúc dậy thì bước chân

@

mở tâm nhìn cuộc phong trần
mơ về viễn xứ . chặp gần . chặp xa
cánh chim vạc dường đã già
có còn biết hướng tìm ra cội nguồn

@

mở hồn , nghe gió đêm đông
lấy ai sưởi được tấm lòng thảo hoang
con đường trước mặt , hoàng hôn
nhìn sau lưng , bóng chập chờn yêu ma

@

mở trang tâm sự để mà
xem còn có biết mình là ai chăng
trời cao , sông rộng , tình gần
nhìn qua hàng xóm . phù vân lối về

@

mở ngày . quẳng gánh u mê
vất luôn cái thói lết lê theo đời
lũy tre, khóm trúc quê tôi
chừ con của Mẹ ru lời mắt cay

Tuesday, November 6, 2012. dht
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2012 04:05:40 bởi thiên thanh >

Đóa Hồng Tím
  • Số bài : 505
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.06.2009
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 09.11.2012 02:51:29
0

Gửi bài này cho Thiên Thanh .
TY
Sur Le Chemin Blanc - poeme de DongHuong
http://www.youtube.com/watch?v=Aezd8k1-BPE
Reply With Quote
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2012 03:37:57 bởi thương yêu >
quê hương em là Huế
quê tim em là anh

Đóa Hồng Tím
  • Số bài : 505
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.06.2009
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 09.11.2012 03:08:47
0


NÀNG HAY MƯA

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/71281/49C7CF709D4C4DE8B1EE510AC988B0B0.jpg[/image]

đừng gọi tôi thi sĩ
đừng gọi tôi văn nhân
tôi chỉ là một tí
ánh nắng vàng mùa Đông

tội lắm

ý lời không có tuổi
chữ nghĩa thích thênh thang
mặc sóng đời trôi nổi
tim sống bằng tình anh

chỉ vì

chữ nghĩa vô định luật
không thể gọi là thơ
nhưng vì tim có thật
và Anh là không mơ

nên tôi

cám ơn nhà thi sĩ
thổi tình vào tim tôi
cho tôi thêm một tí
nắng ngời hong cuộc đời

nói lời

cám ơn người thi sĩ
gọi tôi nàng hay Mưa
trên mắt sầu vạn lý.
ai yêu mà không mơ !

đông hương


<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2012 03:36:49 bởi thương yêu >
Attached Image(s)
quê hương em là Huế
quê tim em là anh

Phù vân
  • Số bài : 360
  • Điểm: 6
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.01.2011
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 11.11.2012 02:22:29
0
ĐỌC BÁO GIÙM BẠN

Pháp lệnh cấm cán bộ VC đến Santa Ana


Thị Trưởng Thành Phố Santa Ana Miguel Pulido Công Bố Pháp Lệnh: Ngăn Cản Cán Bộ CSVN Đến Thành Phố Santa Ana

SANTA ANA (VB) - Lúc 12 trưa Thứ Năm, ngày 1 tháng 11 năm 2012 trước tiền đình toà thị chánh Santa Ana, Thị Trưởng Miguel Pulido mở cuộc họp báo công bố Pháp Lệnh nhằm ngăn cản cán bộ CSVN đến thành phố Santa Ana với sự tham dự của đông đảo dân cử và các cơ quan truyền thông Việt Mỹ.

Ông Kenneth Khanh Nguyễn, Đại Sứ Thành Phố Santa Ana trong cộng đồng người Mỹ gốc Việt tại Santa Ana, giới thiệu thành phần tham dự gồm: Dân Biểu Tiểu Bang California Jose Solorio; Thị Trưởng Santa Ana Miguel Pulido; Phó Thị Trưởng Santa Ana Claudia Alvarez; Phó Thị Trưởng Westminster Tyler Diệp Miên Trường; Hòa Thượng Thích Minh Nguyện trong Hội Đồng Liên Tôn; Luật Sư Nguyễn Xuân Nghĩa, Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Nam California; Joe Đỗ Vinh, Ủy viên Kế Hoạch Thành Phố Garden Grove.

Phát biểu trong cuộc họp báo, Thị Trưởng Miguel Pulido, đang tái tranh cử chức vụ Thị Trưởng với nhiệm kỳ thứ 9, kể rằng vài ngày trước đây khi tham dự lễ cầu nguyện và đấu tranh chống án cho hai nhạc sĩ Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình tại Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ, ông thấy một phụ nữ khóc vì bức xúc trước tình hình đàn áp tự do, dân chủ và nhân quyền Việt Nam của CSVN, mà lòng cảm động và tự hỏi mình có thể làm gì được cho công cuộc đấu tranh của người Việt là cư dân trong thành phố Santa Ana. Chính đó là động lực để ngày hôm sau ông đệ trình Pháp Lệnh ngăn cản cán bộ CSVN đến Santa Ana. Thị Trưởng Pulido nói rằng các thành phố lân cận như Westminster và Garden Grove đều có pháp lệnh như vậy để ngăn cản cán bộ CSVN đến các thành phố đó, nhưng Santa Ana là thành phố đầu tiên đón người Việt tị nạn cộng sản đến định cư tại Hoa Kỳ thì chưa có pháp lệnh như vậy. Thị Trưởng Pulido với nét mặt hân hoan nói rằng hôm nay chúng ta đã có Pháp Lệnh này, đây là điều rất quan trọng. Ông hy vọng rằng các nghị viên khác trong hội đồng thành phố Santa Ana sẽ đồng thuận Pháp Lệnh này. Thị Trưởng Pulido cho biết ông không thể để cho các cán bộ CSVN tự do đến đây để làm tổn thương đến cộng đồng người Việt tị nạn. Cho nên, theo ông, "Chúng ta phải đấu tranh cho tự do, dân chủ và nhân quyền Việt Nam vì Hoa Kỳ là đất nước có truyền thống bảo vệ tự do, dân chủ và nhân quyền.”


Thị Trưởng Santa Ana Miguel Pulido (giữa) đang cầm micro phát biểu trong cuộc họp báo trước tiền đình tòa thị chánh Santa Ana. (Photo VB)


Phó Thị Trưởng Santa Ana Claudia Alvarez nói rằng thành phố Santa Ana đã có nghị quyết chấp thuận cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng tự do, dân chủ và nhân quyền của cộng đồng Việt Nam, nhưng Santa Ana chưa có pháp lệnh ngăn cản cán bộ CSVN đến thành phố này.

Dân Biểu Tiểu Bang California Jose Solorio nói rằng chúng ta đã có nghị quyết công nhận cờ vàng của người Việt tị nạn thì nay chúng ta có thêm pháp lệnh ngân cản cán bộ CSVN đến thành phố này.

Phó Thị Trưởng Westminster Tyler Diệp phát biểu nói rằng pháp lệnh rất quan trọng vì Santa Ana là thành phố lớn nhất của Quận Cam cũng là nơi có người Việt tị nạn sinh sống đông đảo. Phó Thị Trưởng Tyler Diệp nhấn mạnh rằng Santa Ana có quá trình cùng với cộng đồng Việt Nam tranh đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền Việt Nam thì việc có pháp lệnh này là điều quan trọng.

Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Nam California Nguyễn Xuân Nghĩa nói rằng ông rất vinh dự được hiện diện tại cuộc họp báo công bố pháp lệnh ngăn cản cán bộ CSVN đến thành phố này, nơi mà có khoảng 40,000 người Việt tị nạn đang sinh sống. Luật Sư Nghiã nhấn mạnh rằng qua hành động này cho thấy "Chúng ta cùng nhau đẩy mạnh việc ngăn cấm CSVN đến đây." Ông kêu gọi cử tri người Mỹ gốc Việt đi bầu đông đủ vào ngày 6 tháng 11 tới đây để thể hiện quyền công dân, và đến đây vào ngày 19 tháng 11 tới đây để ủng hộ Pháp Lệnh được hội đồng thành phố thông qua.

Hòa Thượng Thích Minh Nguyện, thành viên Hội Đồng Liên Tôn tại Hoa Kỳ, phát biểu rằng, "Tất cả chúng ta có mặt là để ủng hộ pháp lệnh của ông Thị Trưởng Pulido không hoan nghênh cán bộ CSVN đến đây." Hòa Thượng cũng kêu gọi đồng hương Việt đến ủng hộ pháp lệnh vào lúc 5 giờ rưỡi chiều ngày 19 tháng 11 tại cuộc họp của hội đồng thành phố Santa Ana "để nói rằng chúng ta không chấp nhận CSVN đến đây."

Theo ông Khanh Nguyễn, pháp lệnh khác với nghị quyết, vì một khi được hội đồng thành phố thông qua thì pháp lệnh có hiệu lực như một đạo luật có tính chế tài về pháp lý, chứ không phải chỉ có tính cảnh báo như nghị quyết. Ông Khanh Nguyễn cũng cho biết thì hiện nay trong số 5 nghị viên đã có 2 nghị viên chấp thuận pháp lệnh là Thị Trưởng Pulido và phó thị trưởng Claudia, còn lại 3 nghị viên khác có thể cũng sẽ OK. Theo ông Khanh Nguyễn thì xác suất thông qua của pháp lệnh là tới 70%.

nguồn NET
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2012 03:59:46 bởi Phù Vân >

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 11.11.2012 03:47:32
0



thơ- m- nhạc

ngồi nghe lại khúc tình ca viết vội
mới chợt hay mình quá đỗi yêu m
Chúa đã bảo tình yêu không có tội
nên đêm nay bóng tối cũng quên về

Phật không trách ta lười kinh biếng kệ
cho nên tình hòai ước lệ ngu ngơ
có nắng, mưa; có quên, nhớ, đi, về
thơ siết vỡ lời đam mê trót nhỡ

m cũng hiểu khởi đi từ lầm lỡ
chữ trộn vần thành hơi thở bài thơ
thức trong mơ ta hóa một gã khờ
vui thống khổ bởi nhạc, m là nợ

ta vẫn sính gọi tên m là mợ
để hợm mình từng một thuở là quan
đã bao lâu hồn ngơ ngẩn bên đàng
thơ với nhạc... lật từng trang kẻ sĩ

chưa quên được thuở quân hành cực bỉ
bão trường sơn thôi thúc chí kiêu hùng
quê hương chừ còn tan tác lao lung
ôm hòai bão rưới lên vùng tóc bạc

ai nuốt hận giả nai vàng ngơ ngác
ta sục sôi hừng hực óan căm thù
vung kiếm nhạc chẻ trầm tư khúc hát
kẻ năm dòng đen trắng hận ngàn thu

nếu m hiểu nhạc thơ mầm thù tiếp
cũng chỉ là vun xới liếp chiêm bao
đóa yêu thương hé nở nụ xuân trào
chờ đông chí ta vơ vào một thể

đã lâu lắm quên lời kinh tiếng kệ
để lao mình vào đáy bể đam mê
tổ quốc, tình yêu, huyết lệ chưa mờ
cùng nhân thế nhiêu khê, thơ, m, nhạc...

thunglũnghoànghôn-Nov.9.2012.dzuylynh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2012 06:27:45 bởi dzuylynh >

sen dat
  • Số bài : 3043
  • Điểm: 34
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.03.2008
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 11.11.2012 07:37:51
0
Sáng nay vào đọc tin tức trong mục đọc báo dùm bạn mới nhớ ra hôm vừa rồi có coi chương trình ca nhạc Asia 70 có một đoạn MC nhắc về một bức thư ông ta nhận được từ trong nước như sau:
Hỏi: Việt nam tôi ở đâu?
Trả lời: Việt nam tôi đây. VN ngày nay được diễn tả bằng năm cánh tay
_Đảng thì chỉ tay
_Quốc hội thì giơ tay
_Nhà nước thì ra tay
_Toàn bộ thì vỗ tay
_Toàn dân thì bó tay
Vài dòng chúc mọi người cuối tuần vui vẻ

Ct.Ly

Phù vân
  • Số bài : 360
  • Điểm: 6
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.01.2011
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 11.11.2012 23:31:34
0


Trích đoạn: Ct.Ly


Trích đoạn: sen dat

Sáng nay vào đọc tin tức trong mục đọc báo dùm bạn mới nhớ ra hôm vừa rồi có coi chương trình ca nhạc Asia 70 có một đoạn MC nhắc về một bức thư ông ta nhận được từ trong nước như sau:
Hỏi: Việt nam tôi ở đâu?
Trả lời: Việt nam tôi đây. VN ngày nay được diễn tả bằng năm cánh tay
_Đảng thì chỉ tay
_Quốc hội thì giơ tay
_Nhà nước thì ra tay
_Toàn bộ thì vỗ tay
_Toàn dân thì bó tay
Vài dòng chúc mọi người cuối tuần vui vẻ



Nụ Cười cuối tuần màsao thấy đúng quá đi sendat hihihi


VIỆT NAM ƠI...

Tổ quốc vinh quang nhờ có đảng
Dân tôi đâm hoảng bỏ đi hoang
Vượt biển băng ngàn không kể mạng
Mang theo di sản Họ Hồng Bàng

Đảng chỉ tay què: ôi ngao ngán
Quốc hội giơ tay hủi: bưng sang
Nhà nước ra tay cùi: mê sảng
Toàn bộ vỗ tay: chấm xuống hàng

Toàn dân phải bó tay mà ráng!
Quay về kiếp phận thuở hồng hoang?
Dị thai Quốc hội hư thai Đảng
Quái thai Cu Ba, Tàu, Bắc Hàn

Liệt tổ liệt tông cất tiếng than!
Dạ xoa Ngạ quỷ đoạt ngai vàng
Khòm lưng đụp váy hung tàn Hán:
Thái thú ba thằng trọng- dũng- sang

Việt Nam chính sử đã sang trang
Con cháu Lạc Long mãi rỡ ràng
Tha hương thắp lại cơ đồ sáng
Ươm mầm vỡ lại đất khai hoang

Thương quá quê nhà còn ngỗn ngang
Xót cho vận Nước phải tan hàng
Đứng lên giải phóng, tan Quốc Nạn
Sắp lại cơ đồ cho vẻ vang...


phùvân. Nov.11.2012

Trúc Lan
  • Số bài : 123
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.02.2008
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 12.11.2012 08:04:57
0
Chiều buồn quá... cho nên gửi đến CLBTA bản nhạc Buồn Ơi... Ta Xin Chào Mi

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2012 03:38:11 bởi Trúc Lan >

Ct.Ly

Trúc Lan
  • Số bài : 123
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.02.2008
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 13.11.2012 04:05:53
5
Chào cả nhà CLBTA,
Bên TL cũng mưa rả rích cả tuần nay, buồn càng buồn thêm, không đi chợ được,
ở nhà gặm bánh mì tê cả ruột, giá mà có Công Tử Lỳ ở bên cạnh nhà thì đỡ biết mấy,
cứ việc chạy sang mua vài ổ bánh tây... à quên bánh mì ba tê, bốn tê, năm tê...

TrúcLan đã gom được một chút nắng, xin gửi Công Tử Lỳ và cả nhà NẮNG CHIỀU [sm=flower2.gif] cho
cuộc đời ấm áp thêm [sm=MexicanWave.gif]



Phù vân
  • Số bài : 360
  • Điểm: 6
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.01.2011
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 13.11.2012 11:54:30
0


Trích đoạn: Trúc Lan

Chào cả nhà CLBTA,
Bên TL cũng mưa rả rích cả tuần nay, buồn càng buồn thêm, không đi chợ được,
ở nhà gặm bánh mì tê cả ruột, giá mà có Công Tử Lỳ ở bên cạnh nhà thì đỡ biết mấy,
cứ việc chạy sang mua vài ổ bánh tây... à quên bánh mì ba tê, bốn tê, năm tê...

TrúcLan đã gom được một chút nắng, xin gửi Công Tử Lỳ và cả nhà NẮNG CHIỀU [sm=flower2.gif] cho
cuộc đời ấm áp thêm [sm=MexicanWave.gif]





Bánh Mi tt,ttt,tttt,ttttt nóng gioooooooooooooon đê

MÂY LƯỚT THƯỚT TRÔI KHI NẮNG VƯƠNG ĐỒI
THẤY EM NGỒI GẶM BÁNH MÌ MÀ THƯƠNG ...

Ướt chi tỷ tỷ Phù Vân biết hát, mà giọng hát ngày càng quyến rũ, trẻ trung hay như Trúc Lan thì dẫu có gặm bi nhiu ổ bánh mì tê tê cũng thí ngon á !
Hèn gì mà CôngTử Lỳ hong mê chứ !


thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
RE: Câu Lạc Bộ TRI ÂM - 13.11.2012 15:52:03
5
tt thì lạy trời mưa xuống cho có nhiều người buồn tê tê ... ba tê, bốn tê, ... để tt được nghe giọng ca chị Trúc Lan


Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 26 của 36 trang, bài viết từ 751 đến 780 trên tổng số 1076 bài trong đề mục